Trò Chơi Suy Diễn

Chương 259: Cách bồi dưỡng Triệu Nhất T...

Sau đó, từ chỗ trái tim, máu màu xanh bắt đầu lan ra theo hình dạng hoa văn.



Nhưng chỉ lan đến chỗ vai, màu xanh này như thể nhận được mệnh lệnh nào đó, dần dần lại thu về, cuối cùng biến mất không dấu vết.



Dư Hạnh bất lực nhìn những thay đổi này, nhìn thấy màu xanh biến mất, không nhịn được cười nhạo: "Ôi, cảm ơn hệ thống đã cứu một mạng." Cũng may có quy tắc cấp độ ngụy trang sẽ không vượt quá lệ quỷ áo đỏ. Nếu không hắn mà mặc áo xanh, chẳng phải đi đến đâu là người ta chạy đến đó sao. Triệu Nhất Tửu đã sớm đeo xong mặt nạ, ngụy trang thành một bóng đen, sau đó ở bên cạnh Dư Hạnh xem toàn bộ quá trình không sót tí nào.



Hắn ta nhìn áo đen trên người mình, lại nhìn sang Dư Hạnh suýt nữa biến thành áo xanh, âm trầm nói: “Cậu còn nói cậu...”



Cảm nhận được một luồng oán niệm từ người bên cạnh, Dư Hạnh ho khan hai tiếng: "Không quan trọng, không quan trọng.”



Đúng lúc này, một con quỷ áo trắng lang thang đến chỗ cầu thang, đối mặt với bọn họ. Vốn dĩ bởi vì nghe thấy tiếng nói chuyện thì thầm ở sau cầu thang, con quỷ áo trắng cho rằng mình tìm được người phục vụ đang lẩn trốn, hưng phấn chạy đến, kết quả lại đối mặt với một đen một đỏ, khiến nó ngơ ngác tại chỗ.



Không còn nghi ngờ gì nữa, Dư Hạnh ngụy trang thành lệ quỷ mặc đồ đỏ, mặt nạ trên mặt hắn là hình một khuôn mặt đau khổ đang chảy máu. Lệ quỷ áo đỏ rất hiếm có, cấp độ càng cao số lượng quỷ càng ít, ví dụ như Nhiếp Thanh, chỉ có ông chủ quán bar có thể đạt đến trình độ này, mà trong toàn bộ quán bar, số lượng lệ quỷ áo đỏ chỉ có hai đến ba con, người phụ nữ áo đỏ lúc đầu tìm Dư Hạnh chính là một trong số đó.



Bóng đen cũng chỉ có khoảng mười con, còn lại đều là quỷ áo trắng và quỷ mặt buồn mặc áo xám.



Quỷ áo trắng kinh hãi, tùy tiện đi vào một góc mà cũng có thể gặp cả lệ quỷ áo đỏ và bóng đenl



"Xin lỗi, quấy rầy hai vị rồi.” Nó vội vàng cúi đầu, muốn rời đi.



“Chờ một chút.” Mắt của Dư Hạnh nhìn về phía sau con quỷ áo trắng trước mặt, phát hiện không có con quỷ nào chú ý đến bên này.



Tia gian xảo trong mắt được che giấu kín đáo, hắn vây tay với con quỷ áo trắng: "Lại đầy.”



Tay phải Triệu Nhất Tửu đặt sau lưng, Chỉ Sát lặng lẽ chờ đợi trong bóng tối.



Quỷ vật phân chia cấp độ rõ ràng, nhất là hiện tại mọi người đầu đang phóng quỷ khí ra, quỷ áo trắng căn bản không dám trái lời của lệ quỷ, bối rối cứng nhắc đi tới. "Mày đến đây một mình à?" Dư Hạnh hỏi quỷ áo trắng như đang trò chuyện hàng ngày, quỷ áo trắng nghe giọng điệu này của hắn, càng ngày càng bất an.



"Không, tôi đi với vài người bạn.”



Dư Hạnh: "Bọn họ đầu?"



Quỷ áo trắng nuốt nước bọt: "Không biết, đi tìm người phục vụ đi...” HỌI Giọng điệu Dư Hạnh sầu xa: “Anh Tửu.”



Quỷ áo trắng: Anh Tửu? Anh Tửu là ai?



Quỷ áo trắng nghe không hiểu, nhưng nó cảm nhận được một sự nguy hiểm bao phủ quanh mình, nó theo bản năng lùi lại, ngay sau đó nó nhìn thấy bóng đen đeo mặt nạ đột nhiên di chuyển, hình như có thứ gì đó vừa lướt qua cổ nó.



Khoảnh khắc tiếp theo, tròng mắt nó rung chuyển, xoay tròn 360 độ, cuối cùng rơi xuống đất. Khói trắng bay ra từ thi thể của quỷ áo trắng, toàn bộ cơ thể nó lập tức biến thành khói trắng dày đặc bay lên trên.



Giống như bị bốc hơi.



Dư Hạnh như không có chuyện gì mỉm cười, nói với Triệu Nhất Tửu đang thu kiếm bên cạnh: "Lợi hại quá nha, anh Tửu..."



Triệu Nhất Tửu bình thường mặt không cảm xúc, lúc này lại đeo thêm một chiếc mặt nạ cũng không có biểu cảm, càng khiến cho người ta không thể nắm bắt. Hắn ta nghe hệ thống thông báo cộng 50 điểm suy diễn, không có cảm giác gì đối với lời khen không mất lòng của Dư Hạnh: "Quỷ áo trắng rất yếu.”



“Không không không, là do cậu lợi hại. Quỷ mặt buồn mới yếu, quỷ áo trắng ít nhất còn có khả năng chống cự, do kiếm của cậu quá nhanh, nó mới không phản ứng kịp.” Triệu Nhất Tửu: “...”



Được rồi, cảm ơn vì đã khen. "Nào, chúng ta phân tích vai trò của các loại quỷ trong hoạt động lần này một chút.” Dư Hạnh nhìn thấy Triệu Nhất Tửu có vẻ hơi ngại ngùng, biết mình đã đạt được mục đích trêu hắn ta, Dư Hạnh



chủ động nói đến chủ đề chính.



Trầm mặc hai giây, Triệu Nhất Tửu trả lời: "Cậu nói đi.” "Trước hết, các quỷ vật bây giờ đầu đang tìm kiếm chúng ta khắp nơi, mà tầng một có sáu người, tôi đã nhìn thấy Lư Sơn và Thịnh Vẫn, lúc nãy cũng đã đoán Chương Tương Linh và Chu Minh vẫn ở dưới lầu, cho nên Chanh Tử và Tiểu Yến không ở tầng một.”



Triệu Nhất Tửu: "Ừm.” "Như vậy sáu người chúng ta đang trong mối quan hệ cạnh tranh, không những phải tránh bị quỷ vật tìm ra, mà còn phải tránh bị bốn người còn lại phát hiện, nếu không giả sử những người đó có ý xấu, muốn hại chúng ta sẽ dễ như trở bàn tay.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận