Trò Chơi Suy Diễn

Chương 213: Love and peace (1)

"Cậu đừng tiến lại gân nữa. Bây giờ tôi sẽ đánh thức Carlos. Cậu hãy đi xem hắn ta đi." YẾm giơ tay. Suýt nữa thì cô ấy đã cầm súng lên.



Dư Hạnh nói: "Nếu như tôi quay đầu thì cô hướng súng về phía tôi. Đến lúc đó tôi phải làm sao?"



"Không đâu!"



Yểm đem súng ném ra xa rồi kiên quyết nói: "Tôi không phải là loại người như vậy. Hơn hết cậu biết vì sao tôi lại đồng ý hợp tác với cậu mà không hề do dự một giây không?”



"Ồ? Vì sao vậy?" Dư Hạnh hỏi tiếp.



Lúc này dáng vẻ của Yểm trong rất nghiêm túc. Trong đầu cô ấy bắt đầu nhớ lại đôi mắt hư vô kia. Cảm giác rung động lan tỏa sâu trong lòng của cô ấy: "Tôi thích cậu! Bà đây đã yêu cậu từ lần gặp đầu tiên."



"Đúng vậy! Cậu không nghe nhầm đâu! Tôi đã mê cậu từ cái nhìn đầu tiên rồi!"



Dư Hạnh: À vậy à?



Hiếm khi có chuyện khiến hắn cảm thấy kinh ngạc. Bởi lẽ trong trò chơi so tài này mọi người vốn đều là đối thủ cạnh tranh với nhau nên ai ai cũng phải luôn phải cảnh giác lần nhau. Chính vì như thế mà không thể nào sinh ra loại ý nghĩ như thế này được



Cho nên đây cũng là lời nói dối của Yểm cố ý nói ra để bảo toàn mạng sống.



Nhưng lời nói dối như vậy cũng chẳng có tác dụng gì. Ừm... Tư duy của con gái quả thực vô cùng độc đáo.



Và vào lúc này, trên màn hình xuất hiện một loạt bình luận cười ha ha. Lời của Yểm thật khiến người ta ngạc nhiên, dù là khán giả bên Dư Hạnh hay khán giả trong phòng thu của Yểm cũng đều cảm thấy cảnh tượng này có hơi buồn cười. Tên đàn ông cao to... Không đúng, là cô gái.



Cho dù muốn chuyển chủ đề hay lấy lòng Dư Hạnh thì cũng không cần phải tỏ tình mài



Cô nghĩ Hạnh là chàng trai ngây thơ, mình tỏ tình rồi thì đối phương sẽ không nỡ ra tay ư? Cần giết thì vẫn sẽ giết thôi! Sau đó người xem lại thấy Khúc Hàm Thanh, người luôn treo trong phòng livestream của Dư Hạnh, đã đến phòng livestream của Yểm và tặng 1000 điểm thưởng cho cô ấy. [Khúc Hàm Thanh tặng quà cho Yểm sao? Không phải là thích Yểm đấy chứ, chưa từng thấy qua nhal]



[Đừng có mà tưởng bởi Trước đó đại ca Khúc đã tặng quà cho Hạnh rồi, nếu có thích thì cũng là thích Hạnh thôi.] [Điểm thưởng này là sao vậy, đại ca Khúc cũng hóng hớt luôn sao?] [Khúc Hàm Thanh: Ý tưởng tuyệt vời lắm cô gái.]



Ý tưởng tuyệt vời? Cái gì mà gọi là ý tưởng tuyệt vời?



Khán giả không hiểu, những suy diễn giả nổi tiếng khác do không quen biết Khúc Hàm Thanh nên cũng không biết cô ấy đang nghĩ gì.



Chỉ có Khúc Hàm Thanh tự biết mình nghĩ gì thôi, lúc này cô ấy đang rất muốn cười. Người như Dư Hạnh, đã bao lâu rồi không nhận được lời tỏ tình thẳng thắn như vậy? Dù sao từ khi cô ấy trở về thành phố Di Kim cũng chưa gặp qua, có lẽ là vì Dư Hạnh quá xuất sắc nên những cô gái bình thường nào dám đến tỏ tình.



Những cô gái không bình thường thì có lẽ khi đã lấy hết can đảm để tỏ tình lại bị Dư Hạnh có linh cảm về điều này, thế là hắn sẽ làm gì đó dọa cho người ta chạy mất dép. Cô ấy đã tận mắt chứng kiến một lần, một cô gái nhà giàu chuẩn bị quà để tỏ tình với Hạnh, sau đó Hạnh đã dùng cách để ám chỉ, làm cô gái đó nghĩ rằng hắn là một kẻ biến thái ẩn mình, cuộc sống đời tư cực kỳ phóng đãng.



Thế là cô gái nghĩ rằng tình cảm của mình trong thời gian qua đã bị lừa dối, tức giận mang quà rời đi.



Những chuyện tương tự không chỉ có một lần, Hạnh có vô số các loại cách thức để từ chối đối phương.



Thực ra Khúc Hàm Thanh cũng tò mò, rốt cuộc Dư Hạnh thích kiểu người thế nào? Tại sao với chuyện tình cảm hắn đã không có hứng thú, mà thậm chí còn đến mức chủ động tránh né?



Hẳn là có khúc mắc trong lòng rồi. Trong màn hình chiếu trực tiếp.



Sắc mặt của Dư Hạnh thoáng chốc trông rất lạ, không những không lùi lại, mà còn tiến lại gần hơn, ngay sau đó đã bị Yểm giơ tay cản lại.



"Tôi nghiêm túc đấy, tôi thích anh nên sẽ không đâm sau lửng anh đâu, hãy tin tôi!" Dư Hạnh gật đầu đồng ý: "Tôi tin cô rồi. Vậy, đã là người thích tôi thì khi tôi tiếp cận cô, cô lại không cảm thấy vui sao?”



Nói xong, hắn cố tình lộ ra vẻ mặt xảo quyệt, như thể chỉ cần câu trả lời của Yểm có sơ hở là hắn sẽ ra tay ngay mà không chần chừ gì nữa.



[Ha ha ha sở thích của Hạnh quái dị quá đi mất!]



[Tôi xem nãy giờ rồi, thấy Hạnh khá giữ chữ tín, vẫn có nguyên tắc mà.]



[Hừm, phần thưởng tôi tặng cho tiên tri đổ sông đổ biển rồi, ai có thể cho tôi biết Hạnh đã giết bao nhiêu người rồi vậy, có đáng để chú ý không?]



[Hạnh giết bao nhiêu người thì tôi không biết, tôi chỉ biết Hạnh và tiên tri sẽ không cùng trên một con đường thôi! Suy diễn giả trên tuyến sa ngã đừng hòng mà nhắm đến Hạnh!]
Bạn cần đăng nhập để bình luận