Trò Chơi Suy Diễn

Chương 578: Tang lễ (7) - Ba phương (1)

Có thể cuối cùng Triệu Nhất Tử đã giải phóng được dòng máu thông minh giống như với Triệu Mưu rồi.



Nhưng Triệu Nhất Tử chỉ nói một câu và có vẻ như hắn ta không muốn mở miệng nói nữa. Dư Hạnh cũng không muốn lãng phí thời gian. Do đó hắn tự mình chỉ lỗi sai cho Triệu Nho Nho: "Để tôi giải thích cho cô đi. Cô sai ở chỗ là đã bỏ qua chỉ tiết và lỗ hổng logic. Cô không thể chỉ vì tôi nói ra những manh mối đó thì cô liền coi nó là một cầu nói thông thường." Triệu Nho Nho khiêm tốn gật đầu: "Ừ. Tôi hiểu rồi. Cậu nói đi."



"Đầu tiên, trong giai đoạn nhiệm vụ này thật sự có ba phe lực đối lập chứ không phải hai."



Dư Hạnh lẫy ra cành cây nhỏ thứ ba từ ba cành mà Triệu Nho Nho sắp xếp ở giữa rồi sắp xếp chúng thành một tam giác đều: "Cô cảm thấy khách du lịch Chu Tuyết cùng với những người ở trong cửa tiệm quan tài thật sự là những người sống bị kéo sao?”



Có ai chắc chắn rằng Chu Tuyết và những người đó là người sống và bọn họ bị con ngõ quỷ kéo vào rồi không? Bởi vì khi Dư Hạnh suy luận thì giọng điệu của hắn vẫn rất bình tĩnh nên Triệu Nho Nho nhất thời không phản ứng kịp rằng điểm mấu chốt mà Dư Hạnh đang nghi ngờ là ở chỗ "bị kéo vào" và "người sống".



Chờ chút đã! Nếu như bọn họ không phải là bị kéo vào mà cũng không phải là người sống thì sao?



Khi nhận ra ẩn ý trong lời nói của Dư Hạnh thì Triệu Nho Nho cảm thấy bản thân mình thật ngốc. Đồng thời cô ấy vừa cảm thấy khiếp sợ trước khả năng suy luận của hắn vừa ngưỡng mộ bộ dáng bình thản, không để ý đến việc khác của Dư Hạnh.



"Tôi đã kể lại chi tiết mọi thứ mà tôi đã trải qua sau khi tỉnh dậy cho hai người nghe và rõ ràng trong đó có lỗ hổng logic." Dư Hạnh nhìn vào hình tam giác cân mà hắn cưỡng ép tạo ra: "Đầu tiên có hai việc khiến tôi nghi ngờ nhất bi



"Một là chúng ta và Chu Tuyết đều tiến vào màn suy diễn này với vai trò là khách du lịch thì tại sao chúng ta và cả những người đến cửa hàng quan tài trước đầu bị tịch thu đồ vật cá nhân. Còn Chu Tuyết lại có thể mang thức ăn, nước và thuốc vào trong đấy?"



Triệu Nho Nho mở miệng ra nhưng lại không thể phát ra âm thanh. Vì cô ấy thậm chí không nhận ra sự bất thường rõ như ban ngày như vậy. Nếu những người lớn trong gia đình Triệu Nho Nho biết có lẽ bọn họ sẽ cười nhạo cô ấy.



"Hai là chúng ta đều trực tiếp trải nghiệm sức mạnh tấn công của người giấy nên biết rõ để tránh thoát khỏi nó không phải là điều dễ dàng. Thế nhưng khi gặp đám người kia thì hầu như tất cả mọi người đều nói rằng mình đã từng gặp trực tiếp người giấy. Như vậy thì quá vô lý. Đến cả bản thân tôi hay Triệu Nhất Tửu còn bị người giấy quấn lấy không thể thoát ra thì cô nghĩ rằng xác suất toàn bộ những người bình thường khi gặp người giấy mà có thể thoát khỏi nó thì là bao nhiêu phần trăm?"



Triệu Nhất Tửu nghe rất chăm chú như đang lén học cách tư duy của Dư Hạnh. Sau đó hắn ta nói: "Không."



"Ừ, chắc chắn là không." Dựa theo lời nói của Dư Hạnh, Triệu Nho Nho suy nghĩ một chút rồi quả quyết nói: "Đừng nói đến việc bọn họ có thể cầm dao đến đánh nhau với người giấy. Có khi ngay từ cái nhìn đầu tiên thì người giấy đã có thể giết chết toàn bộ bọn họ."



"Cho nên?” Dư Hạnh không chịu ngồi một cách nghiêm chỉnh. Mặc dù đang thảo luận vấn đề nghiêm túc nhưng hắn vẫn chống tay lên cằm khiến khán giả đang xem có cảm giác cảnh tượng trước mắt trở nên thoải mái hơn nhiều.



"Thì..." Triệu Nho Nho nói: "Điều đó có nghĩa là Chu Tuyết và những người đó đang nói dối. Bọn họ thực ra là quỷ. Nhưng tôi không hiểu một chỗ là tại sao bọn họ vừa lừa dối cậu vừa cứu cậu?"



[Tôi bị lừa rồi. Những NPC đó lại là quỷ?]



[Dư Hạnh phân tích rất có lý. Chỉ cần suy nghĩ lại thì dường như mọi chuyện thực sự là như vậy.]



[Tôi đã nghi ngờ từ lâu rồi. Chuyện rõ như ban ngày như vậy mà cũng không nhìn thấy những gợi ý rõ ràng đó sao?] [Tôi xem livestream vui là chính chứ chả muốn suy nghĩ gì cả.]



Dư Hạnh nở nụ cười: "Nếu muốn biết tại sao bọn họ lại làm như vậy thì phải suy nghĩ xem mục đích mà họ đạt được sau khi vừa lừa vừa cứu tôi là gì. Lúc đầu cô đã phân tích việc con ngõ quỷ thu hút bọn họ có thể vì cái chết của bọn họ sẽ giúp tăng cường sức mạnh của con ngõ quỷ và toà âm trạch. Thì bây giờ cô hãy đảo ngược lại vai trò đi. Chúng ta vẫn có thể đặt câu hỏi là sự tồn tại của những người sống thực sự là chúng ta có thể cung cấp điều gì cho bọn họ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận