Trò Chơi Suy Diễn

Chương 263: Quỷ áo đỏ Dư Hạnh (1)

Bọn chúng dùng ánh mắt trao đổi.



Anh à, có vẻ khí thế của nó mạnh lắm.



Không sao em trai, nó không mạnh bằng chúng mình.



Nó đang xâm phạm vào lãnh địa của chúng ta, nó đang khiêu khích chúng tai



Thế là cặp song thai quyết định tiếp tục xua đuổi quỷ áo đỏ mới tới, nếu đối phương vẫn tiếp tục nhìn với ánh mắt thủ địch vậy nữa, chúng nó sẽ móc mắt hắn luôn! Một phút sau, Dư Hạnh nhíu mày, không biết cặp song thai nói gì buồn cười mà lại hồng hách cười ha hả, như thể không để Dư Hạnh vào mắt.



Nhưng con quỷ mắt tinh nào cũng nhìn ra được, bọn chúng không thích con quỷ áo đỏ mới tới này.



Hơi thở của quỷ áo đỏ rất mạnh mẽ, thậm chí đến quỷ áo trắng và quỷ mặt buồn đang nghỉ ở phòng Hoàng Tuyền cũng bắt đầu xì xào bàn tán.



Đừng nói là sắp đánh nhau nhé?



“Trông kiểu này thì đúng rồi đó, ta thích dùng quỷ vật làm bao cát nhất đấy...” Dư Hạnh mở cờ trong bụng, sau đó bộc phát âm khí, phóng về phía cặp song thai kia.



Lời nguyền mà hắn mang có thể sử dụng, ví dụ như giữ một chút hơi thở trong cơ thể Lăng Hằng, tất nhiên cũng có thể phóng ra ngoài.



Nhược điểm là hơi thở này ảnh hưởng đến hắn lớn hơn người khác, cho dù rút hơi thở ra tấn công nhưng chúng hắn cũng khó chịu.



Hơn nữa quỷ vật bình thường không thể giết chết được, hành động thương địch tám trăm hai mình một ngàn này, hắn đã không còn sử dụng từ lâu rồi.



Mà bây giờ... Đầy đủ mọi yếu tố, vậy cũng chỉ có thể thương thay cặp song thai này, để bọn chúng tắm mình trong biển khổ lạc của lời nguyần...



“Ha ha ha ha á...” Cặp song thai còn chưa cười xong thì đã im bặt như thể bị bóp cổ, vội vàng né sang hai bên. Hai con quỷ áo đỏ né ra, mấy con quỷ mặt buồn ngồi bên cạnh nhao nhao hét thảm một tiếng, còn chưa kịp giãy giụa đã hóa thành một làn sương xám, còn lại mấy cái áo màu xám.



Thậm chí còn có một con quỷ áo trắng cũng bị tương tự. Chỉ vì các con quỷ áo đỏ thăm dò lẫn nhau mà bị chết oan. “Điểm tích lũy +50.”



“Người thu hoạch được 700000 minh tệ.”



Dư Hạnh: Đã, ta cố tình đấy. Kinh sợ lóe lên trong mắt cặp song thai.



Ghê gớm đấy! Chỗ này là địa bàn của Nhiếp Thanh, đánh thật, nhỡ quỷ Nhiếp Thanh nổi giận, bất kể con quỷ áo đỏ nào ở đây cũng phải bỏ mạng.



Dư Hạnh nhìn cặp song thai, thấy trong con mắt đỏ rực của chúng nồng nặc ác ý. Thật sự sắp đánh nhau rồi! Tận mắt chứng kiến quỷ mặt buồn và quỷ áo trắng tan thành tro bụi, những con quỷ còn lại liếc nhau một cái rồi bỏ chạy tứ tán.



Tìm người sống làm gì, đó chỉ là trò vui thôi, làm sao quan trọng bằng mạng sống của mình chứ.



Bất kể chạy đến phòng Vong Xuyên hay phòng Bỉ Ngạn, nói chung không thể ở lại phòng Hoàng Tuyền được nữa! Nếu không thì thật sự sẽ mất mạng ở Hoàng Tuyền. Bữa tiệc cuồng loạn khiến bản chất của bầy quỷ lộ ra, những vị khách ăn mặc chỉnh tề, dù trước đó mặc vest, hay lễ phục, hay áo sơ mi T-shirt, đều có một mặt "người" giúp chúng duy trì phong độ. Uống rượu biết trả tiền, thậm chí còn cho tiền boa, mời người ngồi xuống uống một ly biết hỏi ý kiến đối phương, nhận được giúp đỡ biết nói cảm ơn.



Nhưng khi đeo mặt nạ lên, chúng hoàn toàn giải phóng bản tính, hung ác, không có pháp luật, thực lực là trên hết, xem nhẹ mạng sống của qUỶ.



Vì vậy, khi Dư Hạnh tấn công quỷ bào thai sinh đôi áo đỏ đã giết vài con quỷ mặt buồn và quỷ áo trắng, chẳng có con quỷ nào đứng ra ngăn cản, mà hai mắt DJ còn sáng bừng lên, như thể được chứng kiến chuyện gì đó rất thú vị.



Lúc này, phòng Hoàng Tuyền hoàn toàn trống rỗng, ngoại trừ quỷ bào thai sinh đôi áo đỏ và DJ, không còn một con quỷ nào khác



"Anh trai thật lợi hại nha!" Một trong hai con quỷ bào thai sinh đôi áo đỏ cười lạnh một tiếng, cuối cùng chịu giao tiếp trực diện với Dư Hạnh.



"Đâu có, chỉ nhẹ nhàng thôi, không đáng kể." Dư Hạnh đã sử dụng khả năng gây sát thương lớn nhất cho quỷ vật, mặt không đổi sắc “khiêm tốn" nói.



Giọng điệu của hắn trông rất cười cợt, thực sự giống như một con quỷ có tính tình tốt... Dù chỉ là vẻ bề ngoài thôi.



Lũ quỷ đều biết, càng có khả năng mạnh mẽ, càng có thể kiểm soát cảm xúc, bề ngoài càng giống người hơn.



Quỷ Nhiếp Thanh cũng vậy, nói chuyện luôn lịch sự, nhưng một khi ra tay, sẽ là một biển máu.



"Anh trai, cùng nhau trò chuyện chút nhé?”



Người em trong hai con quỷ bào thai sinh đôi áo đỏ cũng mở miệng, cười lạnh một tiếng.



Dù là song sinh, nhưng với Dư Hạnh thì cũng không khó để nhận ra nhận ra, vì chúng mang mặt nạ khác nhau. Mặt nạ của anh trai chỉ có một mắt phải, mặt nạ của em trai chỉ có một mắt trái.



Dư Hạnh gật đầu, đồng ý với đề nghị trò chuyện của chúng.



Hai anh em song sinh bước tới, trong ánh mắt nhìn xem náo nhiệt của DJ, cùng ngồi xuống một bàn với Dư Hạnh. "Ha ha, nhìn cái thái độ khinh thường quỷ áo trắng này của mày, không giống như là loại quỷ sẽ giao áo của con quỷ áo trắng đã chết cho đồng bọn của nó đâu." Vừa ngồi xuống, anh trai song sinh liền cười âm hiểm hai tiếng, giọng nói mang đầy tính công kích mạnh mẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận