Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 113: Merlot Pearl(1)

Chương 113: Merlot Pearl(1)Chương 113: Merlot Pearl(1)
Lâm Tú Thanh cũng ngồi xổm xuống xem, cô nhìn chằm chằm vào đó một lúc lâu rồi mới lên tiếng: "Thịt ốc cứ như vậy mà tuột ra hết sao? Phải treo như thế này trong bao lâu? Mất bao lâu để treo? Muốn sớm biết là như vậy em đã mượn thêm quả cân rồi để cân thử xem con ốc này nặng bao nhiêu cân."
"Không sao, có cân hay không quan trọng, có bảo vậy hay không mới là thứ quan trọng nhất không?" Con ốc Hoàng Đế này cũng nặng tâm ba đến bốn cân, cứ treo nó lên một lúc trước đất"
Cô đành phải kiên nhẫn chờ đợi, trong lòng cô còn đang nghĩ, rốt cuộc là trong bụng con ốc này cất giấu bảo vật gì? Mà người đàn ông của cô cứ thần thần bí bí như vậy?
Diệp Diệu Đông hạ lưỡi câu xuống, một lúc sau, vỏ ốc Hoàng Đế rơi xuống bãi biển, thịt ốc treo trên móc cân.
Nhưng lúc này, ai còn quan tâm đến thịt ốc to hay không to nữa, Lâm Tú Thanh lập tức nhẹ nhàng nhặt vỏ ốc lên, vào khoảnh khắc cô nhặt vỏ ốc lên, hai mắt cô sáng lên, sau đó cô mở to hai mắt nhìn vào phần thịt xoắn ốc.
Diệp Diệu Đông cũng vội vàng hỏi: "Trong đó có chứa gì hay không?”
"Màu cam! Thực sự có một cái gì đó bên trong!"
Đôi mắt Lâm Tú Thanh mở to, cô ngạc nhiên rất ngạc nhiên, lúc đầu khi nhìn thấy nó được con sóng đưa vào bờ cô còn nghĩ đó chỉ là một cái vỏ, không có thịt.
“Trời ....!"
Anh lập tức trở bên hưng phấn, cầm lấy vỏ sò trên tay rồi úp nó lại, một hạt ngọc tròn màu đỏ cam có ánh sáng phiến gốm rơi thẳng xuống tay anhI
"Ha ha ha ha- Phát tài rồi-"
Lâm Tú Thanh nhìn dáng vẻ vui vẻ của anh, cô cũng biết là chắc chắn nó có giá trị rất lớn, cô vui mừng hỏi: "Đây là loại ngọc trai nào! Sao em lại chưa từng nhìn thấy nó? Diệp Diệu Đông giơ hạt ngọc lên, anh cười tươi đến nỗi khóe miệng gần như chạm đến mang tai: "Merlot Pearl! Em đã từng nghe qua chưa? Xác xuất để tìm thấy Merlot Pearl trong loại ốc này là một phần một nghìn đấy!"
"Merlot Pearl là gì? Cũng là một loại ngọc trai sao?”
"Giá trị của nó còn hơn cả ngọc trai, nếu mở con ốc Hoàng Đế này mà nhìn thấy hạt ngọc thì hạt ngọc đó được gọi là Merlot Pearl, cũng có thể gọi là "ngọc rồng" hoặc "hạt lửa", nó có màu đỏ cam, vàng cam, vàng và gần như trắng. Trên một số hạt Merlot Pearl còn có hoa văn hình ngọn lửa, nó có hình dạng không đồng đều, hình bầu dục và tròn, trong đó hình tròn là có giá trị nhất."
"Hạt ngọc này của chúng ta có hình ngọn lửa ở trên đó!"
"Đúng vậy,' Diệp Diệu Đông nheo mắt lại nở nụ cười,'Đây là hạt Merlot Pearl cực phẩm, thoạt nhìn trông nó còn to hơn cả đồng xu hai xu!"
Đường kính của một đồng xu hai xu khoảng chừng 21 mm, theo quan sát trực quan của anh thì nó lớn hơn một đồng xu hai xu, nhỏ hơn một đồng xu năm xu một chút, có lẽ cũng không chênh lệnh quá nhiều, đường kính của một đồng xu năm xu là 24 mm.
Thực sự là phát tài rồi!
Lâm Tú Thanh vui mừng khôn xiết: "Lúc trở về, chúng ta sẽ lấy đồng xu ra so sánh, hôm nay, chúng ta ra đây là một điều đúng đắn!"
Đây là lần thứ hai cô nói ra điều này, điều đó cho thấy cô đang hạnh phúc biết nhường nào.
Anh đắc ý: "Bây giờ, em có thấy rằng nghe lời anh là đúng đắn chưa!"
"Đúng vậy, đúng vậy, chỉ có anh mới đến bãi biển vào ngày mưa bão, trong thôn làm gì có ai dám làm vậy, họ sợ sẽ bị sóng cuốn đi!"
"Họ là lũ hèn nhát, thiên tai bão tố đến bất ngờ, chỉ cần có sóng to thôi, thu hoạch trên bãi biển đã gấp bội lần so với lúc thủy triều dâng."
"Hạt ngọc trai này có thể bán với giá bao nhiêu?" Chúng ta sẽ bán hạt ngọc trai này ở đâu?" A... Vấn đề này cũng hơi khó nói, vào lúc này, anh thực sự cũng không biết được hạt ngọc này rốt cuộc đáng giá bao nhiêu...
Chịu ảnh hưởng của văn hóa rồng truyền thống của Trung Quốc nên cộng đồng sưu tập luôn coi Merlot Pearl là "ngọc rồng”, nó được coi là biểu tượng thiêng liêng và cũng là một trong những món đồ trang sức hoàng gia quý hiếm.
Sau này, anh nghe người ta nói, cái này được định giá với mức giá hàng chục ngàn đô la, nhưng bây giờ, anh không chắc chắn, dù sao năng suất sản xuất lạc hậu, vấn đề thực phẩm và quần áo cho người dân cũng chỉ vừa được giải quyết.
Anh cau mày: "Anh chỉ biết là hạt ngọc này rất đắt rất đắt, nhưng không thể nói là nó có thể bán được với giá bao nhiêu, các cửa hàng trang sức trong thị trấn và huyện của chúng ta e rằng cũng không thể ước lượng được giá trị của nó, cho dù có thể ước lượng được thì họ cũng không thể đưa ra giá cao, thành phố... Thấy cũng không ổn lắm, có thể phải đến tỉnh ly!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận