Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 157: Xúi giục mua thuyền(1)

Chương 157: Xúi giục mua thuyền(1)Chương 157: Xúi giục mua thuyền(1)
Lúc anh và mấy người ban nói chuyện, người trong nhà cũng nghe được hết, mọi người trong nhà cũng không có ý kiến gì.
Sản vật ở cô đảo rất phong phú, các cô cũng từng thấy qua một lần, Diệp Diệu Đông đi một chuyến có thể mang về mấy bao sò hến, ngoài những thứ có thể bán lấy tiền thì trong nhà vẫn còn thừa rất nhiều, còn có thể làm đồ ăn cho công nhân nữa.
Lần này, trước khi xuất phát, mẹ Diệp cố ý dặn dò anh mang thêm mấy cái bao tải, ăn không hết thì có thể mang đi phơi, ví dụ như trai khô, phơi khô có thể để được rất lâu, lấy ra nấu canh hay nấu mì thì đều rất tươi.
Diệp Diệu Đông nhấc cái thùng trên tay lên cho bà xem, bên trong đó có mấy bao tải được gấp gọn lại: 'Mang theo 5 bao thì có đủ không?"
"Đủ rồi! Nhân tiện thùng nước cũng mang thêm hai cái đi."
Những đồ không tốn tiền thì ai ngại nhiêu chứ?"
"Được thôi..."
Đến khi mọi người trong nhà đều tới chỗ đất xây nhà làm việc, những người khác mới tới.
"Vẫn là bốn đứa chúng ta, Mập bảo nắng quá nên không đi, A Uy tạm thời bị cha hắn bắt mang dưa hấu lên núi, Chuột mới sáng sớm đã chăm chỉ tới thị trấn trên bến tàu bốc vác rồi."
"Ồ, vậy thì đi thôi."
Ít người một chút cũng tốt, nếu không phải bọn họ chủ động tới rủ anh đi câu cá thì anh cũng định một mình thầu hết toàn bộ cô đảo.
Chèo thuyền tuy chậm nhưng sau khi nằm lòng các kỹ năng cũng đơn giản hơn rất nhiều, cũng có thể rèn luyện thân thể, đặc biệt là lực cánh tay.
Tiểu Tiểu trêu chọc: "Không ngờ rằng anh Đông của chúng ta cái gì cũng biết, đến cả chèo thuyền cũng biết luôn." "Xời, không thành vấn đề."
A Quang thán phục: "Có một chiếc thuyền của riêng mình cũng tốt, cũng không cần ra ngoài làm công, ngày nào cũng ra biển thả lưới còn hơn là đến bến tàu chuyển hàng. ]\
A Chính cũng gật đầu: "Đúng vậy, sản vật biển cả rất phong phú, chúng ta lại đều biết bơi chỉ cần lúc giăng lưới không bị vướng dây thì ở ngoài khơi cũng không có vấn đề gì to tát cả."
"Đông Tử, hay là cậu hỏi mua chiếc thuyền nhỏ này của cha cậu đi, tránh cho sau khi chia nhà khó chia, cha cậu giao chiếc thuyền này cho ai cũng không được." Tiểu Tiểu nhìn Diệp Diệu Đông nghiêm túc nói.
Diệp Diệu Đông cười nói: "Còn cần các cậu nói à? Thuyền vừa đến tay là tôi đã hỏi mua cha tôi rồi, bây giờ tôi độc quyền sở hữu nó đấy."
"À2? Vậy thì lại tốt quá, sau này anh em phải chờ cậu phát tài rồi nâng đỡ thôi."
"Nói thật, ba người các cậu cũng có thể cùng nhau đóng một chiếc thuyền nhỏ, đến lúc đó dù là thả lưới ném, lưới bát quái hay là lưới Hàn Quốc cũng đều tốt hơn so với làm việc cả ngày nhiều, tới bến tàu chuyển hàng cũng rất mệt mỏi mà một ngày chỉ kiếm được một hai tệ.
Diệp Diệu Đông nói rất nghiêm túc, cứ tiếp tục chơi bời lêu lổng như vậy, sau này lớn lên sẽ rất hối hận vì lãng phí những ngày tháng không làm việc.
Trước đây mấy người bạn anh vẫn luôn làm mấy việc vặt vãnh từ bé đến lớn, ngoại trừ A Quang sau khi đổi tên thì cuộc sống tốt hơn một chút. Cũng là cha của anh ta biết nhìn xa trông rộng, tích góp đủ tiên là mua thuyền ngay, hơn nữa cha anh ta cũng chỉ có một mình anh ta là con.
A Quang nghe thấy lời này cũng xoa cằm: "Tôi thì không thành vấn đề, nhưng chỉ thiếu chút tiền nữa mà thôi."
"Mẹ kiếp, làm gì có ai đủ tiền đâu chứ!"
Tiểu Tiểu trợn trừng mắt: "Là vấn đề có thiếu nhiều tiền hay không sao? Đến chiếc thuyền nhỏ cao 6 mét này của A Đông, mua mới cũng phải mấy trăm tệ đó biết không? Đồ cũ cũng chẳng dễ mua."
"A Quang, tiền của cậu tự cậu giữ, lại còn không biết xấu hổ mà nói bản thân thiếu tiền? Những ngày gần đây cậu sống dễ chịu hơn ai hết chứ gì?"
"Haiz... còn không phải tôi để dành tiền cưới vợ sao? Tôi cũng đã từng này tuổi rồi, Đông Tử cũng làm cha hai lứa, Tiểu Tiểu cũng có một cô con gái, chẳng lẽ tôi không thể cố gắng sinh một đứa con trai để cưới con gái cậu ta sao?"
Tiểu Tiểu đạp anh ta một cái: "Cái đồ chết tiệt này, vợ còn không có lại còn tơ tưởng đến con gái của tôi."
Đề tài càng nói càng xa, Diệp Diệu Đông nhanh chóng kéo bọn họ trở lại: "Các cậu bớt tiêu tiền, từ từ tích cóp một chút, hoặc là hỏi vay cha mẹ anh em một ít, mua thuyền là chuyện quan trọng, bọn họ nhất định sẽ ủng hộ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận