Trò Chơi Suy Diễn

Chương 576: Tang lễ (6) - Bàn đá (5)

Khi đến gần, Dư Hạnh đã nghĩ ra lí do tại sao hắn lại cảm thấy quen thuộc khi nhìn vào ảnh ảo con mắt.



Ảnh ảo con mắt khiến Triệu Nhất Tửu di chuyển từ nơi này sang nơi khác không phải là sự di chuyển tức thời. Hơi thở phát ra mỗi khi nó mở mắt hoặc đóng mắt rất giống với phù thuỷ trong phòng thời gian nhỏ của màn suy diễn công viên Alice bản 1.0. Vị kia đẹp đến mức khiến người người kinh hãi tựa như nữ thần lạc xuống nhân gian. Đó là lý do tại sao Dư Hạnh lại cảm thấy hơi thở trên ảo ảnh con mắt rất quen thuộc. Mơ hồ, khó nắm bắt, lạnh lẽo và cũ kỹ và có một loại tiếc nuối mà không thể nào diễn tả.



Khi đó, trong phòng thời gian Triệu Nhất Tửu đã thuận tay lấy một viên ngọc đen tròn mịn. Hình dáng của lễ vật mà hắn ta đem ởi rất giống với đôi mắt đen có ánh mắt không chứa bất kỳ tạp chất. Nói về đồ mà Dư Hạnh lẫy lúc đó là một cây bút lông tên là [Khắc Ấn Thời Gian] và đến tận bây giờ hắn vẫn chưa biết năng lực của nó là gì.



Con ngươi của Triệu Nhất Tửu co rụt lại. Hắn ta không thể ngờ Dư Hạnh chỉ cần nhìn một cái là đã biết nguồn gốc của ảnh ảo con mắt. Bởi khi phù thủy tặng viên ngọc đen cho hắn ta thì thậm chí Triệu Nhất Tửu cũng không biết món đồ này sẽ có tác dụng gì. Người như vậy thật sự quá đáng sợ.



May thay người đó là Dư Hạnh.



Triệu Nhất Tửu lại "Ừ" một lần nữa và lần này câu trả lời đó không phải là hắn ta tuỳ tiện nói ra. Thậm chí cả Triệu Nho Nho cũng nhận ra sự khác biệt giữa hai lần "Ừ" của hắn ta. Cô ấy suýt chút nữa là liếc nhìn về phía hắn ta với ánh mắt khinh bỉ.



Cô ấy không muốn quan tâm bọn đang chơi trò bí mật gì. Cùng lắm thì do bọn hắn đã cùng nhau cùng đi vào một phó bản suy diễn và biết được đối phương đã thu hoạch được đạo cụ hay tế phẩm gì đó trong phó bản đó mà thôi.



Cô ấy mới không quan tâm đến đó! Hừi



Dư Hạnh nhận được đáp án mà hắn mong muốn. Suy nghĩ của hắn bắt đầu hơi _ phân tán hướng về [Khắc Ấn Thời Gian] của chính mình. Dư Hạnh nhìn thấy rõ ràng Triệu Nhất Tửu đã được ảnh ảo con mắt đưa về đầu tường khi hắn ta đứng quay lưng về phía bức tường. Nếu đó là khả năng di chuyển tức thời thì tại sao hắn ta không di chuyển bản thân mình xuống thẳng mặt đất cho dễ dàng mà lại làm chuyện phức tạp là di chuyển về đầu tường rồi lại nhảy từ trên tường xuống? Những đợt sóng vừa rồi chắc chắn là chỉ tế phẩm mới có. Thế nhưng viên ngọc đen chỉ là một đạo cụ và nó không thể biến thành tế phẩm.



Kết hợp với năng lực của phù thủy thì Dư Hạnh đã tìm ra một trong những lý do hợp lý nhất trong vô vàn những lý do. Đó chính là có lễ viên ngọc đen là một đạo cụ có khả năng đặc biệt là có thể thêm vào một năng lực của tế phẩm có liên quan đến thời gian.



Khả năng của đạo cụ này có những hạn chế nhất định. Ví dụ như thời gian hiệu lực ngắn hoặc cần phải xác định thời gian chính xác và còn nhiều những hạn chế khác. Nhưng chỉ cần nhìn vào trạng thái của Triệu Nhất Tửu vừa rồi là có thể đoán được khả năng mà viên ngọc đen mang lại có lẽ là quay ngược trở lại thời gian. Phạm vi nhỏ và chỉ có một người là điều kiện có thể đưa Triệu Nhất Tửu trở lại vị trí của một thời điểm nào đó. Dù cho khả năng của đạo cụ có thể có một chút khác biệt so với những gì Dư Hạnh đoán nhưng cũng chỉ là khác một chút về chỉ tiết nhỏ mà thôi. Dư Hạnh luôn tin vào những suy luận của mình sẽ không thể sai quá nhiều.



Vậy thì [Khắc Ấn Thời Gian] thì sao?



Cây bút lông đó có khuynh hướng có cảm xúc và không phải dạng có thể hòa nhập vào các tế phẩm khác. Nếu có thể thì Dư Hạnh đã phát hiện từ lâu rồi.



Dường như vào lúc đó hai người bọn họ cùng với Vương Tuyệt đã nhận được tế phẩm có chức năng không hoàn toàn giống nhau, thậm chí có sự khác biệt rất lớn.



Thực sự là đau đầu.



Dưới sự chờ đợi chán chường của Triệu Nho Nho, Dư Hạnh đã tập trung lại tỉnh thần giữa những tiếng khóc và tiếng kèn trống rộn rã. Hắn cười nói: "Cuối cùng đã gặp được nhau. Không ai muốn trao đổi thông tin sao?"



Triệu Nho Nho thoải mái vỗ tay: "Đúng vậy! Hãy nhanh trao đổi thông tin đi. Sau khi trao đổi xong thì chúng ta còn phân tích tình hình. Sau đó tôi sẽ xem bói. Dù sao thì cũng phải sắp xếp lại cốt truyện của giai đoạn nhiệm vụ này."



Triệu Nhất Tửu không nói gì chỉ tựa vào tường rồi gật đầu. Rõ ràng toà âm trạch này sẽ chiếm một phần tình tiết lớn trong cốt truyện. Nếu không thì cũng sẽ không cần hai suy diễn giả cùng khám phá một lúc. Vì vậy Dư Hạnh đã kể lại chi tiết mọi thứ mà hắn đã trải qua sau khi tỉnh dậy và loại bỏ những phần không quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận