Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 151: Muốn có một chiếc thuyền của riêng mình(1)

Chương 151: Muốn có một chiếc thuyền của riêng mình(1)Chương 151: Muốn có một chiếc thuyền của riêng mình(1)
Ước chừng khoảng một tiếng trôi qua, ba người Lâm Tập Thượng mới rời đi, nhóm người mẹ Diệp lúc này mới vội vàng vào nhà.
"Nói thế nào rồi? Họ thật sự muốn mua đất xây nhà của chúng ta sao?"
Cha Diệp vừa mới rít một hơi thuốc lào xong cũng gật đầu: "Cũng không biết bọn họ tìm được đại sư ở đâu tới, nói phong thủy của mảnh đất kia sẽ giúp hắn gặp may, hắn nói mấy năm nay kém may mắt nên muốn đổi vận."
"Hắn cũng không phải là người ở thôn của chúng ta, tới đây mua làm gì chứ?"
"Hắn nói muốn có một căn nhà nhỏ, hôm nào ra biển về không kịp tới huyện thành thì ngừng thuyền ở bến tàu của chúng ta rồi nghỉ chân ở đây."
"Người này giàu lắm sao?"
"Nghe nói hắn có một chiếc thuyền lớn, những chuyện khác cũng không rõ lắm."
Diệp Diệu Đông dựa vào tường, uể oải nói: "Người này nói chuyện không thành thật, con đoán là hắn buôn lậu ở vùng biển quốc tế, không dám dừng ở cảng lớn, bến tàu nhỏ này ở thôn chúng ta lại rất tiện cho bọn họ lén dỡ hàng vào ban đêm, đêm đó mà không dỡ được hàng thì tìm một chỗ ở tạm?"
"Chỗ này cách bãi biển cũng không xa, xung quanh còn có không có hộ gia đình nào, không phải rất thuận tiện sao? Cũng có thể có nguyên nhân khác khiến bọn họ nhận định phong thủy chỗ này tốt!"
Trước đây anh đã nghe được một số lời đồn rằng Lâm Tập Thường làm giàu nhờ buôn lậu, cũng không biết là buôn lậu cái gì ở vùng biển quốc tế.
Bọn họ ở vùng nông thôn, các thôn dân đều rất nhiều chuyện, dù cho biết chuyện gì, bọn họ cũng bàn luận riêng với nhau, cũng sẽ không đi báo cáo hay gì cả.
Mọi người trong phòng nghe vậy thì đều hít một hơi, buôn lậu ở vùng biển quốc tế là phạm pháp, cha Diệp cũng giật mình: "Sao con lại biết."
"Đoán thôi, trước đây nghe hắn nói chuyện cứ có cảm giác hắn đang che giấu điều gì đó, haiz, mặc kệ đi, dù sao nhà mình cũng không lỗ, còn kiếm thêm được một con thuyên. Cha mẹ đừng ra ngoài ồn ào là được rồi."
"Con nói vậy là sao? Kiếm thêm được một con thuyền?" Lòng mẹ Diệp như bị mèo cào, nhưng lại cố tình không nói ra.
Những người khác cũng cảm thấy lo lắng: "Đúng vậy, nói thế là sao?"
Cha Diệp mỉm cười nói: 'Nhường mảnh đất chúng ta đang ở cho Chu Nghiệp, cậu của Lâm Tập Thượng Chu Nghiệp Trì, tiền công và chi phí ăn uống của công nhân trong khoảng thời gian này đều tính về ông ta, chúng ta lại tiếp tục chọn một mảnh đất trong thôn, tiền đất cũng quy về ông ta luôn, nhân tiện ông ta còn bồi thường cho chúng ta một chiếc thuyền gỗ nhỏ 6 mét nữa."
Ánh mắt mọi người sáng lên, đây không phải đồng nghĩa với việc có được một chiếc thuyền sao?
"Nếu không có lợi ích gì thì tại sao lại bảo chúng ta giao lại nền nhà đang xây cho hắn chứ?" Diệp Diệu Đông nói.
"Cha, vậy thì nếu bán cho hắn thì chúng ta làm việc cũng được trả tiền công sao?" Dâu cả nhà họ Diệp không khỏi băn khoăn.
"Đúng vậy, các con đều được đi theo làm việc, cũng phải tính tiền công. Đến tối bảo mẹ con tính toán xem, làm bao nhiêu ngày, kiếm được bao nhiêu tiền, tiền cơm cũng tính luôn, ngày mai chúng ta cùng tới công xã tìm thư ký Lâm.”
Diệp Diệu Bằng nhắc nhở: "Cha, ngày mai chúng ta tới sớm để kiểm tra tình trạng thuyền, bọn họ cũng không thể giao thuyền hỏng cho chúng ta được."
"Đương nhiên rồi, dù thế nào cũng phải thử nước cái đã."
Dâu cả nhà họ Diệp vui mừng nói: "Vậy nền mới của chúng ta nên chọn chỗ nào được?"
Cha Diệp nhìn ba anh em: "Các con muốn chọn chỗ nào?"
"Chọn mảnh đất trước bãi biển kia đi, gần bờ biển, thủy triều rút là biết ngay, dễ dàng đi đánh cá. Trước mặt mọi người, Diệp Diệu Đông cũng sẽ không nói những lời như hướng mặt ra biển, xuân về hoa nở, nếu cha mẹ anh mà nghe được thì e là lại bị ăn đập mất, ngày nào cũng vất vả kiếm cơm ba bữa mà còn có tâm trạng hướng mặt ra biển, xuân về hoa nở sao?
Cha Diệp nhíu mày: "Ngày bão to thì...
"Không cần lo xa quá làm gì, miễn sao sóng không đánh vào là được, chỗ này ở gần bãi biển, mọi người ra bến tàu cũng đỡ xa hơn một chút."
Diệp Diệu Bằng và Diệp Diệu Hoa không có ý kiến gì, chỗ nào cũng đều được cả.
Chị cả Diệp và chị hai Diệp cũng cảm thấy anh nói rất có lý, lúc nào cũng có thể nhìn thấy thủy triều lên xuống, hơn nữa khi thủy triều xuống còn có thể ra biển nhanh hơn người khác, chỉ cần chỗ ở không bị sóng đánh vào là được.
"Nếu các con không có ý kiến gì thì cứ chọn mảnh đó đi rồi ngày mai tới đo đạc xem như nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận