Trò Chơi Suy Diễn

Chương 222: Tổ chức LSP (2) Hắn có phòng riêng trên thuyền. Hắn có nghe nói trước khi đến đây, Phương Tiểu Ngư đã nói rằng hắn không quen ở chung với người khác và đã tranh cãi âm Tï về chuyện này.

Vì lý do này mà Chu Cảnh - một trong những người đứng đầu rất không hài lòng với hắn. Chính Phương Nhiêu và Võ Nhuận Hạo đã đứng ra bảo vệ hắn nên Chu Cảnh mới đồng ý với yêu cầu vô lý này.



Bầy giờ Dư Hạnh đã không còn được như trước. Bây giờ hắn giống như một người nhàn rỗi được bảo vệ một cách ép buộc, cũng không cần phải làm việc trên tàu. Về cơ bản, hắn có thể tham dự các cuộc hội thảo của các chuyên gia hoặc xem video phân tích của các nhà nghiên cứu thần quái và của Chu Cảnh. Theo như lời của Phương Nhiêu: "Chỉ cần em không ra đảo làm người khác lo lắng là đủ rồi, còn lại em muốn làm gì thì tùy."



Sau khi đóng cửa lại, Dư Hạnh lấy từ trong hành lý lấy ra một bộ quần áo sạch sẽ, đi vào phòng tắm riêng để tắm. Sáng nay hắn mới được giải cứu, còn chưa kịp thay bộ quần áo dính đầy máu, bùn và mưa ngày hôm qua. Vậy nên hắn lập tức đi tắm một cái cho sảng khoái.



Vì việc đi vệ sinh và tắm rửa đầu được giấu kín nên phòng livestream của Dư Hạnh ở phía đối diện với phòng của hắn đang ở trong trạng thái tĩnh, điều này khiến những người xem rất bất mãn. [Chết tiệt, lại đến giờ màn hình đen rồi.]



[Tôi muốn xem nó, hãy cho tôi xem nhiều lên!]



[Chỉ cần chụp ảnh phần thân trên là được. Quên Phương Tiểu Ngư đi, tôi thực sự không thể cưỡng lại được khao khát muốn nhìn thấy cơ thể của Hạnh. Cơ hội này thật hiếm có!]



[Phải tốn rất nhiều tiền để được nhìn thấy cơ thể của Hạnh.]



[Không còn nữa, chuyện gì đang xảy ra vậy? Những người trong tổ chức LSP đã thành lập một nhóm để đến đây? (Đầu chó)]



[Tổ chức LSP đến!]



Cái gọi là tổ chức LSP hoàn toàn là một thế lực có thật. Và danh tiếng không hề thấp. Nói chung, nó có thể đứng thứ mười trong số tất cả các bang hội. Tên của nó bị nghỉ ngờ là ăn cắp ý tưởng của tổ chức SCP nhưng mục đích của nó lại hoàn toàn khác. Yêu cấu để gia nhập tổ chức LSP cũng không cao. Có tin đồn rằng chỉ cần tự nhận là một thành viên của tổ chức LSP là có thể vào được tổ chức.



Tất nhiên, đây chỉ là một lời nói đùa. Khi gia nhập vào tổ chức, hội phó sẽ đích thần kiểm tra, những người có tư cách kém sẽ không được chấp nhận. Vì vậy, tổ chức này ngoài hội trưởng và hội phó thì những người chơi khác cũng khá nổi tiếng và có thực lực rất mạnh. Bình thường, trong các buổi phát sóng trực tiếp, các thành viên trong tổ chức LSP cũng là người chịu trách nhiệm khuấy động bầu không khí.



Họ không có bất kỳ tổ chức thù địch đặc biệt nào. Họ lịch sự với tất cả mọi người. Họ thích làm cho buổi phát sóng trực tiếp trở nên sống động, sôi nổi và cũng không tham gia vào các hành vi gian dối, ngoài những người thuộc tuyến Chính Đạo và tuyến Dị Hóa. Cũng có một số người thân thiện, cố gắng hiểu được sự kiềm chế của suy diễn giả thuộc tuyến Sa Ngã. Có thể nói là vì LSP. Không, là vì cùng sở thích nên mọi người mới đến với nhau... Chắc thế.



Các cuộc thi đấu của lính mới hiếm khi kéo dài trong năm ngày. Nói chung, nếu cuộc thi cạnh tranh khốc liệt, người chiến thắng sẽ được quyết định vào ngày thứ hai. Người chiến thắng sẽ hoàn thành cuộc ổi săn và người thua cuộc sẽ chết.



Một khi đạt được thỏa thuận hòa bình nào đó và trận đấu bị hoãn lại, lượng khán giả sẽ ít đi rất nhiều. Bởi vì hầu hết những người đến xem cuộc thi đấu của lính mới đầu là những người đam mê suy diễn tranh đấu hoặc là đại diện của các tổ chức lớn đến để kiểm tra những người chơi mới và những người sẵn sàng xem nội dung cốt truyện vẫn còn rất ít.



Tại thời điểm này, vai trò của tổ chức LSP được đặt lên hàng đầu. Họ luôn có khả năng điều chỉnh nhịp độ kịp thời để khiến cuộc tranh đấu được diễn ra.



Cũng giống như cuộc thi đấu của lính mới lúc này, thực tế đã có 4/5 khán giả đã bỏ đi. Ngay cả những người vào để theo dõi các ngôi sao suy diễn giả như An Nam cũng đã bỏ đi rất nhiều.



Dư Hạnh ngẩng đầu lên, cảm nhận được cột nước tách ra thành từng sợi mỏng rơi đầu trên mặt mình, cảm giác mệt mỏi cũng giảm đi một chút. Nước nóng thực sự rất dễ chịu.



Tuy nhiên, ngay khi hắn vừa lau khô người, thay quần áo và mở cửa phòng tắm, hắn suýt chút nữa đã dâm phải thứ gì đó không nên nằm ở đó.



Hắn cúi đầu xuống, nhìn người giấy nhỏ không biết đã ở ngoài cửa bao lâu: “...” Dư Hạnh mặc quần áo thường ngày, tâm trạng khá tốt ôm lấy người giấy nhỏ, cầm nó lên chiếc giường mềm mại, hỏi: "Ảo thuật gia sao?”



".." Người giấy nhỏ im lặng một lát, sau đó giọng nói có chút oán hận của Carlos vang lên: "Chúng tôi ở trong lầu trại còn khổ sở nhưng cậu ở trên thuyền lại thoải mái như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận