Trò Chơi Suy Diễn

Chương 02: Hai tay đều muốn bắt, hai cái náo nhiệt đều muốn góp

Chương 02: Hai tay đều muốn bắt, hai cái náo nhiệt đều muốn góp
Đối với Ngu Hạnh mà nói, Hoa Hồng Mặt Nạ không phải là tế phẩm tiện lợi có thể tăng cường lực lượng đối phó linh dị trong lúc suy diễn, nhưng nó lại là thứ không thể thiếu nhất.
Ảnh hưởng do [Lồng Giam] mang tới chỉ còn lại ở lần suy diễn cuối cùng, chỉ cần trận suy diễn tiếp theo kết thúc, hạn chế của hắn sẽ biến mất. Cho nên, hai điều kiện mà hệ thống đưa ra cũng không quá cách biệt, mở khóa sớm quyền sử dụng cũng chẳng qua là sớm hơn một lần mà thôi.
[ Ngươi đã có thể tự do sử dụng Hoa Hồng Mặt Nạ ] Hệ thống lần này quả thật không nói nhảm, không đưa ra bất kỳ ám chỉ hay cản trở nào, ngoan ngoãn như một đứa trẻ bị bắt thóp sau khi phạm lỗi.
Ngu Hạnh rất hài lòng với điều này, tâm trạng cũng tốt hơn, bởi vì Hoa Hồng Mặt Nạ có thể mang đến sự tiện lợi vô cùng lớn cho những lần suy diễn sau này của hắn.
"Trong cõi u minh có cảm giác rằng, lần suy diễn tiếp theo sẽ bị rất nhiều người nhìn chăm chú..." Hắn cúi đầu, nước theo tóc mái rỏ xuống tụ thành mấy dòng, Ngu Hạnh nhìn xuống, đầu óc minh mẫn hơn, hắn càng thêm tin chắc vào chuyện này.
Sau khi tiếp xúc với Quỷ Trầm Thụ, mặc dù hắn bị lay động bởi nguyền rủa trong cơ thể, ý thức được mối liên hệ của mình với Quỷ Trầm Thụ, từ đó tăng tròn ba phần trăm độ dị hóa, nhưng thu hoạch cũng không tệ.
Hiện tại hắn thỉnh thoảng có thể cảm giác được một số chuyện chưa xảy ra, giống như việc hắn dự cảm được lần suy diễn tiếp theo sẽ là suy diễn livestream vậy.
—— Tiên đoán, xem bói vẫn luôn là lĩnh vực Ngu Hạnh chưa từng đọc lướt qua.
Có lẽ, thời gian vốn là một loại năng lực nào đó thuộc về Quỷ Trầm Thụ? Cho nên hiện tại hắn mới có được một chút thứ mà trước đây chưa từng có.
Chỉ là loại cảm giác này quá yếu ớt, nếu không phải Ngu Hạnh cực kỳ nhạy cảm với nó, có lẽ hắn cũng đã bỏ qua rồi.
"Nếu là livestream, Hoa Hồng Mặt Nạ chắc chắn không thể thiếu." Hắn lại vuốt tóc một cái, tiện tay tắt vòi hoa sen, rút khăn lông ra lau.
Phần kết toán đến đây là hoàn thành toàn bộ, Ngu Hạnh cuối cùng chỉ nhận được một nhắc nhở mới.
[ Nếu lần suy diễn tiếp theo của ngươi đạt điểm A hoặc cao hơn, ngươi sẽ tấn cấp lên bậc Ai Điếu, hưởng thụ nhiều quyền hạn hệ thống hơn ] Ngu Hạnh cũng không suy nghĩ nhiều về điều này, điểm số của hắn trước nay vốn rất cao, mặc dù số lượng suy diễn tương đối ít, nhưng thắng ở chất lượng. Nếu hệ thống không phát hiện ra hắn đủ để tấn thăng, thì hệ thống tự xưng công bằng mới là có vấn đề.
Một lát sau, thay xong quần áo đi tới phòng ngủ, Ngu Hạnh thấy màn hình điện thoại di động hắn để trên bàn sáng lên.
Đó là tin nhắn wechat hiện lên, gần như chỉ cách chưa đến mười giây, màn hình còn chưa kịp tối đi, lại xuất hiện một tin nhắn mới.
Ngu Hạnh cầm điện thoại di động mở khóa, nhíu mày.
Là tin nhắn từ hai người, một cái đến từ Chúc Yên, quả nhiên là mơ hồ nhắc tới vụ án mưu sát mà Hoa lão bản nói, nhưng Chúc Yên nói rất đơn giản, dường như không muốn làm phiền Ngu Hạnh, có vẻ như chỉ khi Ngu Hạnh quyết định tham gia thì nàng mới nói kỹ hơn về tình tiết vụ án.
Tin còn lại... là từ Triệu Mưu.
Nói đến, kể từ khi buổi tụ họp của tam đại gia tộc kết thúc, sau khi Triệu Nhất Tửu được Triệu Mưu mang đi để áp chế lệ quỷ trong cơ thể, Triệu Nhất Tửu liền không hề liên lạc với Ngu Hạnh nữa. Ngược lại là Triệu Mưu thỉnh thoảng sẽ xoát cái tồn tại, tiện thể nói một câu "Đệ đệ ta rất tốt, không cần lo lắng" các loại không cần thiết.
Hôm nay tin nhắn của Triệu Mưu lại không phải cuộc nói chuyện phiếm thông thường, đối phương nói thẳng: "Ta có tin tức mới về Đan Lăng Kính, đồng thời xem bói ra được, ngươi và thành viên này chưa từng gặp mặt, nhưng lại có mối liên hệ nào đó."
Ngu Hạnh suy tư một lát, xem ra, tin tức từ Chúc Yên và Triệu Mưu rất trùng hợp. Nếu phải cân nhắc cả hai bên... Thôi bỏ đi, chẳng có gì đáng để lựa chọn hay từ bỏ, dù sao hắn cũng là kẻ không việc làm, chẳng có chuyện gì để làm.
Hắn trả lời Triệu Mưu trước.
"Tin tức gì, nói rõ hơn xem nào."
Bên kia Triệu Mưu dường như đang chờ trả lời, trả lời ngay lập tức: "Ngươi không muốn đoán thử xem ta đang nói đến ai à?"
"Chưa gặp mặt mà lại có liên hệ, là Hàn Ngạn rồi." Khóe môi dưới Ngu Hạnh nhếch lên, "Cha của Hàn Tâm Di. Tính toán thời gian, chuyện Hàn Tâm Di tử vong hẳn đã sớm truyền đến tai hắn. Hắn hao tâm tổn trí nuôi dưỡng Hàn Tâm Di thành một Đọa Lạc tuyến có nhân cách phản xã hội như vậy, còn chưa bắt đầu lợi dụng đã bị ta kết thúc, hắn khẳng định phải trả thù lại."
"Đoán đúng rồi." Triệu Mưu trực tiếp gọi điện thoại tới, "Ta xem bói được chuyện liên quan đến Hàn Ngạn, gần đây hắn rất có thể sẽ nhận lời mời tham gia một tiết mục livestream. Nếu ngươi muốn tiếp xúc hắn, thậm chí là giết hắn, tiết mục này sẽ là cơ hội tốt."
"Tiết mục gì?" Ngu Hạnh hỏi.
Trong khoảng thời gian này, hắn đã nói với Triệu Mưu về vụ án ở thành phố Phù Hoa, bỏ qua các chi tiết về sự tham gia của Khúc Hàm Thanh, chủ yếu nói về kết quả.
Người này, Hàn Ngạn, cũng đã chính thức lọt vào lưới điều tra của Triệu Mưu.
Thông qua sự sàng lọc kín đáo của Triệu Mưu, hắn cuối cùng đã tìm ra Hàn Ngạn trong số một đám Minh tinh Suy Diễn giả —— Người của Đan Lăng Kính thường rất thần bí, dù ở trong hệ thống suy diễn cũng có rất nhiều đạo cụ và phương pháp che giấu thân phận, cho dù là những thành viên mà ai cũng biết như đám người Linh Nhân, cũng càng có thể hoàn toàn ẩn giấu hành tung thường ngày của mình.
Nói tóm lại, người của Đan Lăng Kính đều là những nhân vật thần long kiến thủ bất kiến vĩ, cực kỳ khó truy lùng.
Nhưng Triệu Mưu không hổ là người nhà họ Triệu, thậm chí năng lực nghiệp vụ trong nhà họ Triệu cũng thuộc hàng bạt tiêm, hắn chỉ dùng một tuần thời gian đã tóm được thân phận của Hàn Ngạn trong hệ thống suy diễn.
Minh tinh Suy Diễn giả – Hàn Tử Xuyên, bề ngoài trông chỉ khoảng ba mươi tuổi. Trong tất cả các video suy diễn được lưu lại, biểu hiện của hắn đều có khuynh hướng Chính Đạo tuyến, chính trực lễ độ, hầu như tất cả những người không biết chuyện đều cho rằng hắn chính là một Suy Diễn giả Chính Đạo tuyến.
Tuy nhiên, hắn không gia nhập bất kỳ công hội hay thế lực nào, duy trì thân phận người tự do, và có mối quan hệ không tệ với rất nhiều công hội.
Đây mới thực sự là một kẻ âm mưu gia.
Hắn duy trì các mối quan hệ xã giao tốt đẹp, lại thể hiện sức mạnh và tính cách ở mức độ bình thường trong số các Minh tinh Suy Diễn giả, ngay cả Viện Nghiên Cứu cũng chưa từng quan tâm kỹ lưỡng đến hắn.
Khi nghe được tin tức này, Ngu Hạnh đã rất ngạc nhiên, hắn kinh ngạc và vui mừng vì có một con mồi thú vị, cũng kinh ngạc và vui mừng trước năng lực nghiệp vụ của Triệu Mưu.
Bởi vì Hàn Ngạn – Hàn Tử Xuyên đã xây dựng được hình tượng Chính Đạo tuyến được yêu thích nhất trong mắt người khác, nên việc Ngu Hạnh muốn giết hắn lại tăng thêm một tầng khó khăn.
Nhưng hắn lại thích những chuyện có tính thử thách.
Chỉ là... tiết mục có Hàn Ngạn tham gia, hẳn là có ngưỡng cửa tương đối cao nhỉ.
Ngu Hạnh nghĩ đến tầng này, rồi lại cười, nếu Triệu Mưu cố ý đến thông báo cho hắn, điều đó nói lên cái này hồ ly đã có ý tưởng rồi.
Trong điện thoại, Triệu Mưu vẫn giữ giọng điệu bày mưu tính kế, không chút hoang mang: "Vẫn chưa xác định là tiết mục nào, ta cảm ứng được, hẳn là một trong hai cái: [Sợ Hãi Bệnh Viện] hoặc [Ma Quỷ Lữ Hành Đoàn]. Thời gian của hai tiết mục này có xung đột, nhưng cả hai đều nằm trong khoảng thời gian ta xem bói được. Ta đã đăng ký cả hai, ta tuyệt đối có thể tra ra sớm lựa chọn cụ thể của Hàn Ngạn, đến lúc đó ta sẽ chọn giống như hắn, việc đăng ký tiết mục còn lại sẽ tự động mất hiệu lực vì 'trùng lịch trình'."
"Ngươi tự mình tham gia?" Ngu Hạnh có chút kinh ngạc, phải biết Triệu Mưu cũng là Minh tinh Suy Diễn giả, tùy tiện chạm mặt một Minh tinh Suy Diễn giả khác là Hàn Ngạn, nếu Hàn Ngạn lại chết trong lần suy diễn này, vậy Triệu Mưu tuyệt đối sẽ thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
"Ta không tham gia thì làm sao mang ngươi vào được?" Triệu Mưu nói đầy lý lẽ hùng hồn, dường như mọi việc hắn làm đều là vì giúp Ngu Hạnh.
"Ngươi cung cấp tình báo, ta có thể đi cùng Khúc Hàm Thanh." Ngu Hạnh nói.
"..." Triệu Mưu dường như im lặng một chút.
"Ngươi đúng là không chịu thiệt chút nào." Hồ ly thu liễm móng vuốt, rầu rĩ nói, "Khúc Hàm Thanh thân thiết với ngươi như vậy sao? Cứ tiếp tục thế này đến ta cũng muốn tin vào kết luận của Viện Nghiên Cứu mất rồi."
"... Khúc Hàm Thanh cũng có thù với Đan Lăng Kính, loại chuyện này nàng sẽ vui lòng nhúng tay vào." Ngu Hạnh buồn cười nói, "Còn về Viện Nghiên Cứu, ngươi không cần lo lắng, tính chân thực của kết quả nghiên cứu này cũng đáng tin như việc ngươi thực lòng trung thành với nhà họ Triệu vậy."
Bên kia, tay cầm điện thoại của Triệu Mưu hơi khựng lại, hắn kín đáo liếc nhìn Triệu Nhất Tửu đang ngồi trên ghế mềm bên cạnh, người mà trong mắt vẫn hiện lên màu đỏ sậm, đang im lặng nhìn chằm chằm hắn gọi điện thoại, sau đó mới trả lời: "Được rồi, ngươi đúng là mồm mép lợi hại."
"Vậy nên? Nguyên nhân ngươi tự mình tham gia là gì?" Ngu Hạnh cười nói.
"Sau sự kiện Tử Vong Đường Thẳng Song Song, người của Đan Lăng Kính hình như đã để mắt tới A Tửu, muốn động đến nhân cách của hắn. Ta làm ca ca, đương nhiên không thể nhịn!" Triệu Mưu hừ lạnh một tiếng, rồi lại tức quá hóa cười, "Bọn họ thật sự cho rằng ta hết cách rồi sao? Nhà họ Triệu không muốn trực tiếp ra mặt đối đầu với Đan Lăng Kính, nhưng ta đại diện cho chính mình thì vẫn được. Cứ nói là ta coi trọng phần thưởng của tiết mục, tình cờ gặp Hàn Ngạn, đám người chủ gia kia lại có thể nói gì chứ?"
Đúng vậy, trong Tử Vong Đường Thẳng Song Song, lập trường của Triệu Nhất Tửu và Triệu Nho Nho đã rất rõ ràng, họ gần như luôn hành động theo chỉ huy của Ngu Hạnh trong suốt quá trình suy diễn. Trong mắt Linh Nhân, bọn họ đã bị ràng buộc với nhau.
"Tóm lại đã bị ép phải chọn phe – vậy thì cứ làm tới cùng đi, cứng rắn một chút thì ngược lại bọn họ tạm thời không thể làm gì ta và A Tửu. Nếu nhượng bộ, bọn họ mới thật sự sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước." Triệu Mưu nói những lời này không hề tránh mặt Triệu Nhất Tửu. Cuốn sách Triệu Nhất Tửu giả vờ cầm trong tay đã rất lâu không lật trang, rõ ràng là hắn đang nghiêm túc nghe lén.
"Là ngươi muốn ta nói thẳng ra đấy nhé, vậy ta không thể không đưa ra một nghi vấn – lúc đó ngươi chủ động muốn tham gia livestream Tử Vong Đường Thẳng Song Song như vậy, có phải chính là vì trói chặt A Tửu về phía ngươi không? Ngươi biết một khi hắn cùng phe với ngươi, ta cũng sẽ theo tới." Triệu Mưu đẩy gọng kính trên sống mũi, "Ngươi cần ta, đúng không?"
Ngu Hạnh sờ cằm, suy nghĩ một chút.
Nếu hắn có thể sớm dự đoán được Linh Nhân sẽ can thiệp vào Tử Vong Đường Thẳng Song Song, nói không chừng hắn thật sự sẽ làm như vậy, vừa có thể bán cái nhân tình nhỏ cho Triệu Mưu, lại có thể nhân cơ hội kéo Triệu Mưu và Triệu Nhất Tửu vào phe mình, cớ sao mà không làm? Dù cho đến lúc Triệu Mưu phát hiện ra thì cũng đã muộn, giống như bây giờ.
Nhưng lúc đó hắn làm gì đã có năng lực dự báo đâu.
"Không có, ta đâu phải loại người lợi dụng bạn bè." Thế là Ngu Hạnh nói đầy lý lẽ hùng hồn, "Ngươi yên tâm đi, tất cả chuyện này ta đều không hề tính toán trước. Với lại, nếu Linh Nhân chú ý tới Tửu ca, bắt Tửu ca đi, đến lúc đó ngươi chắc chắn cũng sẽ không giúp ta nữa, ta chẳng phải là được không bù mất sao?"
Vậy phải xem ngươi có tự tin bảo vệ được người của mình khỏi tay Linh Nhân hay không. Triệu Mưu không nói ra câu này, hắn luôn cảm thấy, Ngu Hạnh hẳn là có sự chắc chắn.
"Thôi, chủ đề này bỏ qua trước đi, quay lại nói về hai tiết mục kia. Cả hai tiết mục này đều có thể dẫn người theo, Minh tinh Suy Diễn giả có thể mang theo một người không phải Minh tinh Suy Diễn giả, yêu cầu cấp bậc là trong khoảng cấp Giãy Giụa và cấp Ai Điếu. Còn bản thân Minh tinh Suy Diễn giả thì không có hạn chế cấp bậc. Cho nên, ta—"
"Ngươi có thể mang thêm một người nữa." Ngu Hạnh ngắt lời, "Bất kể thế nào, người của chúng ta càng đông càng tốt không phải sao? Ta sẽ đi cùng Khúc Hàm Thanh. Ta tin tưởng với danh tiếng của Khúc Hàm Thanh, dù cho nàng đăng ký vào phút cuối cùng của hạn chót, cũng vẫn sẽ được chọn."
"Cũng được. Chậc, có 'đùi' để ôm đúng là dễ chịu thật." Triệu Mưu nói thêm vài câu với Ngu Hạnh rồi cúp điện thoại.
Đặt điện thoại di động xuống, hắn liền phát hiện đệ đệ nhà mình đã gấp sách lại, đang nhìn thẳng vào hắn.
"Làm gì?" Hắn nhíu mày, "Ngươi chẳng lẽ muốn cướp điều khiển TV của ca ca à?"
"Không hứng thú." Ánh mắt Triệu Nhất Tửu không tránh khỏi liếc về phía chiếc điều khiển từ xa trên tay Triệu Mưu một chút, sau đó dời đi, "Mang ta đi."
"Dẫn ngươi đi đâu?" Trên TV đang chiếu chương trình thế giới động vật, đó là do Triệu Mưu vừa rồi không cẩn thận bấm nhầm, chuyển mất kênh tin tức mà Triệu Nhất Tửu đang nghe. Triệu Mưu chỉ vào TV: "Ngươi muốn đi đại thảo nguyên châu Phi à?"
"Biến, ta chưa có điếc." Triệu Nhất Tửu sớm đã miễn dịch với khả năng nói nhảm của Triệu Mưu, thính giác của hắn nhạy cảm như vậy, làm sao lại không nghe được cuộc điện thoại chứ?
"Không được." Triệu Mưu cười có chút vô sỉ, "Ngươi bây giờ vẫn chưa hoàn toàn áp chế được lệ quỷ, ngoan ngoãn ở nhà chờ đi."
"Mang ta đi." Đôi mắt đỏ sậm của Triệu Nhất Tửu đột nhiên sáng lên, sắc đỏ rực rỡ mang theo cảm giác kinh tâm động phách lưu chuyển đối diện với ánh mắt Triệu Mưu. Triệu Mưu hoảng hốt trong chớp mắt, đến khi tỉnh táo lại, phát hiện mình đã điền tên nhân cách mặt nạ của người đi cùng vào chỗ đăng ký của cả hai tiết mục.
Lãnh Tửu.
"..." Đồng tử Triệu Mưu bỗng nhiên co rút lại, hắn có chút kinh hãi nhìn Triệu Nhất Tửu thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra thu lại ánh mắt.
"Ngươi vừa làm gì thế?"
"Năng lực mới?"
"Ngươi vậy mà lại động thủ với anh ruột mình!"
Triệu Nhất Tửu có hơi chột dạ, thế là im lặng, nghiêm túc nhìn chương trình thế giới động vật.
Triệu Mưu như thể phát hiện ra đại lục mới, sau một thoáng tủi thân ngắn ngủi liền bắt đầu mừng rỡ: "Ngươi có thể khống chế được một phần lực lượng của lệ quỷ rồi?"
Triệu Nhất Tửu: "..." Trầm mặc.jpg Triệu Mưu chắn trước mặt TV, nhíu mày: "Ngươi rất ngưu bức a. Ngươi có biết lần này đi làm gì không? Đan Lăng Kính vừa mới để mắt tới ngươi, ngươi lại chạy tới tặng đầu người à?"
"Nếu ta là kẻ tặng đầu người," Triệu Nhất Tửu ngước mắt, lạnh lùng nói, "ngươi cũng chẳng khá hơn chút nào."
Nói một cách thông thường, Suy Diễn giả sống sót trong quá trình suy diễn là nhờ vào tế phẩm, mà đại đa số tế phẩm đều nhằm vào quỷ vật. Nếu nói về việc đối đầu với người sống, chênh lệch giữa các cấp bậc khác nhau không lớn đến vậy.
Những kẻ biến thái như Linh Nhân không cần tế phẩm cũng có thể tùy tiện giết người chung quy chỉ là số ít, Hàn Ngạn tuyệt đối không nằm trong số đó. Cho nên, Triệu Nhất Tửu nói không sai, nếu hắn, người am hiểu chiến đấu, mà là kẻ đi tặng đầu người, thì Triệu Mưu, người am hiểu phân tích, xem bói và bố cục, chính là chiến đấu cơ trong đội chuyển phát nhanh.
"Hừ, ngươi học được bản lĩnh rồi, ta nói ngươi cũng không nghe nữa." Triệu Mưu lúc này có rất nhiều dữ liệu mới cần phân tích xác nhận, hắn cũng không thể thay đổi danh sách đã nộp, chỉ có thể vỗ nhẹ vào gáy Triệu Nhất Tửu một cái, "Ngươi tốt nhất nên cầu nguyện đó là tiết mục có kịch bản mang tính đối kháng cao như [Sợ Hãi Bệnh Viện], nếu là [Ma Quỷ Lữ Hành Đoàn] thì chỉ cần ứng phó với kịch bản thôi cũng đủ cho ngươi uống một bình."
Bạn cần đăng nhập để bình luận