Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 146: Tới cảm ơn(2)

Chương 146: Tới cảm ơn(2)Chương 146: Tới cảm ơn(2)
"Không cần không cần, chúng tôi tới để cảm ơn, không phải là tới ăn cơm, lương thực nhà ai cũng không dư dả, sao tôi có thể dẫn cả gia đình tới ăn cơm, mọi người ăn đi, mọi người ăn đi..."
Thư ký Lâm vừa vào cửa đã thấy một nồi đất lớn đựng khoai lang sợi, đều đang xây nhà còn không nỡ ăn cơm tẻ, sao ông ấy có thể để cho cả nhà mình ngồi xuống.
"Không sao, trong nhà đủ cơm rồi, lát nữa nấu thêm một nồi là được..."
"Không cần, chúng tôi sẽ về nhà ăn, trong nhà đã nấu xong thức ăn rồi. Vốn là muốn tới lúc sáng, nhưng thấy mọi người không xây nhà thì chính là ra biển, cũng không có ai ở nhà cho nên mới chờ tới giờ cơm mới tới."
Nếu không, nào có người tới viếng thăm lúc giờ cơm chứ, thế chẳng phải là muốn ăn ké sao, lương thực nhà ai không quý? Mỗi nhà đều chưa đủ ăn đâu.
Lúc này phần lớn những người tới nhà làm khách đều sẽ không ở lại ăn cơm hoặc là tự mang đồ ăn đến.
Thư ký Lâm suy nghĩ một lát, cảm thấy cần phải nhắc nhở bọn họ một câu: "Còn nữa, có một chuyện cần phải nhắc nhở các anh, buổi chiều người trong thôn - Lâm Tập Thượng đến Công xã nói họ hàng cậu ta muốn mua đất nhà các anh, bị tôi cản lại, các anh chú ý một chút."
"Hả? Trong thôn nhiều đất trống như vậy lại đi coi trọng nhà tôi?" Cha Diệp cũng ngạc nhiên.
Mẹ Diệp chợt hiểu ra, nói: "Khó trách buổi sáng thấy Lâm Tập Thượng dẫn theo mấy người đến vòng quanh đất nhà chúng tôi."
"Hai ngày nay trong thôn đều nói đất nhà mới của các anh phong thủy tốt, thế nên nhà các anh mới liên tiếp có thứ tốt..."
"Hả?"
Tất cả mọi người ngạc nhiên, chỉ vì chuyện phong thủy vô căn cứ này? Diệp Diệu Đông cũng hết ý kiến, vốn dĩ chuyện này chỉ là anh thuận miệng nói mà thôi...
Nếu mảnh đất kia phong thủy tốt thì sao đời trước anh lại nghèo cả đời? Chuyện này đều là phải xem số mạng có được không?
"Không thể thế được? Chỉ đồn mấy câu qua loa là có người muốn mua mảnh đất kia của chúng tôi sao?"
Người nhà họ Diệp cũng không dám tin.
Mẹ Diệp nói tiếp: "Buổi sáng tôi còn chứng kiến trong nhóm bọn họ có một ông già lẩm ba lẩm bẩm ở đó, thì ra là coi phong thủy!"
"Gần đây nhà các anh thật sự rất có danh tiếng."
"Là họ hàng nào của Lâm Tập Thượng, nhà ở đâu?" Diệp Diệu Đông hỏi.
Có thể tổ tiên Lâm Tập Thượng rất có tiền, nghe nói có nhà ở khắp các thành phố và tỉnh lị, cũng không nói muốn mua đất nhà bọn họ, cánh bướm của anh thật...
"Tôi cũng không biết, cậu ta chưa nói, cậu ta còn hỏi tôi đã lấy được giấy chứng nhận chưa, chưa thì chuyển đất cho cậu ta, tôi nói đã đưa chứng nhận sở hữu đất cho cậu, trước đó Uỷ ban thôn đã đăng ký rồi, kêu cậu ta đổi mảnh đất khác đi."
"Vậy thì tốt, chúng tôi đã làm xong nền móng nhà, cũng đã bắt đầu dựng, sao có thể bán cho cậu ta?" Cha Diệp cũng cau mày, nhà đã bắt đầu dựng rồi còn xuất hiện một tên trình giảo kim.
"Không biết cậu ta từ bỏ chưa, cũng không biết họ hàng gì, không ngờ chuyện mới xảy ra mấy ngày trong thôn chúng ta lại bị truyền nhanh như vậy. Dù sao các anh hãy để ý chút là được, các anh cũng đã nộp tiền rồi, giấy chứng nhận cũng làm, mảnh đất kia đã là của các anh, người khác không thể cưỡng chiếm."
"Được được, cám ơn anh nói cho chúng tôi biết."
Thư ký Lâm nói tiếp: "Vậy các anh ăn cơm đi, chúng tôi không quấy rầy nữa."
"Ở lại uống hai ly đi, trong nhà còn có chút rượu đế..."
"Không không không, chúng tôi phải vê ăn cơm..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận