Trò Chơi Suy Diễn

Chương 453: Địa ngục của Alice - Có đau...

Cấm Đoán Chỉ Y tỏa ra ánh sáng le lói, khiến nét mặt ôn hòa của Hàn Tâm Di lúc sáng lúc tối, Dư Hạnh ngước mắt nhìn nụ cười của Hàn Tâm Dị, nghe cô ta thở than bằng ngữ điệu của kẻ chiến thắng:



“Lựa chọn đáng tiếc thật đấy, Dư Hạnh.”



Xem ra thắng thua đã rõ, Hàn Tâm Di có vẻ nhẹ nhõm hơn nhiều, cô ta nhấc chân đạp lên một bức tượng đá bị đổ, ngón tay mần mê con búp bê cầu nắng ban nãy, đôi mắt phản chiếu ánh sáng màu xanh lục của Cấm Chế Chỉ Y, mỉm cười nhìn Dư Hạnh.



“Em biết anh cũng không muốn trở thành đồng đảng của cái ác, nhưng chuyện này không phải do anh quyết định. Tuyến Sa Ngã như em ngang ngược như vậy đấy. Sống cùng em trong vũng lầy bẩn thỉu, hoặc là chết trong vũng lầy bẩn thỉu, tùy anh lựa chọn.”



Hàn Tâm Di nói bằng giọng ngọt ngào: “Anh nói đúng đấy, hình như trước nay em vẫn luôn yêu con người của Hàn Ngạn, em những tưởng. anh có thể thay thế ông ta. Ấy thế mà anh chẳng hề dơ bẩn như ông ta, em còn có thể nhìn thấy ánh hào quang hư ảo trong anh, chẳng thể tìm ra được sự phù hợp em cần. Thật đáng tiếc, giá mà anh dơ bẩn một chút thì tốt biết bao.”



“Nghe áy náy thật ấy nhỉ.” Dư Hạnh thử nhúc nhích, phát hiện ra những oán linh bé xíu ấy đang ghì chặt hắn lên trên ghế: “Thật ra tôi cảm thấy cô đang khen ngợi tôi thì đúng hơn.”



“Ha ha, chắc vậy.” Hàn Tâm Di thấy hắn không hề nao núng, bèn lấy tra thêm một ống tiêm.



Thời gian vẫn còn mười giây, cô ta lắc lư ống tiêm, bên trong là dung dịch mang màu sắc quái dị nào đó: “Thế này đi, kỷ vật của em, trước khi từ biệt cõi đời, anh thử cảm nhận mùi vị của sự sợ hãi đi!” [Tế phẩm: Thuốc Thử Khô Héo]



[Hình thái: Ống tiêm y khoa] [Tế phẩm đã dung hợp với “Mặt nạ nhân cách - Kẻ Cắt Cổ”, năng lực dung hợp gồm: 1. Nếu tiêm dung dịch Khô Héo vào cơ thể kẻ địch, có thể khiến máu thịt trong người đối phương cạn kiệt, phần đầu hóa thành thây khô, không thể đảo ngược quá trình, cho đến chết. Sau lần sử dụng đầu tiên, cho đến hết màn suy diễn, năng lực này không thể sử dụng lại 2. Nếu tiêm dung dịch Khô Héo vào cơ thể mình, sẽ đạt được trạng thái Quỷ Hóa, không thể đảo ngược quá trình, cho đến màn suy diễn kết thúc. Sau lần sử dụng đầu tiên, cho đến hết màn suy diễn, năng lực này không thể sử dụng lại.]



[Mô tả: Đây là loại thuốc thử vô cùng độc ác đối với người chơi khác, không có hiệu quả với quỷ vật, cho nên, sau khi tế phẩm dung hợp với “Mặt nạ nhân cách - Kẻ Cắt Cổ”, có thể phản ánh được ác ý Kẻ Cắt Cổ dành cho đồng loại. ] [Chú ý: Phải tiêm toàn bộ liều thuốc thử vào cơ thể người, tế phẩm mới có hiệu lực, vì thế bạn nên ra tay vào lúc kẻ địch không thể phản kháng. ] Năng lực của tế phẩm này quá xuất chúng, đáng tiếc, hạn chế khi đối địch quá lớn, khiến cho tính khả dụng của thuốc thử gần bằng không. Vì thế Hàn Tâm Di không xem nó như công cụ chủ yếu để tấn công, mà chỉ dùng khi có cơ hội.



Mà thuốc thử Khô héo này, dùng trên cơ thể Dư Hạnh là vừa đẹp.



Cho dù suy diễn giả bỏ mạng trong màn suy diễn ở trạng thái xác khô, nhưng khi trở về hiện thực, bọn họ sẽ chết theo cách khác, cô ta chỉ cần rời khỏi màn suy đoán sớm một chút, tranh thủ cắt lấy đầu hắn khi mới chết, vậy là cô ta có thể giữ mãi khuôn mặt điển trai này bên mình. Dư Hạnh không thoát khỏi Cấm Đoán Chỉ Ý được, chỉ biết lằng lặng nhìn Hàn Tâm Di tiêm thuốc thử vào cơ thể mình.



Từ nơi bị tiêm thuốc, cảm giác nóng bức, đau đớn len lỏi khắp các mạch máu, như thể rót thẳng axit hàm lượng cao vào lục phủ ngũ tạng, hai mắt hắn đỏ quạch, tiếng kêu rên thảm thiết đầu tiên phát ra từ miệng hắn. Hắn không biết đây là tế phẩm loại hình gì, chỉ suy đoán dựa vào cảm nhận của bản thân, đây hẳn là thứ có thể lấy mạng người ta.



Đây hẳn là tế phẩm cuối cùng trong kho tàng tế phẩm đồ sộ của Hàn Tâm Di.



Những giây cuối cùng lặng lẽ trôi qua, tuy oán linh của Cấm Chế Chỉ Y không rút vào trong ghế nhưng sức mạnh giam cầm đã tiêu tan.



Hàn Tâm Di đứng yên tại chỗ, lằng lặng thưởng thức cảnh tượng trước mắt... Cho dù hiệu quả giam cầm biết mất, thanh niên trước mặt cũng không thể đứng lên được, bởi vì chân hắn đã hóa thành xương khô, máu thịt trên người cũng dần kiệt quệ. Máu tươi trào ra từ miệng hắn, sau đó tới lỗ mũi, tai, hốc mắt, vì lục phủ ngũ tạng bị phá hủy, hiện giờ thất khiếu của hắn chảy máu, cố kìm nén từng đợt run lấy bẩy. Có vẻ như dù bỏ mạng nơi đây, hắn cũng không muốn làm trò hề cho kẻ khác.



“Đau không? Đau thì kêu lên đi nào!” Nụ cười của Hàn Tâm Di càng lúc càng chân thành: “Nhìn bản thân khô héo từng chút một cho đến lúc chết, cảm giác này có thú vị không? Em cho phép anh kêu lên đó, đầy là đặc ân mà em dành cho người mình thích!”



Cô ta đúng là quá nhân từ, không phải sao?



Đối với Dư Hạnh, cô ta còn chẳng nỡ cắt cổ, cô ta không nỡ nhìn hắn phải chịu sự dày vò trước cái chết ấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận