Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 214: Lễ nâng xà nhà(2)

Chương 214: Lễ nâng xà nhà(2)Chương 214: Lễ nâng xà nhà(2)
Cũng cần đổ một ít phân và bón phân tùy theo tình hình, nhưng lúc này vẫn còn sớm...
Lâm Tú Thanh cũng tràn đầy hi vọng vào nhà mới của mình, cô dọn dẹp từ trong ra ngoài, đồng thời cũng đi theo Diệp Diệu Đông dọn sạch ruộng rau và rắc một ít hạt giống rau.
Ngày làm lễ nâng xà nhà, tất cả đàn ông nhà họ Diệp đều ăn mặc chỉnh tề, tinh thân phấn chấn đến nhà mới, phụ nữ không được phép đi.
Ở nông thôn, người ta tin rằng phụ nữ là thuần âm sẽ mang lại xui xẻo cho nhà mới, vì thế, dù ngày này rất náo nhiệt nhưng người phụ nữ trong gia đình không tham dự lễ mà phụ giúp chuẩn bị đồ ăn cho bữa tiệc ở nhà.
Những người thợ xây nhà trong ngày này đều sẽ đến giúp việc, họ sẽ là những người đầu tiên đặt những lời chúc vui vẻ lên nhà, treo lụa đỏ và dán những câu đối viết trên giấy đỏ lên xà và cửa.
Trên xà nhà thường ghi dòng chữ "Rồng xanh đỡ cột ngọc, hổ trắng đỡ xà vàng".
Bức hoành phi ghi là "Nâng xà thuận lợi”.
Sau đó trước cửa chính bày một bàn cúng, bày hoa quả mẹ Diệp mua trước, ba anh em Diệp Diệu Đông cung kính thắp hương quỳ lạy.
Sau đó, sau khi đốt pháo, chờ đến đúng giờ, việc nâng xà nhà chính thức bắt đầu.
Đối với những người sống ven biển cần nâng xà nhà khi thủy triều lên, tức là tiền vào như thủy triều, sẽ tốt hơn nếu vào ngày trăng rằm nữa, tức là gia đình đoàn viên.
Khi buổi lễ bắt đầu, rất nhiều dân làng tụ tập quanh ngôi nhà mới của họ để xem náo nhiệt, ở nông thôn hiếm khi thấy náo nhiệt nên mọi người sau khi nghe tin đầu kéo đến.
Nâng xà còn được gọi là tăng xà.
Bởi vì khi nâng xà lên, người ở trên cần ném bốn tấm lụa đỏ chắc chắn từ trên xuống, sau đó người ở dưới chia chúng ra hai đầu xà, tấm lụa đỏ sẽ rũ xuống một đồng tiên Thanh Thuận Trì, nghĩa là "hòa thuận và bình an”. Sau đó nâng các xà theo thứ tự từ xà thứ nhất đến xà thứ hai.
Người thợ mộc cũng sẽ xướng thơ trong khi nâng, và những người đứng bên dưới cũng sẽ cùng tham gia.
Sau khi nâng toàn bộ khung xà, sẽ đặt các cây đòn tây lên rồi đóng đỉnh.
Để kỷ niệm, những chiếc đòn tây đóng đinh vào giữa và sau nhà được làm đặc biệt. Người thợ mộc dùng máy bào bào nhẫn một mặt của đòn tây, cần nhờ người viết ngày tháng xây dựng, tên chủ và người thợ bằng bút lông.
Ví dụ như gia đình Diệp Diệu Đông: Vào ngày 6 tháng 9 năm 1982. Diệp Diệu Đông xây nhà, thợ mộc Lý Tứ, thợ xây Vương Ngũ.
Sau khi nâng xà lên là đến lúc ném xà, những người thợ mộc vừa nâng xà sẽ đứng cạnh xà vừa ném lạc, kẹo, bánh nếp vào xà vừa xướng thơ, mọi người sẽ xúm lại nhặt, đồ tốt thì sẽ có điềm tốt.
Sau khi xong việc vẫn còn đốt pháo và mở tiệc dành cho những người công nhân đang xây nhà, nhà họ Diệp đã bày sẵn hai chiếc bàn lớn, đợi làm lễ xong là chiêu đãi, ăn mừng việc hoàn thành ngôi nhà.
Ở đây còn một điểm nữa, đó là thợ xây vẫn phải lát gạch ngói, nếu không chiêu đãi tốt, ngộ ngỡ bọn họ vô trách nhiệm hoặc cố tình gây hư hỏng thì sau khi xây xong trời mưa, nhà sẽ bị dột, rất khó sửa chữa.
Ở thời đại này, nghi thức lên xà đặc biệt nặng nề, không giống như sau này ngày càng đơn giản hóa.
Sau khi dùng bữa thịnh soạn vào buổi trưa, mẹ Diệp lại đưa một phong bì đỏ khác cho thợ mộc dựng xà và công nhân nâng xà, sau đó công việc đã hoàn thành.
Bước tiếp theo chỉ là lát gạch ngói rồi chờ ngày chuyển đến ở là được.
Xây nhà mệt nhọc nhưng cuối cùng việc đại sự này cũng sắp hoàn thành, mọi người trong nhà họ Diệp đều thở phào nhẹ nhõm. Mẹ Diệp cười nói: "Ngày 20 âm lịch chúng ta chuyển nhà, các con nên về nhà cha mẹ đẻ nói một tiếng để cha mẹ anh em qua chơi trong ngày chuyển nhà." Ba cô con dâu đều mỉm cười đồng tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận