Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 198: Cá đù nâu cỡ to(1)

Chương 198: Cá đù nâu cỡ to(1)Chương 198: Cá đù nâu cỡ to(1)
Cha Diệp lựa hết cá chim xong cũng không nhận ra thuyền đánh cá đã chạy xa. Biển rộng như thế, ông không chăm chú nhìn xung quanh nên không biết cũng bình thường.
Diệp Diệu Đông cũng có chừng mực, lái thấy hơi xa là thay đổi hướng, đi trở về. Lưới bên dưới luôn mở căng, chỉ cần đi vào trong phạm vi lưới đánh cá thì sẽ bị giữ lại, không trốn thoát nổi.
Thấy thời gian gần đủ rồi, không cần cha Diệp kêu, anh chủ động dừng thuyền, đi tới chỗ trục kéo ở đuôi thuyền, lại nhận ra lưới lần này nặng hơn.
Cha Diệp cũng vui mừng, nặng có nghĩa là nhiều hàng đấy!
Lúc vừa kéo lưới lên khoang thuyền, hai cha con đều vui mừng mở to mắt nhìn!
"Cá đù nâu? Cá đù nâu cỡ to luôn?”
Diệp Diệu Đông phấn khích nhào tới, móc con cá đù nâu cỡ to kia ra ngoài: 'Á đù, phát tài rồi cha ơi, con này ít cũng phải hai nhăm cân, chúng ta sắp phát tài rồi!"
Cha Diệp cũng hỗ trợ kéo con cá đù nâu này ra, vui vẻ ra mặt nói: "Trời ơi, thật sự sắp phát tài rồi, đã nửa tháng rồi không bắt được con cá nào tốt thế. Con cá này còn to hơn cái mặt hơn nữal"
"Đáng giá, có con cá này rồi, cả nửa tháng không cần ra khơi cũng được."
Cha Diệp mặt mày cũng tươi như hoa.
Đây chính là cá đù nâu cỡ to đó!
Thường cá đù nâu không nặng quá năm cân, bọn họ bắt được con cá to như thế, vừa mới nhấc lên đã giật mình, tuyệt đối phải hơn hai nhăm cân. Ngư dân đánh cá chục năm cũng chưa từng thấy cá đù nâu lớn như vậy, cha Diệp cũng chưa từng thấy.
Mùa đông là mùa cá đù nâu sinh sản, nhưng không nghĩ đến còn chưa vào thu đã bắt được con cá đù nâu to như thế, hai cha con thật sự rất là vui.
Cá đù nâu càng lớn càng đáng giá. Nguyên nhân đáng giá là vì vi cá đù. Vi cá đù chất lượng cao có giá mấy ngàn, thậm chí mấy chục ngàn nửa cân. Thời đại này tiền có giá, giá cả cũng không cao đến vậy, nhưng nếu tính gấp trăm lần lên thì một cái vi cá đù cũng phải lên cả ngàn lần nửa cân rồi.
"Nửa lạng vi năm cân cá”, cũng có nghĩa là năm cân cá mới có một lạng vi cá, con cá siêu bự hai nhăm cân này tuyệt đối có thể tạo ra hai lạng rưỡi vi cá trở lên.
Một cái vi cá nặng hơn hai lạng rưỡi, đây là khái niệm gì chứ?
Quả thực sắp phát tài rồi!
Diệp Diệu Đông lôi ba, bốn cân cá Thủy Cốc bên trong miệng cá đù ra, nhìn thoáng qua đống cá đổ trên khoang thuyền, đều là cá Thủy Cốc cả, nghĩ cũng biết đây là đống cá bị cá đù nâu ăn, đang ăn thì bị vướng vào lưới đánh cá của anh.
Anh vui mừng vươn tay đo chiều dài của nó: "Con cá đù nâu cỡ to này có giá trị mấy trăm hả cha?"
"Ít thì cũng phải hai, ba trăm đồng đấy." Cha Diệp vui vẻ, khóe miệng đã kéo đến mang tai.
"Ít nhất ạ?"
"Không biết to chừng nào. đợi lát nữa lên bờ rồi xem. Nhanh chóng đặt nó vào trong thùng xốp đi, cho thêm đá giữ lạnh cho nó tươi. Thời gian vẫn còn nhiều, chúng ta quăng thêm hai đợt lưới nữa thì đi về."
"Haizzzz."
Có một con cá đù nâu cỡ to thế rồi, lòng tin của Diệp Diệu Đông tăng lên nhiều. Anh dứt khoát lái thuyên quăng lưới theo ý mình, cũng không làm ở chỗ cũ mà cha mình hay quăng lưới, quăng đợt lưới đầu anh quăng ở vùng biển mình vừa lái tới.
Cha Diệp vui mừng ngồi trước thùng đựng cá đù nâu, nhìn chằm chằm vào hộp xốp rồi cười hềnh hệch. Cả đời này ông chưa từng thấy cá đù nâu to như thế.
Ông cười ngây ngô một mình, mãi đến khi Diệp Diệu Đông gọi ông kéo lưới lên thì ông mới đứng dậy. "Cha vui vẻ đến ngốc luôn rồi hả?"
"Nếu đưa con cá này lên bờ thì nhà chúng ta sẽ nổi tiếng luôn đó."
Nghĩ đến sắp nở mày nở mặt, nụ cười của cha Diệp lại càng đậm hơn.
"Người sợ nổi tiếng heo sợ mập, cũng may toàn bộ người trong thôn đều biết nhà mình đang xây nhà, tiền xài như nước, nếu không thì bảy tám cô chú dì mấy trăm năm không gặp cũng sẽ kéo đến tận cửa vay tiền mất."
"Ặc..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận