Trò Chơi Suy Diễn

Chương 664: Mộng Yểm (19) - Viễn cảnh đẹp không thể đạt được (1)

Triệu Nho Nho liếc nhìn đỉnh đầu tóc xù của Dư Hạnh. Sau đó cô ấy cố gắng kiểm soát biểu cảm của mình.



Đôi khi Triệu Nho Nho cũng không thích sự thông minh và sự tò mò của mình bởi vì người có cả hai thứ này đều dễ dàng đi vào đường chết.



Linh Nhân là tận cùng của ác, là người mạnh nhất trong tuyến Sa Ngã nên nếu một suy diễn giả dù có kinh nghiệm dày dặn nhưng lại chọc đến Đan Lăng Kính thì có thể người đó sẽ bị Linh Nhân dùng thủ đoạn đùa nghịch đến chết.



Và trước khi chết, chắc chắn bọn họ sẽ phải chịu đựng mọi thống khổ.



Cho đến nay một trong số những người công khai đối địch với Đan Lăng Kính thì chỉ có Khúc Hàm Thanh. Cô ấy dựa vào sức mạnh chiến đấu xuất sắc của mình và việc cô ấy không bị ràng buộc bởi bất kỳ cảm xúc nào mà sống sót đến hiện tại. Sau đó cô ấy tiếp tục công khai hoặc ngấm ngầm chọc tới Đan Lăng Kính.



Nhưng bây Triệu Nho Nho biết rằng có lẽ Dư Hạnh cũng là một trong những người đã gây sự với Linh Nhân và vẫn còn sống sót.



Triệu Mưu đã nói rằng Dư Hạnh có vẻ có mối quan hệ tốt với Khúc Hàm Thanh.



Nhưng vấn đề là... Dư Hạnh có thể sống sót nhưng mà còn cô ấy thì sao?



Triệu Nho Nho cảm thấy vô cùng lo lắng.



Mình cũng chỉ là một cô gái xinh đẹp bình thường trong gia đình nhà họ Triệu. Nên nếu Linh Nhân cảm thấy bị mình làm phiền vì lần livestream này thì liệu hắn ta có thể giết mình không?



Mình có nên vạch rõ ranh giới với Dư Hạnh để về sau có thể cùng Linh Nhân thương lượng không? Không được. Nếu vạch rõ ranh giới có thể khiến mình không thể theo kịp hướng suy luận của hắn và nếu trong đội ngũ mà không thể không hợp tác tốt với nhau thì mình sẽ chết trong màn suy diễn mất.



Suy nghĩ của Triệu Nho Nho thay đổi liên tục. Lúc thì xác định được khách mời đặc biệt là ai rồi sau đó lại bắt đầu cảm thấy sợ hãi và muốn đầu hàng trước địch. Cuối cùng cô ấy kho nhẹ một tiếng để ổn định lại tinh thần rồi liếc nhìn về phía Dư Hạnh. Cô ấy nhìn từ đỉnh đầu của Dư Hạnh đến ngón tay đang tuỳ ý đặt trên đùi của hắn.



Ngón tay thon dài vì trước đó đã chạm vào đỉnh bia mộ nên bây giờ bị dính máu màu tươi đỏ thẫm. Dưới ánh sáng của đèn pin điện thoại khiến máu tươi trở nên đậm màu hơn và nhầy nhụa, có khuynh hướng chuyển sang màu đen đậm.



Màu sắc đậm xen lẫn với làn da màu trắng bệch trông hơi bệnh hoạn.



Triệu Nho Nho nhìn chăm chú trong một thời gian. Đột nhiên khoé môi cô ấy khẽ nhếch lên tạo thành nụ cười nhẹ.



Triệu Nho Nho cũng không biết tại sao bản thân cô ấy lại muốn cười.



Chắc là vì... Nếu đó là Dư Hạnh.



Không nhất định sẽ phải chết. Không nhất định sẽ ở trong tình thế lép vế rồi không thể nào đứng dậy.



...



Dù trong đầu của Triệu Nho Nho đã suy nghĩ rất nhiều thứ nhưng có vẻ Dư Hạnh vẫn không nhận ra. Hắn chỉ ngồi đó đợi câu tiếp theo của Lương Nhị Ny.



[Hắn làm tôi cảm thấy choáng váng.]



[Không cần phải nói như thế. Cậu vốn ngu ngốc rồi.]



[Hắn nói không rõ nên nghe hơi khó hiểu. Trên thực tế nếu theo dõi nhiệm vụ ở giai đoạn thứ nhất thì khi nghĩ lại thì đều thấy những điều này là hợp lý.]



[Đúng vậy, tôi hiểu rồi.]



[Tăng Lai: Tôi cũng hiểu rồi!]



[Nhậm Nghĩa: Không, cậu chưa hiểu.]



[Tăng Lai: Nhậm Nghĩa, tôi xxx cậu... Giữ lại chút mặt mũi cho tôi đi.]



Sau khi Dư Hạnh nói xong, Lương Nhị Ny im lặng không nói gì. Bà ấy im lặng đến mức khiến người xem có cảm giác như sự xuất hiện của bà ấy vào lúc đầu chỉ là ảo giác.



Dư Hạnh không hề vội vã. Dù sao thì nếu viên bạch ngọc rời khỏi Chu Tuyết quá lâu mà bà ấy bị nhân vật do Linh Nhân thủ vai phát hiện ra điều gì đó không đúng thì người trở nên gấp gáp sẽ là Lương Nhị Ny.



Cho đến khi gần năm phút sau, Lương Nhị Ny mới kết thúc sự im lặng.



[Cậu muốn gì?]



Muốn gì ư? Tất nhiên là muốn nhiệm vụ phụ rồi!



Dư Hạnh dùng tay sạch lấy ra một chiếc khăn giấy từ trong túi, chậm rãi lau những ngón tay dính máu, thong thả nói: "Mục đích của bà là để tạo ra Chu Tuyết thay thế bà đối phó với người đó, nhưng cuối cùng đây cũng không phải là kế lâu dài. Dù cho vì đây là ác mộng của bà, cảm giác của người đó bị bóp méo nghiêm trọng, nhưng rồi sẽ có ngày hắn ta nhận ra điều này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận