Trò Chơi Suy Diễn

Chương 212: Bà đây đã yêu cậu từ lần gặp đầu tiên (2)

Vì vậy Yểm đồng ý đem Dư Hạnh thoát ra ngoài.



"Cô không đưa Ảo Thuật Gia thoát ra à?" Dư Hạnh chỉ vào Carlos đang ngủ say trên mặt đất.



"Không thể. Dù gì tôi phải giữ lại một người làm con tin chứ. Nếu sau khi cậu giết được Tiên Tri nhưng cậu không giữ lời hứa và muốn giết tôi thì tôi tình nguyện kéo theo một người đi cùng." Yểm nâng cằm. Lần này cô ấy không mở miệng nói từ ông đầy nữa. "Được thôi. Miễn sao cô cảm thấy yên lòng thì tất cả đầu được." Dư Hạnh khẽ mỉm cười. Hắn không hề có chút đau lòng nào khi thấy Carlos đang dầm mưa.



Yểm là một người chơi đường hoàng ngay thẳng.



Tên của cô ấy nghe có vẻ đáng sợ nhưng cô ấy luôn mang tư tưởng ngay thẳng. Trước đó, Dư Hạnh đã cố ý nói ra rằng Tiêu Tri muốn nuôi những quỷ nhỏ thì anh ta phải hiến tế huyết nhục của người hầu. Chính vì đó mà Yểm mới sinh ra cảm xúc chán ghét với Tiên Trị. Nếu Yểm lựa chọn hợp tác thì tha cho Yểm lần này và để cô ấy sống qua năm ngày. Khi đến ngày tổng kết điểm cuối cùng thì cô ấy chỉ bị trừ năm mươi phần trăm số điểm mà thôi.



Còn hơn là mất mạng.



Yểm không có ý kiến gì về điều này. Dù sao thì dự định ban đầu của Yểm là nếu mục tiêu săn mồi không phải là Tuyến sa ngã tiêu chuẩn thì cô ấy sẽ giữ vững tam quan. Yểm tình nguyện bị trừ đi năm mươi phần trăm số điểm còn hơn là đi giết người. Giết người từ lâu đã là một trò lố bịp mà khán giả trong Tuyến sa ngã tiêu chuẩn yêu thíchI



Yểm lạnh lùng nhìn Dư Hạnh đang đi về phía Tiên Tri rồi nói: "Cậu không thể làm hại Tiên Tri khi anh ta vẫn còn trong mộng cảnh. Nếu cậu làm như thế thì tôi sẽ bị phản hệ. Đợi chút nữa tôi khiến anh ta tỉnh lại thì cậu hãy động thủ."



"Được."



Khi Tống Tuyên mở mắt, anh ta chỉ cảm thấy không khí trong lồng ngực bị bóp nghẹt lại và trên cổ có cảm giác đang bị ai đó bóp.



Tống Tuyền trừng mắt nhìn thì thấy một chàng trai trẻ tóc xoăn đang mỉm cười dịu dàng nhìn thẳng vào mắt anh ta. "Tạm biệt nhé, Tiên Tri. Nếu như cậu không phải kẻ giết người nuôi quỷ nhỏ thì tôi có nhiều cách để tránh được công kích của cậu và để cậu sống sót rời khỏi đây. Thật đáng tiếc..." Dư Hạnh dùng sức bóp cổ Tiên Tri. Lúc nãy hắn bị Tiên Tri bóp cổ nhưng tình huống bây giờ bị đảo ngược lại.



"Bạn nhỏ Tiên Tri, cậu có tiên đoán được rằng hôm nay chính là ngày chết của cậu không?”



Rắc.



Không phải tiếng Dư Hạnh bẻ gãy cổ Tiên Tri.



Mà là tiếng người giấy bất ngờ rơi ra từ túi của Tiên Tri và tự nó xé rách chính bản thân mình.



Tiên Tri lập tức ngừng vùng vây. Trên mặt của anh ta xuất hiện một vết rạn nứt kéo dài xuống tận bên trong áo.



Dư Hạnh buông tay.



Cuộc tranh đấu này đòi hỏi phải tự tay giết chết mục tiêu nếu không thì cũng chưa phải là một cuộc săn mồi thành công. Vì vậy Dư Mặc không thể giết chết Tiên Tri mà để Carlos dùng người giấy làm việc đó. Bằng cách lợi dụng tính cách hiền lành của A Bạch để hắn ta làm thân với Tống Tuyền. Tiếp đó để hắn ta lén nhét người giấy vào người Tống Tuyền. Cuối cùng thông qua việc huỷ người giấy để giết chết Tiên Tri. Dư Hạnh cũng không biết người giấy này phải đạt được điều kiện gì mới có thể làm được như vậy nhưng từ những gì mà hắn thấy được thì người giấy này chắc hẳn có ba năng lực. Đó là ngăn cản công kích, điều tra và nguyền rủa. Đây là bí mật của Carlos. Nói ra thì Dư Hạnh cũng cảm thấy khá ghen tị với Carlos khi hắn ta có được tế phẩm có năng lực như vậy.



Khi nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt của Dư Hạnh, Yểm không tài nào hiểu được rốt cuộc hắn đang suy nghĩ cái gì.



Cô ấy cũng cảm thấy rằng mối quan hệ của Dư Hạnh mà Ảo Thuật Gia cũng không có thân thiết cho lắm... Nên nếu như bây giờ Dư Hạnh không quan tâm đến cái chết của Áo Thuật Gia mà lại giết Yểm thì cô ấy cũng chẳng biết làm saol



Dư Hạnh đi về phía Yểm. Không hiểu tại sao Yểm lại cảm thấy khí chất của đối phương rất kỳ quái nên không khỏi lùi lại một bước. MẠI



Dư Hạnh mỉm cười, trông rất thân thiện.



Nhưng vào lúc nãy Yểm đã tận mắt chứng kiến dáng vẻ Dư Hạnh khi giết chết Tiên Tri và nó y chang bây giờ. "Khoan đã!" Cô ấy nói.



"Hả?" Dư Hạnh có vẻ bất ngờ khi thấy Yểm đột nhiên hoảng sợ. Hắn cũng đâu có ý định qua cầu rút ván đâu. Dư Hạnh chỉ muốn Yểm đánh thức Carlos mà thôi.



Yểm lùi lại thêm một bước: "Khoan đã. Cậu có thể không cần giết tôi. Tôi sẵn sàng trừ đi năm mươi phần trăm điểm số. Tôi sẽ không săn bắn." Lập tức, Dư Hạnh cảm thấy hứng thú.



Hắn không nói gì mà chỉ cười nhìn Yểm.



Dư Hạnh muốn xem xem khi muốn mưu cầu sự sống thì Yểm có thể làm ra những chuyện gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận