Trò Chơi Suy Diễn

Chương 248: Có một người phải quay lưn...

Người ta nói rằng có những lúc Bloody Mary không làm hại người, họ chỉ gặp hình ảnh phản chiếu của bà ta trong gương và bà ta sẽ trả lời một số câu hỏi của người triệu hồi.



Cũng có khi Bloody Mary sẽ ép người ta tự sát, hoặc kéo người ta vào gương.



Với yêu cầu bổ sung là tạt nước và cầm dao, Dư Hạnh có linh cảm rằng Bloody Mary được triệu hồi sẽ là một cái gì đó rất đáng sợ.



Thật tuyệt, càng kinh dị càng thú vị ~



Dư Hạnh cong môi cười tươi. Bloody Mary thường xuất hiện dưới hình dạng của một phù thủy, quỷ hồn hoặc xác chết. Một thanh niên thất nghiệp lâu năm như Dư Hạnh, hắn đã rất quan tâm tới những chuyện này trong những năm qua.



Trò chơi tâm linh, tiểu thuyết kinh dị, truyền thuyết các nơi, văn hóa kỳ quái, các vụ án thật sự...



Có những thứ hắn đã gặp qua và cũng có những thứ hắn chưa từng gặp qua, Bloody Mary thuộc loại mà hắn đã nghe qua nhưng chưa thử bao giờ.



Dù sao nếu chơi thứ này trong thực tại, thực ra chẳng triệu hồi được gì cả.



Hôm nay có cơ hội chứng kiến, Dư Hạnh vui mừng không rõ lý do, sau khi ghi nhớ các bước của trò chơi, hắn vui vẻ đi đến góc tường có thùng giấy.



Ngồi xổm xuống lục lọi, trong thùng giấy có rất nhiều thứ linh tinh, hắn nhanh chóng tìm thấy nến, bật lửa, dao, gáo nước và các vật dụng hữu ích khác.



Sau đó, hắn ngẩng đầu, tắt ngọn đèn đỏ nhỏ trên tường. Cả căn phòng lập tức chìm vào bóng tối, có đưa tay ra thì cũng không thấy đủ năm ngón, Dư Hạnh nắm chặt những thứ trong tay, dựa vào trí nhớ đi đến giữa phòng, đứng bên cạnh bồn tắm. Không biết vì sao, sau khi rơi vào bóng tối, trong tai hắn bắt đầu xuất hiện một loại giọng nói phụ nữ thì thầm không rõ. Âm thanh này không to không nhỏ, không thể phớt lờ, cũng không nghe rõ nội dung, bỗng dưng có thể khơi dậy sự phiền muộn trong lòng người.



"Muốn làm cho cảm xúc của tôi dao động, để có thể dễ dàng khiến tôi hoảng sợ trong bước tiếp theo phải không." Dư Hạnh không nói gì, nhưng trong lòng rất rõ, đây đã là thủ đoạn quen thuộc của quỷ vật.



Dựa theo trình tự, lúc này hắn nên hắt nước.



Hắn mò mẫm dùng gáo nước múc một gáo nước từ bồn tắm, Dư Hạnh cầm chắc gáo nước bước đến trước gương, dùng tay sờ xác nhận, sau đó hắt nước lên.



Nước tiếp xúc với mặt gương, âm thanh phát ra lại không phải là âm thanh thuộc về nước và kính, ngược lại giống như đang đổ nước lên một cơ thể.



Giọng nói thì thầm đột nhiên lớn lên, như những lời mời mọc.



Dư Hạnh đặt gáo nước xuống, đốt nến, ngay lập tức xuất hiện ánh lửa lay động chiếu sáng một khoảng không khí nhỏ, trong gương hầu như chỉ thấy nến, không thấy hình dáng của Dư Hạnh đâu, rất dễ làm người ta nghĩ rằng ngọn nến đang tự mình di chuyển.



Dư Hạnh cầm nến tiến lại gần, rốt cuộc cũng thấy được chính mình.



Ánh sáng lập lòe làm không khí trở nên quái dị, nước trên gương không chảy thành dòng mà rỉ từng chút một, chia gương thành từng mảnh nhỏ, cùng với giọng thì thầm bên tai, hắn luôn có cảm giác xung quanh mình đầy rẫy người.



Dư Hạnh ngồi xổm xuống, nhỏ hai giọt sáp nến xuống đất, sau đó đặt nến lên. Hắn có thể nghe thấy tiếng tim mình đập đầu đặn.



Tiếp theo, Dư Hạnh tạm thời nhặt con dao để cạnh bồn tắm lên.



Đây là một con dao nhọn, không thường thấy, cầm lên không những không mang lại cảm giác an toàn, ngược lại còn khiến người ta càng thêm run rầy.



Hắn đứng trước gương, nhìn chăm chú vào hình ảnh mờ ảo của mình và bồn tắm trong gương, im lặng một lúc, rồi dùng giọng trầm ấm, rõ ràng nói: "Bloody Mary." Giọng thì thầm im bặt, đây là sự yên tính trước cơn bão. "Bloody Mary."



Lần thứ hai nói xong, rõ ràng không có gió, nhưng ánh lửa lay động đột nhiên trở nên mãnh liệt.



"Bloody Mary."



Lần thứ ba nói xong, Dư Hạnh nghe thấy tiếng nước vang lên.



Ánh mắt hắn chấn kinh, tận mắt thấy trong gương, từ bồn tắm sau lưng mình vươn ra một bàn tay. Nước tràn ra ngoài.



Đồng thời, máu tươi đặc sệt từ tường và gương chảy ra, từng dòng từng dòng, mùi tanh xộc vào mũi.



Máu liên tục chảy xuống, cho đến khi tích tụ và lan ra trên mặt đất.



Dư Hạnh lùi lại một bước, tránh bị máu bắn vào.



Máu chảy gần hai phút mới dừng lại, bốn phía tường đều bị phủ một lớp máu, gương thì không bị ảnh hưởng nhiều, vẫn còn nhìn thấy rõ một nửa diện tích. Ngay sau đó, một nữ quỷ với phần lớn khuôn mặt bị che bởi mái tóc đen ướt đẫm chậm rãi từ bồn tắm nhô lên, thẳng tắp, quái dị.



Nữ quỷ đối mặt với lưng của Dư Hạnh, con mắt lòi ra từ mái tóc nhìn thẳng vào ánh mắt của Dư Hạnh qua gương. Nước liên tục chảy ra từ mép bồn tắm, kết thành một mảng trên sàn nhà, tuy nhiên, nước vốn dĩ chảy tự do lại đột nhiên trở nên đặc sệt, rơi xuống đất phát ra âm thanh "bạch bạch” dính nhớp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận