Trò Chơi Suy Diễn

Chương 35: Đổi tim

"Thình thịch, thình thịch."
Bên trong lớp vỏ bị mở ra, trái tim đỏ tươi không ngừng co bóp, phần thịt nội tạng vô cùng tươi sống, hoàn toàn đối lập với thân thể đã khô héo, giống như hai thái cực.
Chỉ là so với trái tim của người bình thường, quả tim này hiển nhiên phức tạp hơn nhiều.
Từ trong huyết nhục chui ra từng sợi dây leo to bằng ngón tay, giống như gông xiềng vững vàng giam cầm trái tim ở bên trong.
Cũng chính những sợi dây leo này đã liên kết trái tim với thân thể trống rỗng, nhìn xuống từ chỗ mở ra, có thể thấy các cơ quan nội tạng như dạ dày, gan cũng tương tự được kết nối bằng dây leo.
Thật đúng là một cấu tạo kỳ quái...
Ngu Hạnh im lặng bĩu môi, nhân loại là sản phẩm 'quỷ phủ thần công' của thiên nhiên, mỗi bộ phận trên cơ thể đều hài hòa đến vậy, nhất là hệ thống thần kinh trong đại não, khó mà tưởng tượng được cần bao lâu tiến hóa mới có thể tạo ra sinh vật như loài người.
Thế nhưng tín đồ này thì sao?
Sau khi chết đi, được Quỷ Trầm Thụ ban cho "tân sinh" lại chỉ là khoác lên mình lớp vỏ con người, còn bên trong hoàn toàn là một kết cấu thô ráp, tựa như một con rối được làm ra tùy tiện, bên trong đặt một hạch tâm năng lượng.
Tín đồ và nhân loại khác biệt quá xa.
Ngu Hạnh không chút e dè đưa tay lấy quả tim bị dây leo quấn quanh này ra ngoài. Ngay khi sợi dây leo nối liền khoang ngực và trái tim bị đứt, biên độ và cường độ giãy giụa của người đàn ông dưới tay Dụ Phong Trầm liền nhỏ đi không ít, giống như đã mất đi một nguồn năng lượng nào đó.
Tuy nhiên, người đàn ông rõ ràng vẫn chưa chết hẳn. Giống như Ngu Hạnh suy đoán, dù cho có lấy trái tim ra, tín đồ vẫn có một khoảng thời gian cầm cự. Nếu bây giờ đặt trái tim trở lại, hoặc đổi một trái tim khác, người đàn ông này e là có thể sống lại ngay tại chỗ.
Dụ Phong Trầm dứt khoát dùng chiếc chăn mền quấn chặt trên đầu người đàn ông, tiếp tục đè chặt nó lại. Hai kẻ thủ ác đều ngầm hiểu ý nhau mà không nói lời nào, sự cẩn thận không cho phép bọn họ để xảy ra thêm sơ suất nào vào lúc này. Vạn nhất người đàn ông này không chết, nghe được giọng nói của bọn hắn, thì có thể làm chứng cứ.
Ngu Hạnh đậy lớp vỏ lại, thử dùng lực lượng nguyền rủa để chữa trị vết thương do dao cắt gây ra. Quả nhiên, sinh mệnh được duy trì bởi lực lượng nguyền rủa của Quỷ Trầm Thụ cũng giống như những quỷ vật trong đêm, có thể bị nguyền rủa của Ngu Hạnh dùng để may vá. Ngực của người đàn ông nhanh chóng khôi phục như ban đầu.
Chỉ là hắn đã mất đi nguồn năng lượng, đợi một lát nữa, sau khi người đàn ông hoàn toàn không thể cử động, hắn sẽ không bao giờ tỉnh lại được nữa.
Ngu Hạnh xoay con dao trong tay, rồi lại tạo thêm những vết dao sâu hoắm trên phần bụng và vùng cổ của người đàn ông, ngụy trang thành những bộ phận trí mạng khác gây ra cái chết.
Vài giây sau, hai người lặng lẽ lui ra ngoài.
Trái tim thậm chí không chảy ra chút máu nào, khối huyết nhục mềm mại vẫn nhảy lên trong lòng bàn tay Ngu Hạnh. Hắn rất hài lòng về điều này. Hắn nhìn vết máu dính trên chân mình - là máu của quỷ vật bên ngoài phòng để lại - rồi đi thẳng về phía phòng của Ruben Reed.
Đi được nửa đường, hắn dừng lại, xoay người dùng tay áo lau sạch chân, rồi lại tiếp tục dùng tay áo lau đi hơn nửa dấu chân vừa để lại, khiến người khác khó mà phân biệt, không để lại một dấu ấn hoàn chỉnh nào.
Dụ Phong Trầm chứng kiến toàn bộ quá trình, dễ dàng hiểu được ý đồ của Ngu Hạnh. Chỉ e là Ngu Hạnh còn có kẻ thù ở đây, lần này chính là muốn dùng dấu chân để giá họa, nhưng lại không thể làm quá rõ ràng, vì vậy dấu chân chỉ hướng về phía người muốn giá họa được nửa đường rồi biến mất.
Hơn nữa, người ở Địa Hạ chi thành đều đi chân trần, nếu muốn hướng sự nghi ngờ về phía kẻ thù, thì nhất định phải tạo ra bằng chứng giả nhỏ nhặt có thể dẫn dắt suy nghĩ, nhưng lại không thể thật sự để lại dấu chân rõ ràng gây hậu họa, tránh cho đối phương 'cắn ngược lại một cái', đến lúc đó nếu muốn đối chiếu dấu chân dính máu tại hiện trường thì sẽ bất lợi.
Làm xong việc này, Ngu Hạnh nhanh chóng dẫn Dụ Phong Trầm đến phòng của Ambell Bradley. Căn phòng này ở ngay cạnh nhà hắn. Trước khi đi vào, Ngu Hạnh áp tai nghe ngóng một lúc, xác nhận đối phương hẳn là đang ngủ say, lúc này mới làm tan biến nguyền rủa trên cửa.
Ambell quả nhiên ngủ rất say. Dù sao cũng đã là rạng sáng, cho dù ban đầu có cảnh giác lắng nghe, lúc này cũng nên buồn ngủ rồi.
Để đảm bảo hoạt tính của trái tim (của người đàn ông trước), lúc Ngu Hạnh lấy tim ra đã trực tiếp rạch mổ lấy, chứ không chọn giết chết tín đồ đó trước rồi mới lấy tim. Nhưng đối mặt với Ambell thì lại khác, điều quan trọng hơn là không để Ambell ý thức được trái tim của mình đã bị đổi.
Hắn nhẹ nhàng đi đến bên giường Ambell, cũng làm tương tự, trước hết bảo Dụ Phong Trầm bịt kín mắt và miệng Ambell, tiếp theo dùng con dao tiện tay lấy từ phòng ăn lúc trước, trực tiếp cắt vào yết hầu Ambell.
Cấu tạo thân thể của tín đồ rất đặc thù, nhưng vẫn có một vài nhược điểm, ví dụ như yết hầu và đầu. Nếu bị những vết thương trí mạng ở đó, tín đồ vẫn có thể mất mạng.
Chỉ là nhờ vào thân thể đặc biệt này, nếu kịp thời dùng lực lượng nguyền rủa để trị liệu cho bọn hắn, vết thương trí mạng liền trở nên không còn trí mạng nữa.
Lần này, Ngu Hạnh đợi cho đến khi thân thể Ambell giãy giụa run rẩy sắp ngừng lại, mới áp tai lắng nghe một chút dấu hiệu sinh mệnh của đối phương. Tim Ambell đập với tần suất rõ ràng yếu đi, dần dần suy kiệt.
Xác nhận Ambell đã mất đi ý thức tỉnh táo, Ngu Hạnh mới kéo cổ áo chiếc trường bào vu sư của Ambell ra, lại một lần nữa cầm dao nhắm ngay vị trí trái tim.
Thân thể đầy đặn trắng đến lóa mắt, hình dáng bộ ngực rất đẹp, nhưng hai người đàn ông có mặt ở đó đều nhìn không chớp mắt, vẻ mặt hờ hững. Ngu Hạnh càng không do dự, mở lớp vỏ thịt ra, lấy trái tim hoàn chỉnh ra ngoài, động tác liền mạch.
Trái tim trong cơ thể Ambell là trái tim Âm Đô, khác với trái tim mà Ngu Hạnh mổ ra từ cơ thể người đàn ông kia. Trái tim này hiện lên màu đen kịt đậm đặc như mực, dây leo quấn chặt xung quanh bên ngoài đóng vai trò như công cụ cố định, không có một sợi dây leo nào đâm vào bên trong trái tim.
Trước giờ chỉ nghe nói, bây giờ đối mặt trực diện với trái tim Âm Đô này, Ngu Hạnh có cảm giác rất kỳ quái.
Sao lại cảm thấy năng lượng đen như mực bên trong quả tim này lại tương tự với lực lượng nguyền rủa như vậy nhỉ?
Dụ Phong Trầm nhìn thấy quả tim này, đồng tử cũng co rút lại, có chút muốn nói gì đó, nhưng vì không rõ ràng tình hình sức sống của tín đồ bên này, nên tạm thời nuốt lời nói xuống, im lặng nhìn Ngu Hạnh hành động: "..."
Không nên ở lâu trong phòng Ambell. Ngu Hạnh thử đem trái tim vừa lấy ra từ lồng ngực người đàn ông đang thoi thóp kia đặt vào trong cơ thể Ambell. Chỉ thấy những sợi dây leo tựa như có ý thức tự chủ, nhanh chóng chui vào cơ thể Ambell, kết nối hoàn hảo không một kẽ hở, trái tim rất nhanh liền ở trong cơ thể Ambell mà nhảy lên.
Ngu Hạnh hoang mang gãi đầu, luôn cảm thấy việc phẫu thuật cho loại tín đồ này hẳn là một chuyện rất đơn giản, bởi vì không cần bất kỳ kỹ thuật nào.
Theo lệ cũ, hắn dùng nguyền rủa may vá lại vết thương ở ngực. Bởi vì không có ý định lấy mạng Ambell, hắn cũng thuận tay may vá luôn vết cắt trên cổ Ambell. Cứ như vậy, chờ lát nữa khi tỉnh lại, Ambell sẽ chỉ biết mình vừa bị tấn công, nhưng lại không biết vị trí bị tấn công cụ thể.
Thật ra, muốn giá họa cho Ruben Reed mà lại đúng lúc không thể giết Ambell, thì việc ngụy trang thành một vụ tấn công sẽ là lựa chọn tốt nhất. Chỉ là Ngu Hạnh cuối cùng vẫn không có ý định làm tới mức đó, chỉ làm rối loạn bàn đọc sách của Ambell lúc rời đi, tiện tay lấy đi vài thứ đồ lặt vặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận