Trò Chơi Suy Diễn

Chương 635: Mộng Yểm (7) - Khi ngủ (1)

Đối mặt với câu hỏi mà Triệu Nho Nho đặt ra Dư Hạnh rơi vào trầm tư.



Hắn đã biết trong phòng Chu Tuyết bởi vì có hơi thở nguyền rủa sót lại nên dẫn đến một số đồ vật bị dị hóa.



Nói thẳng ra là bởi vì nguyền rủa này vẫn luôn đi theo xung quanh Chu Tuyết, mà mỗi ngày Chu Tuyết đều sẽ về nhà, trong nhà lại không có hơi thở của người sống khác trấn giữ, nên dẫn đến những gì dị thường chỉ tồn tại ở trong mộng, giờ đây đang dần dần thẩm thấu vào hiện thực.



Ví dụ như ánh đèn đỏ bừng, vết cắt trên tủ quần áo, giầy thêu và cả người giấy nữa.



Vừa rồi ở trong phòng ngủ, cách hai cánh cửa hắn không cảm nhận được ngoài cửa có gì, nhưng nếu Triệu Nho Nho nói cô ấy nhìn thấy vậy có lẽ đó là một đồ vật đã bị dị hóa.



Mà cũng có thể là Triệu Nhất Tửu, nhưng Triệu Nhất Tửu sẽ không đến mức nhìn thấy bọn họ mà không vào tụ họp, khả năng xấu nhất là hắn ta đã bị hạn chế gì đó, không thể để bị đồng đội tìm thấy thì hắn ta cũng sẽ nghĩ cách để tin tức “hắn ta đang ở gần đây” truyền đến được với bọn họ.



Cho nên thứ Triệu Nho Nho nhìn thấy chắc chắn không phải anh Tửu.



“Liệu có khả năng nào… Rằng nếu cô không đóng cửa thì nó sẽ theo vào đến tận đây không.” Dư Hạnh căn cứ vào những gì Triệu Nho Nho miêu tả mà suy nghĩ, còn bổ xung thêm: “Cũng có thể… Nó đã vào được, hiện giờ đã ở trong gian phòng này không?”



Triệu Nho Nho nhìn hắn với đôi mắt như cá chết.



“Không thể nào.”



Cô ấy nói một cách chắc chắn: “Nó không vào trong này, cậu mơ đấy mà dọa được tôi.”



Dư Hạnh cười nhẹ hai tiếng.



Đúng thật, trước mắt xem ra những đồ vật dị hóa kia chưa có năng lực tấn công người khác trong hiện thực, nếu không lúc nãy hắn đã không thể đi ra một cách đơn giản như vậy từ phòng của Chu Tuyết.



Đôi giày thêu hoa màu hồng đã gỉ sét kia cố chấp diễn tả ác ý với hắn như vậy, nhưng hắn ra khỏi phòng thì không thể đi theo nữa không phải sao.



Bởi vậy có thể xác định được một kết luận tương đối chính xác, đồ vật dị hóa không thể rời khỏi phòng của Chu Tuyết, bóng đen ở mái hiên kia cũng chỉ có thể quanh đi quanh lại ở trước cửa, suy diễn này khá hợp lý.



Khán giả đã nhìn ra sở thích xấu xa của Dư Hạnh, họ trêu ghẹo về nó trong chốc lát, sau đó gần một nửa trong số họ lựa chọn đến các phòng phát sóng trực tiếp khác để xem giai đoạn đầu của nhiệm vụ, bỏ qua nhóm Dư Hạnh đang rảnh rỗi với nhàm chán này.



[Ải của nhóm Lạc Lương là Quan Tài đó.]



[Hứa Dao Dao khống chế một người áo trắng cũng đang trinh thám phía linh đường bên này.]



[Lạc Giác có nhiều bùa thật, đốt này là đốt tiền!]



[Phương Phiến và Tự Tại vậy mà lại ăn ý như vậy, không nghĩ đến, chắc chắn là từng huấn luyện rất lâu rồi, có phải bọn họ định tham gia tái đấu công khai vào hai tháng sau không?]



[Ê, ai nói cho tôi biết sao nhóm Triệu Yên Nhiên lại bị giảm quân số rồi?]



[Giai đoạn đầu đã bị giảm quân số thì những giai đoạn sau bọn họ sẽ gặp khó khăn rồi đây.]



Tình huống của các nhóm đều soi xét kỹ càng, ngoại trừ nhóm Dư Hạnh thì tám nhóm còn lại tiến độ có nhanh có chậm, nhưng đều không bị tụt sau quá xa.



Điều đau lòng nhất là trong nhóm nhà họ Triệu có một thành viên khác họ bị người áo trắng bắt được, sau đó khán giản cuối cùng cũng được chứng kiến kết cục nếu bị người áo trắng bắt được.



Vô số bàn tay giữ chặt khiến suy diễn giả không thể trốn thoát, những chiếc móng tay sắc nhọn cào xé da thịt trên khuôn mặt hắn ta giữa tiếng gào thét thảm thiết. Sau đó, những tờ giấy ướt đẫm được đắp lên, không có lỗ thở. Cuối cùng, thành viên khác họ ấy đã chết trong đau đớn tột cùng và ngạt thở kéo dài.



Vì vậy mà cảm xúc của Triệu Yên Nhiên vô cùng dao động, dựa vào tin đồn mà thành viên của quỹ tài trợ LSP truyền nhau, người vừa chết đi chính là bạn trai của Triệu Yên Nhiên.



Không khí lập tức trở nên nặng nề hơn, liệu sau khi mất đi bạn trai cô ấy còn có thể dẫn dắt những đồng đội còn lại sống sót ở Đường Thẳng Song Song Chết Chóc không, tất cả đều đi theo hướng bất lợi.



Cuối cùng, sau nhóm Dư Hạnh, nhóm thứ hai tiến vào cuộc họp tại bàn dài đã xuất hiện!



[Qua! Nhóm Lạc Dương thông quan rồi!]



[Chậm hơn bốn mươi phút rồi.]



[Đã rất tốt rồi, manh mối trong Quan Tài hắn ta đều đã lấy được hết, giai đoạn thứ hai hắn ta chắc chắn sẽ đánh trở lại!]







Thời gian trôi qua đêm đã trôi về khuya, Dư Hạnh cố gắng đưa cảm giác không mấy nhạy bén của hắn kéo dài ra cảm nhận bên ngoài, xuyên thấu qua tường lan về phía giường của Chu Tuyết.



Hắn có thể thông qua trạng thái của sinh mệnh để phán đoán xem đối phương đã ngủ hay chưa, ví dụ như hiện tại Chu Tuyết hô hấp đều đặn, dường như vừa rơi vào trạng thái ngủ say.
Bạn cần đăng nhập để bình luận