Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 422: Cá kiếm tấn công thuyền cá(1)

Chương 422: Cá kiếm tấn công thuyền cá(1)Chương 422: Cá kiếm tấn công thuyền cá(1)
Không lâu sau, con cá kiếm vừa lao nhanh ngang qua lại xé nước bơi ngang lại, rồi dần chậm lại, thật bất ngờ nó lắc lắc mỏ dài trước thuyền cá của họ để bắt con mồi, rồi bắt đầu thưởng thức bữa tiệc thịnh soạn.
Lần này hai cha con thấy rõ ràng trên mỏ nhọn của nó vẫn cắm một con cá ngừ call.
Cha Diệp vui mừng nhìn Diệp Diệu Đông: "Đông à, lưới tay của con còn trên thuyền không? Cha đi lấy, con cho thuyền di chuyển chậm lại gần nó, cẩn thận cái mỏ nhọn của nó, nghe nói có người bị cá kiếm nhảy lên bất ngờ đâm thủng đùi đấy."
"Con biết rồi."
Chưa kể bị đâm thủng đùi, anh còn nghe nhiều tin tức, bị cá kiếm đâm xuyên mắt, đâm xuyên đầu, đâm xuyên ngực, thậm chí đâm xuyên lớp gỗ dày 5cm ở đáy thuyền, loài này tốc độ lên tới 130 km/h, có thể đâm xuyên vỏ rùa, tốc độ còn nhanh hơn báo săn mồi.
Đang lúc cha Diệp hớn hở cầm lưới tay từ khoang thuyền lên chuẩn bị thì Diệp Diệu Đông cũng cho thuyền di chuyển chậm dần về phía sau con cá kiếm, không ngờ chiếc thuyền bên kia cũng chạy tới.
Nói chậm mà xảy ra thì nhanh, đúng lúc cha Diệp chuẩn bị thả lưới thì chiếc thuyền bên cạnh đã chuẩn bị sẵn, nhanh tay thả lưới trước. Cha Diệp tức giận nhảy tưng tưng.
"Đệch con mẹ nó, bị chúng nó thả trước rồi!"
Diệp Diệu Đông cũng tức giận trừng mắt, anh lo sợ tốc độ quá nhanh sẽ khiến cá kiếm phát hiện và tấn công thuyền cá, nên mới chạy chậm, không ngờ bị chúng nhanh tay hơn.
Chỉ thấy A Uy thả lưới che kín hoàn toàn con cá kiếm, anh ta và cậu của mình vui mừng hớn hở, lập tức kéo mạnh.
Cha con Diệp Diệp Đông chỉ biết tức tối trừng mắt nhìn, trong lòng đã chửi 18 đời nhà họ. Ở xa xa, con cá kiếm bị vướng lưới giãy giụa dữ dội, đập mạnh xuống nước, tạo thành những cột sóng lớn văng tới tận thuyền của họ.
Haic ậu cháu kéo lưới giằng co quyết liệt với con cá kiếm, cuộc chiến trên mặt biển vô cùng kịch liệt. Con cá kiếm này to lớn, ước tính dài trên 2 mét, kể cả mỏ dài, chắc chắn trên 100 cân, vẫn cứ giãy giụa mãnh liệt, rất khó khăn.
Nhưng dưới sức kéo mạnh của hai người, con cá kiếm vẫn từng bước bị lôi vào thành thuyền.
Đúng lúc này, con cá kiếm phát cuồng dùng mỏ dài đâm thủng thân thuyền, nước biển ào ào tràn vào trong. Hai cậu cháu hoảng hốt.
Mươợn lực đẩy từ thân thuyền, con cá kiếm thoát khỏi lưới, nhảy trở lại biển.
Sau khi ra biển, nó bắt đầu tấn công dữ dội vào thuyền cá, liên tục đâm mỏ nhọn vào thân thuyền khiến nước tràn vào không ngừng.
Cha con Diệp Diệu Đông chăm chăm nhìn cảnh tượng hết sức nguy hiểm trước mắt, cùng miệng thốt lên: "Đệch mợi"
Bất ngờ, họ thấy xa xa một con cá kiếm nhảy phóc lên khỏi mặt nước hơn 6 mét, đâm xuyên qua một con chim biển đang bay, khiến nó rơi xuống biển.
Con cá kiếm sau khi bắt mồi xong lại bơi về phía thuyền của họ, những đợt sóng nước chỉ thẳng về phía thuyền. Diệp Diệu Đông hoảng hốt lao tới đầu máy, cho thuyền tránh khỏi đường đâm của nó.
Ngay khoảnh khắc thuyền tránh khỏi, mỏ dài của con cá kiếm thứ hai lại đâm vào thuyền của A Uy, và do sức mạnh va chạm dữ dội, mỏ bị mắc kẹt không rút ra được. ...
Nó vẫn giãy giụa dữ dội trên mặt nước nhưng không thể rút mỏ ra, chiếc thuyền cũng rung chuyển mạnh, nước ào ào tràn vào trong.
Cậu của A Uy hoảng loạn cho thuyền quay đầu trở lại, cố gắng tránh xa cá kiếm.
Cha con Diệp Diệu Đông vẫn còn hơi hoảng hốt nhìn theo chiếc thuyền đi xa, con cá kiếm thứ hai vẫn mắc kẹt trên thuyền, con thứ nhất vẫn đuổi theo tấn công không ngừng. Cha Diệp nuốt nước bọt, khô khốc nói: "May mà không bắt được, theo sau xem đi...
Diệp Diệu Đông cũng nhớ tới công ước cứu hộ trên biển, gặp thuyền gặp nạn thì phải cứu ngay.
Anh cảm thấy hơi khó chịu lái theo, nhưng sợ cá kiếm quay lại tấn công thuyền của mình, nên chỉ theo xa xa, luôn sẵn sàng trốn thoát.
"Đông à, cẩn thận chút, đừng đuổi quá gần, chỉ cần không bỏ lạc là được."
"Con biết rồi."
Diệp Diệu Đông nhíu mày nhìn chằm chằm về phía chiếc thuyền kia. Họ đúng là họa vô đơn chí, giờ anh lại thấy thương hại cho họ, không biết chiếc thuyền của họ có thể chịu đựng được đòn tấn công của cá kiếm để về đến bờ không nữa.
Ở vùng biển này, nếu hết tốc lực thì cũng mất hơn một tiếng mới về đến bến.
Sợ chiếc thuyền chìm giữa đường, hai người gặp nguy hiểm, Diệp Diệu Đông không dám chủ quan, cứ đi theo sát phía sau.
Chỉ không ngờ, chiếc thuyền phía trước không biết do bị tràn nước nhiều quá hay sao, từ xa nhìn thấy mũi thuyền hơi chìm xuống, và hướng di chuyển cũng đã lệch hẳn so với hướng quay về của họ. Có lẽ người trên thuyên đã hoảng loạn rồi.
Diệp Diệu Đông vẫn bình tĩnh điều khiển thuyền, vẫn theo sát phía sau, không đợi tới giây phút cuối cùng thì họ chắc chắn không nhảy xuống biển đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận