Trò Chơi Suy Diễn

Chương 73: Ta nghĩ tức chết hắn (3)

**Chương 73: Ta muốn chọc tức hắn chết (3)**
Không sai.
Ngay từ lúc vừa vào trấn Nam Thủy, hắn đã có nghi vấn, tại sao Diêm Lý lại chủ động tiếp cận hắn? Cho dù hắn là người mất tích trở về, Diêm Lý cũng không cần thiết phải chủ động tỏ thiện ý trước rồi mới kết minh với hắn.
Medusa cũng luôn tìm cách thăm dò hắn. Bởi vì có Lam Vô là người cần được bảo vệ, nàng gần như rất tự nhiên, không hề đột ngột mà rút ngắn khoảng cách với hắn.
Giờ nghĩ lại, hai người kia dường như chưa từng bàn bạc qua, nhưng lại cùng lúc đưa ra quyết định quan sát hắn.
Là đang quan sát xem có thể kéo hắn "nhập bọn" được không?
Ngu Hạnh không chắc đám người này rốt cuộc đang bí mật tính toán điều gì, càng không biết có bao nhiêu người Suy Diễn tầng cao nhất tham gia, nhưng hắn có thể đoán được – bởi vì hắn là "tầng cao nhất mới" duy nhất đã mất tích rất lâu rồi đột ngột quay về không báo trước, cho nên về lý thuyết, người cần bị quan sát cũng chỉ có mình hắn.
Có lẽ ban đầu Diêm Lý cũng nghĩ vậy, nhưng giữa đường phát hiện còn có một Hoa lão bản càng khó dò hơn, cho nên ngay sau đó cũng quan sát luôn cả Hoa lão bản.
Không biết kết luận quan sát của bọn hắn là gì, tóm lại, Ngu Hạnh cảm thấy mình có lẽ sắp biết được một vài bí mật.
Nếu như hắn không tỏ ra tò mò mà chủ động hỏi về bí mật, chắc chắn một trong hai người Diêm Lý và Medusa sẽ không nhịn được.
Trong lúc hắn đang nghĩ những điều này, cả ba người vẫn tiếp tục đi về phía công viên. Sau khi vào phạm vi công viên, Medusa liếc thấy một chiếc ghế dài, bước chân dừng lại.
"Quanh đây tạm thời sẽ không bị làm phiền, Ngu Hạnh, ngồi đây một lát."
Sự hứng thú xấu xa trong lòng Ngu Hạnh bị kích phát sau khi biết được tính toán phức tạp của bọn họ, hắn cố ý làm ra vẻ hoàn toàn không chú ý tới điều họ muốn biểu đạt: "Tại sao phải ngồi xuống?"
Medusa cong môi: "Bởi vì ta đã nói muốn dùng cách đặc biệt khác... cho ngươi xem trải nghiệm tối qua mà."
Chính nàng ngồi xuống trước, giải thích: "Ta có thể dùng 'Ý thức chi xà' để đồng bộ một phần ký ức trong đầu ta cho ngươi. Ta trích xuất ký ức, ngươi đọc ký ức. Trong quá trình này, vì lực chú ý đều tập trung vào phương diện ý thức, có thể sẽ không để ý đến sự tồn tại của cơ thể."
"Nếu đang đứng, có thể sẽ ngã 'bịch' một tiếng đó ~"
Diêm Lý dường như đoán trước được Ngu Hạnh sẽ có e dè với chuyện này, bèn cân nhắc nói: "Đây là năng lực mà hội trưởng Medusa đã nắm giữ từ rất lâu trước đây, không gây tổn hại đến não người, có thể thử xem."
"Ra là vậy." Ngu Hạnh bèn nghe lời ngồi xuống cạnh Medusa ở một vị trí không xa không gần, hắn hơi tò mò hỏi: "Ngươi đồng bộ ký ức cho ta, sẽ không dính đến việc riêng tư của ngươi chứ?"
"Ồ... Phản ứng đầu tiên vậy mà lại là lo lắng cho việc riêng tư của ta." Medusa che miệng cười, ánh mắt quyến rũ, "Thật là đứng đắn ngoài dự liệu."
Ngu Hạnh thầm nhổ bọt trong lòng, chỉ sợ chỉ có người không đứng đắn đến mức độ như Medusa mới có thể làm nổi bật lên việc ngay cả hắn cũng giống như một người đàng hoàng.
Ngu Hạnh rất biết mình biết ta, vắt chéo chân, đẩy gọng kính trên sống mũi khiến hắn trông vô cùng nhã nhặn, nhưng đuôi mắt nhếch lên cuối cùng cũng để lộ bản chất bất cần đời bên trong: "Đừng, khen sai rồi, ta chỉ tò mò thôi. Cho dù bên trong toàn là việc riêng tư của ngươi, chỉ cần có phần ta muốn xem, ta cũng sẽ chiếu cố không bỏ sót."
Medusa nhíu mày.
Nàng dò xét Ngu Hạnh từ trên xuống dưới một lượt, không thể không thừa nhận, khi rút đi vẻ lạnh nhạt xa cách ngàn dặm, cái dáng vẻ sành sỏi thành thạo này quả thực tăng thêm mấy phần phong lưu.
"Nếu là ký ức ta đưa cho ngươi, đương nhiên có thể do ta tùy ý sắp đặt. Những thứ liên quan đến việc riêng tư sẽ bị ta xóa bỏ, ta chỉ đảm bảo những gì cho ngươi xem đều là thật, sẽ không lừa ngươi." Nàng nói.
Ý thức, nhận biết, mê hoặc, dẫn dắt, nguỵ tạo.
Tâm niệm Ngu Hạnh vừa động, từ những đặc tính mà Medusa sở hữu, hắn gần như có thể liên tưởng hoàn toàn đến Tà Thần Thiên Kết của Âm Dương thành.
Quả nhiên, đều liên quan đến rắn, nguồn gốc sức mạnh của Medusa hẳn chính là Thiên Kết, cũng không biết bản thân nàng hiểu về điều này bao nhiêu.
"Được, ta đồng ý, có cần ta làm gì không?"
"Không cần, ngươi cứ ngồi yên là được, và -- thả lỏng tâm tình, đừng kháng cự ta. Lúc đồng bộ ký ức cũng không cần lo lắng cho cơ thể, tính cách Diêm Vương gia tuy không làm người ta ưa thích ~ nhưng khi đã kết minh làm đồng đội, hắn vẫn rất có trách nhiệm." Medusa liếc nhìn Diêm Lý.
Diêm Lý nheo mắt: "Đừng có luôn khiêu khích ta."
Hắn dừng một chút, ngược lại hứa hẹn với Ngu Hạnh: "Ta sẽ chịu trách nhiệm an toàn cho hai người các ngươi."
Những gì cần nói đã nói xong, Medusa không phải người thích dây dưa, lập tức nhắm mắt lại.
Vảy rắn trên cổ nàng lại hiện ra, kỳ lạ là, những lớp vảy lúc này lại không nhìn ra vẻ lạnh lẽo cứng rắn, ngược lại phản chiếu một loại vầng sáng mềm mại hư ảo.
Một luồng khí tức mê hoặc đến từ phương diện ý thức phất qua như bàn tay mềm mại.
Ngu Hạnh và Diêm Lý ở quanh nàng đều cảm thấy hoảng hốt trong thoáng chốc, ngay sau đó, mặt đất dưới chân dường như biến thành sóng gợn, cả người như đang ở giữa biển cả, dưới sự gột rửa của sóng biển, thân thể trở thành cái xác không quan trọng, chìm xuống đáy biển, còn ý thức thì lại vô cùng nhẹ nhàng nổi trên mặt biển.
"Đừng lo lắng, đều là hiện tượng bình thường." Medusa nhẹ nhàng nói.
Trong lòng đại dương sâu thẳm, một con rắn biển hư ảo màu trắng thuận dòng nước bơi lên, trong miệng ngậm một quả bọt khí trong suốt.
Hoàn toàn không cần ai chỉ bảo, ý thức Ngu Hạnh đã bản năng nhận ra – bên trong quả bọt khí này chính là một đoạn ký ức của Medusa.
Một đôi tay với móng tay đỏ tươi lấy quả bọt khí từ miệng rắn biển ra, lập tức, cảnh tượng biển cả tan đi như bọt nước, mặt đất vẫn là mặt đất, ghế dài vẫn là ghế dài, chỉ còn lại ý thức vẫn chập chờn như người hơi say rượu.
Medusa mở mắt.
Đôi đồng tử rắn hiện lên màu sắc rực rỡ, không thể diễn tả bằng lời, màu sắc đó dường như bao hàm tất cả ảo mộng tưởng tượng, cùng ký ức vỡ vụn thành những đốm sáng li ti.
Giọng điệu nàng mềm mại mà cường thế, nhìn đôi mắt Ngu Hạnh đang có vẻ ngơ ngác nói: "Nhìn vào mắt ta."
Ngu Hạnh hoàn toàn tỉnh táo.
Hắn có thể cảm nhận được ý thức của mình trở nên vui thích trong môi trường này, nhưng vẫn hoàn toàn nằm trong sự chưởng khống của bản thân, sức mạnh nguyền rủa chủ động ẩn sâu, chống đỡ một tấm lưới tiềm ẩn giấu dưới vẻ bề ngoài.
Như vậy là đủ rồi.
Hắn phối hợp nhìn chăm chú vào đôi đồng tử rắn xinh đẹp đến quá phận của Medusa.
Quả bọt khí bao bọc ký ức kia được Medusa đưa ra, chậm rãi nhấn về phía ngực Ngu Hạnh.
Đối mặt với đồng tử rắn giúp Ngu Hạnh cảm ứng được một thông đạo vô hình, ký ức không thể chạm tới cứ thế chậm rãi truyền đến hắn qua lối đi này, hiện ra trong đầu hắn mà không có tác dụng phụ.
Bỗng nhiên, nơi ngực bị quả bọt khí chạm vào ấm lên một chút.
Ngu Hạnh sững sờ, lập tức nhớ ra, ấn ký xà văn mà Thiên Kết để lại cho hắn chính là lạc ấn ở nơi đó.
Xà văn cách lớp áo nóng lên, quả bọt khí vốn đang chậm rãi di chuyển trong đường hầm bỗng nhiên thông suốt, dung nhập vào cơ thể hắn. Medusa bất ngờ không kịp phòng bị ấn thật mạnh vào cơ ngực hắn, đồng tử rắn cũng rung động.
"À, hóa ra ngươi đã có nàng..."
Nói được nửa chừng, Medusa im bặt, đôi môi đỏ bỗng cong lên, tiến sát lại gần Ngu Hạnh, mục tiêu rõ ràng là môi của Ngu Hạnh.
Ngu Hạnh vô thức lạnh mặt né tránh, nhưng thông qua kết nối từ ấn ký xà văn kia, một giọng nói có chút giảo hoạt vang lên trực tiếp trong đầu hắn.
【 Đừng né, không hôn ngươi đâu, giúp ta việc nhỏ này, nhân cơ hội tốt này, ta muốn làm Diêm Lý tức chết ha ha ha 】
Ngu Hạnh: "..."
Medusa quả nhiên dừng lại khi còn cách hắn đúng một nắm đấm, đôi đồng tử rắn lộ vẻ hưng phấn.
【 Ta chỉ tạo cho hắn một khuynh hướng, hắn thấy cái gì đều là do chính hắn tự não bổ ra thôi ~ 】
Medusa nắm chắc chừng mực, cũng không có hành động nào khác, nhưng Ngu Hạnh nghĩ đến việc biển ý thức vừa rồi bao trùm cả hắn và Diêm Lý, chỉ sợ lúc này chính là thời điểm dễ dàng nhất để bóp méo nhận biết của Diêm Lý.
Cho nên, lúc này Diêm Lý sẽ thấy chuyện không hề xảy ra ư?
Chậc chậc, hai người này thật thú vị, lại dám coi hắn là công cụ người, hắn phải thu phí mới được.
...
Diêm Lý nhếch môi ngay khi Medusa nghiêng người về phía Ngu Hạnh. Hắn không hiểu rõ lắm về năng lực đồng bộ ký ức này, chỉ biết cần một lối đi.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn tận mắt thấy Medusa sử dụng năng lực này.
Cần phải gần đến thế sao?
Vì ý thức còn đang phiêu đãng, Diêm Lý tạm thời không nhận ra hoạt động tâm lý của mình lại thẳng thắn như vậy.
Sau đó, hắn thấy Medusa lè lưỡi, một quả bọt khí ký ức nho nhỏ đang lắc lư trên đầu lưỡi hồng non của nàng.
Diêm Lý ngẩn ra, dùng chỗ này để truyền?
Hắn lập tức tiến lại gần Ngu Hạnh, theo như hắn hiểu, Ngu Hạnh sẽ không chấp nhận cách thức này. Nhưng Ngu Hạnh dường như đang ở trong trạng thái hoảng hốt, giống như hoàn toàn chịu sự dẫn dắt của Medusa.
Medusa lại đến gần thêm chút nữa, Ngu Hạnh cúi mắt nhìn đầu lưỡi quyến rũ kia, không biết đang nghĩ gì, thuận theo mà há miệng.
Quả bọt khí kia được linh hoạt đưa vào miệng Ngu Hạnh, nhưng Medusa không hề rút ra ngay. Để bảo đảm sự ổn định của ký ức, sức mạnh ý thức kéo dài từng chút một, nàng hơi nghiêng đầu, như thể nảy ra ý đồ xấu, chủ động ngậm lấy đôi môi trước mặt.
Dưới đôi môi kề sát, đầu lưỡi Medusa thò vào không biết đang làm gì, khơi gợi khiến ý thức Ngu Hạnh có chút mê loạn, bắt đầu đáp lại một cách vụng về.
Việc truyền ký ức cần bao lâu thì họ phải hôn bấy lâu.
Sắc mặt Diêm Lý hoàn toàn đen lại, trong lòng như có lửa đốt. Dù hắn đã không có tư cách ngăn cản Medusa phóng túng dục vọng, nhưng cũng biết đây rõ ràng là cố ý chọc giận hắn.
Diêm Vương gia gần như nghiến răng nghiến lợi: "Medusa! Gỡ bỏ dẫn dắt nhận biết cho ta!"
Ngay khoảnh khắc nhìn thấu trò hề này, trong đầu truyền đến tiếng thủy tinh vỡ, ý thức quay về ổn định, Diêm Lý triệt để xóa sạch ảnh hưởng nhận biết mà Medusa để lại.
Ngực hắn phập phồng, lạnh lùng ngước mắt.
Ngu Hạnh một mình yên tĩnh ngồi đó, tiếp nhận ký ức vừa được truyền vào đầu.
Medusa thì cười tươi rói nhìn phản ứng của hắn, không hề có chút tự giác nào về việc vừa làm chuyện rất đáng ăn đòn.
"Ngươi quá đáng." Diêm Lý mặt không biểu tình.
Khi Diêm Vương gia thực sự nổi giận, không khí toàn bộ phòng trực tiếp dường như muốn ngưng đọng.
Vậy mà Medusa lại không sợ hắn.
Nàng khoanh hai tay trước ngực: "Đây chính là dẫn dắt nhận biết, ngươi nhìn thấy gì chính là điều ngươi nghĩ trong lòng."
"Cũng là thứ ngươi khao khát trong lòng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận