Trò Chơi Suy Diễn

Chương 204: Tôi đói nên không nhịn được...

Bọn họ lần lượt bước về phía trước, thậm chí không để ý rằng có bốn người bạn đồng hành của mình đang đứng yên tại chỗ.



Yểm há mồm định ngăn cản mấy tên ngốc này nhưng còn chưa kịp nói gì, cô ấy đã nghe thấy vị bác sĩ cởi mở trong đội nói: "Để bọn họ đi đi, dù sao cũng chỉ là những kẻ không quan trọng mà thôi." Cô ấy kinh ngạc mở to hai mắt, quay đầu lại, thấy A Bạch đang sờ lên mặt, lộ ra biểu cảm cười mà như không cười. Tống Tuyền cũng rặt một vẻ thờ ơ, dường như không hề ngạc nhiên trước hành vi tự hủy của A Bạch lúc này.



Anh ta đã sớm biết rằng trong đội có nhiều hơn một suy diễn giả. Nếu không, khả năng anh ta được chọn trong số năm nhà nghiên cứu thần quái là quá nhỏ.



Có ai đó đã lợi dụng quyền phát biểu của NPC Võ Nhuận Hạo và xếp anh ta vào hàng ngũ nhân viên tuyến đầu. Đây rõ ràng là để xuống tay với anh ta trong chuyến khám phá hòn đảo ngày hôm nay. Bầy giờ xem ra chính là A Bạch.



Nhưng A Bạch chỉ là một bác sĩ, không thể đến gần Võ Nhuận Hạo, cho nên...



Tống Tuyền nhìn về Phương Tiểu Ngư phía sau camera. Tuy nhiên, tình trạng hiện tại của Phương Tiểu Ngư không phù hợp với trong tưởng tượng của anh ta. Mặt của đối phương toát lên vẻ sợ hãi, trông rất kháng cự đối với dây thòng lọng rủ xuống từ trên cầy.



"Cậu có ý gì, kẻ không quan trọng ư!?" Dư Hạnh cắn răng một cái, kéo A Bạch lại: "Tôi không tin tôi đã chết! Camera của tôi đắt như vậy, sao có thể không mang theo ô chứ? Nhìn đi, trong túi của tôi có ô. Nếu hôm ấy trời có mưa thật, phản ứng đầu tiên của tôi chắc chắn sẽ là bung ô để bảo vệ camera. Khi không thì tôi nhìn lên trời làm cái gì chứ?"



Yểm: Rất có đạo lý.



Nhưng cô ấy không phải con ngu. Ngày hôm qua bị qua mặt nên tưởng Phương Tiểu Ngư là NPC, nhưng bầy giờ nhìn lại, ừm, quá xấu hổ rồi. Yểm rất chắc chắn Phương Tiểu Ngư cũng là một suy diễn giả, hành vi ngày hôm qua của cô ấy nhất định đã bị đối phương nhìn thấu.



Lúc này, Tống Tuyền và A Bạch đầu không tỏ ra kinh ngạc khi cô ấy vẫn còn đứng ở đây. Điều đó có nghĩa là hai người kia cũng biết cô ấy là suy diễn giả. Trong chuyện này không thể thiếu những trò đùa của Phương Tiểu Ngư được!



Danh tính của NPC trong cuộc thi đấu của lính mới chính là điểm nhấn. Nó thú vị ở chỗ bạn sẽ không bao giờ biết được những thí sinh khác đã dàn xếp cái gì ở sau lưng hay họ đã tiết lộ bao nhiêu thông tin. Những thí sinh giỏi chơi trò mưu kế thường chỉ cần một gợi ý nhỏ là đã có thể khiến lượng thông tin giữa năm tên suy diễn giả thay đổi rõ rệt.



Tuy vậy, Yểm không biết liệu Phương Tiểu Ngư có nghĩ cô ấy và hai người kia là những tên đần rồi đang tận hưởng rất vui vẻ hay không.



"Cho nên đây nhất định là giả. Các cậu còn nhớ ảo giác tối qua không? Nó nhất định là mới xuất hiện, các cậu cũng đừng tán dóc nữa, mau cản bọn họ lại đi!" Dư Hạnh chỉ vào năm người đang muốn treo cổ tự tử. Vậy mà A Bạch lại cười ha ha một tiếng, giật cánh tay đang bị hắn giữ chặt ra.



"Cậu thật thú vị đấy, Hạnh à." Tống Tuyền im lặng nhìn cảnh này, trên môi nở nụ cười lạnh.



Hạnh là mục tiêu sẵn lùng của anh ta.



Dư Hạnh bị vạch mặt trực tiếp xong thì thu lại sự hoang mang sợ hãi. Hắn không hề cảm thấy xấu hổ mà còn nhún nhún vai, ra vẻ "Không tiếp tục chơi đùa cùng tôi à, chán thật đấy".



Yểm siết chặt khẩu súng trong tay, biết rằng trong tình huống này sẽ không có ai đi cứu năm đội viên kia, điều đó có nghĩa là những suy diễn giả này đã lên kế hoạch ra tay ở đây.



Mọi người gần như đã đông đủ, lại thêm việc không có sự hạn chế của NPC. Đây đương nhiên thời điểm thích hợp để ra tay.



Vấn đề duy nhất bây giờ là dù có mất đi một vòng ở giữa nhưng bốn người bọn họ vẫn bị vòng đi săn ảnh hưởng, gây khó khăn cho việc thành lập liên minh hay đối đầu trực tiếp với nhau.



Ví dụ cô ấy là Yểm, mà Phương Tiểu Ngư bị A Bạch nói ra thần phận là Hạnh. Hai người bọn họ không hề có điểm giao nhau, lúc đầu vẫn có thể thành lập một liên minh. Nhưng mục tiêu của cô ấy là ảo thuật gia lại muốn đi săn cấp độ cao hơn Hạnh một bậc—— Nhà tiên tri.



Nếu như cô ấy giết được ảo thuật gia, nhà tiên tri sẽ không có gì phải kiêng dè. Hạnh chắc chắn sẽ ngăn cản cô ấy.



Bây giờ chỉ còn xem liệu danh tính của mỗi người có bị nhận ra hay không và trong lòng mọi người nghĩ như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận