Trò Chơi Suy Diễn

Chương 521: Khi nào anh mới đến (4)

Nếu cô gái như Tăng Nhiễm Nhiễm đã không để ý tới những chuyện như thế này, đồng ý ở chung với Trương Vũ thì hắn cũng chẳng có ý kiến gì nữa, chỉ gật đầu, lấy lại một cái chìa khóa.



"Ba tầng này, ngoài chúng ta ra, còn ai ở nữa không?" Trương Vũ vừa vui vẻ đẩy hành lý vào nhà, vừa tò mò hỏi.



Dư Hạnh đáp chắc chắn: "Tầng ba, Chúc Yên. Nhưng cô ấy vẫn đang học đại học, thường ở ký túc xá, không về nhà." Ánh mắt Khúc Hàm Thanh lóe lên một chút.



Cô ấy cà Chúc Yên cũng có mối quan hệ rất tốt, dù sao cả hai đầu từng được Dư Hạnh chăm sóc từ nhỏ. Điểm khác biệt là, sau một thời gian, Khúc Hàm Thanh đã rời đi, còn Chúc Yên thì lớn lên dưới sự chăm sóc của Dư Hạnh. Ngay cả nơi ở cũng gần gũi thế này...



Cô ấy cảm thấy hơi ghen tị. Các phòng khác đầu đang trống, có thể trong tương lai sẽ có người khác dọn vào. Dư Hạnh không hứng thú nhìn hai người dọn hành lý, liếc qua vài lần rồi đi xuống lầu, Khúc Hàm Thanh cũng theo sau mà không nói gì. "Đây."



Một chiếc chìa khóa vẽ một đường cong trong không trung, rơi vào tay Khúc Hàm Thanh.



".,." Khóe miệng cô ấy jơi cong lên, nụ cười càng thêm rực rỡ.



"Tầng ba, phía bên phải, nấu có hứng thú thì có thể đến ở, không có hứng thú thì thôi." Dư Hạnh ngáp một cái, rồi bước vào căn hộ của mình, rút điện thoại đã rung liên tục từ nãy đến giờ ra.



Sau chuyến đi đến thành phố Phù Hoa, điện thoại của hắn đã có thêm vài liên hệ mới. Là Vu Gia Minh, Cao Trường An, và sau đó là Tăng Lai cùng Hoè.



Tên thật của Hòe là Ôn Thanh Hòe, là một nhà điêu khắc. Cuối cùng thì Dư Hạnh cũng biết được tác phẩm kém chất lượng đó là từ đầu ra.



Nhưng hắn không đánh Hoài. Lúc này, các tin nhắn tìm hắn xuất hiện trên WeChat, từ ba người khác nhau.



- Z: Cậu về rồi à! Bao giờ thì mời tôi ăn cơm đây~ Tôi đã giúp cậu rất nhiều trong vụ án ở thành phố bên cạnh đó, hơn nữa tôi có vài tiến triển mới từ chú Vương Tuyệt nữa~ - IX: Khi nào cậu đến.



- IX: Là Triệu Mưu bảo tôi hỏi đấy.



- Triệu Mưu: Xuống máy bay rồi chứ? Nói thật, có thể anh không tin, nhưng khi tôi vừa nhìn thấy A Tửu thêm câu "Là Triệu Mưu bảo tôi hỏi đấy", là tôi phát bực liền đấy. - Triệu Mưu: Mau đến đi, tôi vừa đánh anh ta một trận rồi, có khi anh đến bây giờ sẽ thấy A Tửu bị đánh cho mặt mày bầm dập đấy.



- Triệu Mưu:... Anh ta không cho tôi nói lung tung.



- Triệu Mưu: Nếu anh không trả lời tôi, tôi sẽ nghi ngờa anh bị nhà họ Lạc bắt cóc rồi đấy. Tôi đã dự đoán rằng anh sẽ có liên quan đến nhà họ Lạc. Chậc, nghĩ lại thì có khả năng thật, thôi được, tôi sẽ đến đón anh.



Dư Hạnh: "..."



Hắn mới không nhìn điện thoại một tiếng thôi mà Triệu Mưu đã hoạt bát như thế rồi, hòan toàn không phù hợp với ấn tượng cáo già mà anh ta thể hiện ra bên ngoài.



Khúc Hàm Thanh rót một cốc nước nóng: "Nhà họ Triệu đang thúc giục cậu à?”



"Ừ, như sợ tôi mất tích vậy." Dư Hạnh cảm thấy buồn cười. Chuyện này nói ra khá phức tạp. Cách đầy không lâu, Triệu Mưu đã liên lạc với hắn, nói rằng từ ngày 18 đến 21 tháng 11 là thời gian tụ họp cố định của ba đại gia tộc. Hằng năm vào thời điểm này, ba gia tộc lớn sẽ chọn một địa điểm để tụ họp những người trẻ tuổi trong gia tộc, cũng như những người trẻ tuổi phụ thuộc vào ba gia tộc, đồng thời chọn người tham gia một chương trình phát sóng trực tiếp nổi tiếng trong Hệ thống Suy diễn - "Đường Thẳng Song Song Chết Chóc". Cách thức hoạt động của chương trình này tạm thời không nói đến, nhưng buổi tụ họp này là cơ hội để ba gia tộc thăm dò lẫn nhau, hơn nữa đối với các bên phụ thuộc, đây là một sự kiện trao đổi thông tin lớn.



Triệu Mưu biết Dư Hạnh cần mọi thông tin liên quan đến Linh Nhân, nên đã chủ động tỏ ý, sẵn sàng dành cho Dư Hạnh một suất trong gia tộc họ Triệu, để hắn có thể tham gia tìm kiếm thông tin.



Tiện thể, việc giao dịch Canh Mạnh Bà cũng phải được hoàn thành.



Có lẽ đây mới là mục đích chính của nhà họ Triệu... Thời gian càng kéo dài, các thế lực khác biết được sự tồn tại của Canh Mạnh Bà thì cạnh tranh càng lớn.



Chưa kể, con cáo nhỏ Triệu Mưu còn có một suy tính khác... Anh ta đã hiểu rõ khả năng của Dư Hạnh từ nhiều khía cạnh khác nhau, nên rất muốn kéo Dư Hạnh về phía mình.



Như vậy, ngay cả khi Dư Hạnh không gia nhập vào thế lực của nhà họ Triệu, ít nhất hắn cũng không đứng về phía đối địch với họ. Trên cơ sở này, việc để người đã có quan hệ tốt với Dư Hạnh như Triệu Nhất Tửu tiếp tục tiếp xúc với hắn cũng là một điều tốt. Ngoài ra, lần này Dư Hạnh sử dụng suất của nhà họ Triệu, sau này khi nổi tiếng, nếu hai gia tộc còn lại nhớ lại chuyện này, tất nhiên họ sẽ xếp Dư Hạnh vào phe nhà họ Triệu, hơn nữa dù họ có ý định lôi kéo hay phá hoại, thì cũng sẽ cân nhắc thiệt hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận