Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 461: Mẹ vợ nhìn con rế(1)

Chương 461: Mẹ vợ nhìn con rế(1)Chương 461: Mẹ vợ nhìn con rế(1)
Diệp Diệu Đông cũng thấy vẻ sửng sốt của anh ấy.
"Sao thế? Sao vậy?"
"Hình như anh thấy ngọc trai?"
Lâm Hướng Huy cầm lấy con trai sông lớn vừa ném xuống đất, mở ra xem. Quả nhiên bên trong có hai viên ngọc trai tròn vo.
Diệp Diệu Đông cũng mở to mắt kinh ngạc: "Trời ơi, ngọc trai Đạm Thủy! Anh may mắn thật đấy."
Lâm Hướng Huy cũng không dám tin, dân làng từ nhỏ đến lớn cũng bắt không ít trai sông, thỉnh thoảng có người tình cờ tìm thấy ngọc trai, nhưng rất hiếm, vài năm mới có một viên.
Anh ấy không ngờ chỉ vuốt lung tung một cái, lại bắt được con to có cả hai viên ngọc quý.
"Còn đứng đó làm gì? Lấy hai viên ra xem đi chứ?" Diệp Diệu Đông đã từng mở được trai có ngọc, nên không còn bất ngờ gì nữa.
Nghe anh nhắc nhở, Lâm Hướng Huy liền lấy hai viên ngọc trai ra, cười toe toét đến tận mang tai.
Thật không ngờ hôm nay lại có phần thưởng ngoài dự định, hai viên tròn vo chắc đáng giá không ít. Anh ấy càng nghĩ càng phấn khích, gọi với sang Lâm Hướng Dương đang cúi gập người dòm trong bụi cỏ.
"Dương ơi, lại đây."
"Có chuyện gì thế?" Lâm Hướng Dương cầm cây gậy dòm bụi cỏ, chậm rãi đi tới."Gì đấy?"
Lâm Hướng Huy giơ hai viên ngọc lấp lánh trên tay, cười tươi nói: "Nhìn nè, anh vừa moi được trong trai sông đấy."
"Trời ơi, ngọc trai à2" Mắt Lâm Hướng Dương mở to kinh ngạc. "Ừ, thấy A Đông moi trai sông, anh cũng ra xem thử. Ai ngờ vuốt lung tung một cái, bắt được con lớn, vô tình bóp nát vỏ."
Lâm Hướng Huy càng nói càng vui, nếu không bóp vỡ, có lẽ đến khi nấu hoặc lấy thịt mới biết.
Nhớ ra Diệp Diệu Đông cũng bắt mấy con, anh ấy định bảo anh kiểm tra xem. Nhưng thấy anh đã bóc tách ra rồi.
Diệp Diệu Đông mở toàn bộ trai sông vừa bắt, bên trong trắng tinh không hề có gì, chỉ có thịt.
Lâm Hướng Huy lo lắng hỏi: "Không có à?"
Anh nhún vai: "Không có. Thường thôi mà, em cũng không hy vọng nhiều, hôm nay anh may mắn thật đấy."
"Tiếc thật..."
"Có gì mà tiếc chứ, đây cũng chẳng phải trai biển, mở ra được một hai cái cũng hiếm có lắm rồi. Anh cả, hay là lợi dụng vận may hôm nay, mò thêm mấy con nữa đi?"
Nụ cười trên mặt Lâm Hướng Huy càng sâu hơn: "Mấy đứa cũng thử mò thêm đi, giờ còn sớm, khách mua quýt chưa tới, anh cũng rảnh."
Anh ấy vừa nói vừa cẩn thận đút hai hạt trai vào túi ngực, còn vỗ vỗ nhẹ nữa.
Lâm Hướng Dương đã hăng hái bò xuống bùn sông mò ngay, cũng nhắm chỗ nứt rồi thò tay vào, một thò một trúng, mò từ từ dọc theo bờ sông...
Diệp Diệu Đông mò được mấy con mà không có gì, cũng không định mò nữa, để hai ông cậu từ từ mò tiếp đi, sông nước thì họ rành hơn anh.
Anh lắc tay để hất nước rồi đi tới chỗ đám trẻ đang vui đùa, muốn xem chúng kiếm được gì, đồng thời cũng nhắc nhở cho chúng ngoan ngoãn chút.
"Bắt được mấy con vịt rồi?"
"Sáu con rồi ạI"
"Dượng út ơi, chúng cháu bắt được 6 con rồi, mấy con này ngu lắm, bay đi rồi lại quay lại."
"Đúng là ngu thật đấy, bắt thêm nữa đi, tối nay mổ ra ăn."
"Vâng ạ-
Mấy con vịt này ít cảnh giác, dễ bắt lắm, chỉ tiếc anh không có lưới cá, nếu không đã dễ dàng vớ lấy cả đàn rồi.
Ven bờ cũng có mấy đứa trẻ hiếu kì nhưng bị bọn trẻ nhà họ Lâm đe dọa nếu dám xuống đây là chúng đánh đấy nên không ai dám.
Diệp Diệu Đông dặn dò chúng cẩn thận rồi đi dọc thượng nguồn, làm đàn vịt bay tán loạn, ở đây nhiều vịt hơn, anh cũng nhặt được mấy quả trứng vịt trong bụi cây.
Trong nước thỉnh thoảng có mấy con cá lớn nhỏ và mấy con cá chạch, anh thấy ngứa tay lắm, nhưng anh cả chỉ có một cái lồng tôm, đã thả xuống từ lâu rồi.
Không có dụng cụ gì, anh chỉ biết trố mắt nhìn, suy nghĩ là lần sau có đi chơi nữa thì mang lưới quăng theo, không biết có bị la không nhỉ...
Đi vòng quanh sông một lúc, vạt áo anh đã chất đầy trứng, đếm ra đủ 10 quả rồi, anh hí hửng định quay về.
Bỗng nghe tiếng hét của trẻ con phía trước, anh hoảng hốt ôm chặt trứng rồi chạy tới.
Hai ông cậu cũng nghe thấy tiếng la, cũng vội vàng chạy lại.
"Sao vậy, ai làm sao?”
"Em họ trượt chân ngồi sụp xuống nước..."
"Hơn nữa cha ơi, nhìn kìa, con rùa to tổ bố bò lên, to lắm..."
"Đúng rồi, nhìn kìa, còn lớn hơn cái chậu nữa..."
Đám trẻ bên ngoài bờ cũng hò hét nói chưa bao giờ thấy con rùa lớn như vậy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận