Trò Chơi Suy Diễn

Chương 240: Lật đổ toàn bộ quy tắc (1)

"Nhân viên phục vụ, đến đây một chút!" Một lúc sau, giọng của một cô gái trẻ truyền đến tai Dư Hạnh.



Giọng nói phát ra từ vị trí ba cô gái trẻ trông có vẻ hơi căng thẳng.



Mặc dù Triệu Nhất Tửu đứng gần hơn nhưng hắn ta lại giả vờ không nghe thấy. Triệu Nhất Tửu tiếp tục phục vụ cho cặp vợ chồng quỷ đang uống rượu.



Dư Hạnh tiến tới.



Ừ, dù sao so với Triệu Nhất Tửu, hắn thực sự giỏi giao tiếp với các cô gái trẻ hơn. Khi tiến lại gần, Dư Hạnh có thể nghe thấy cuộc trò chuyện của ba cô gái.



"Tiểu Tiểu, cậu chắc chắn đối diện sẽ là một anh chàng đẹp trai chứ nhỉ?" Khi hỏi cô gái quỷ dịu dàng có mái tóc dài bên cạnh, vẻ mặt của cô gái quỷ có mái tóc ngắn tràn ngập sư khẩn trương nhưng xen lẫn sự kỳ vọng.



"Anh ấy là người mà mình đã kéo đến đây. Cậu đang nghỉ ngờ gu thẩm mỹ của mình sao?" Cô gái quỷ ở bên phải không cho cô gái quỷ dịu dàng đang ngồi ở giữa trả lời mà tự mình trả lời trước.



Cô gái quỷ ở bên phải khoác lên mình bộ trang phục rất thời thượng. Cô ta trang điểm rất kỹ, đuôi tóc uốn xoăn tạo kiểu. Trên gương mặt của cô ta tràn ngập sự kiêu căng. Có vẻ như cô ta là người đứng đầu nhóm trong ba người này.



Hóa ra bọn họ đến để gặp gỡ. Dư Hạnh nheo mắt, lộ ra một chút tinh quái. Hắn nhẹ nhàng hỏi: "Xin hỏi ba vị khách muốn uống gì?"



Khi các cô gái nghe thấy âm thanh xa lạ, bọn họ không nhịn được mà nhìn lân. Sau khi nhìn thấy, không thể rời mắt.



"Anh là nhân viên phục vụ ở đây à?" Vẻ mặt của cô gái tóc xoăn tràn ngập sự ngạc nhiên và vui mừng.



"Đúng vậy, thưa cô." Dư Hạnh gật đầu. Hắn biết rằng mình sẽ được bọn họ hoan nghênh yêu thích nên tiếp tục nói "Nấu đây là lần đầu mà các cô chủ đến đây thì tôi xin phép được giới thiệu một loại rượu rất phù hợp với vẻ đẹp của mọi người.”



Mặt của cô gái tóc xoăn đỏ bừng: "Loại rượu đó là gì?" "Loại rượu này gọi là..." Dư Hạnh nhìn chăm chú ba người, lời đến miệng chuẩn bị nói ra nhưng lại đổi sang lời khác: “Bích Lạc Hoàng Tuyần."



"Loại rượu này không chỉ có màu sắc đẹp, giá cả cũng rất hợp lý. Một ly có giá là một triệu minh tệ, mùi thơm rất dễ chịu."



Dư Hạnh không thể trực tiếp đề cử ly dưới sông Vong Xuyên.



Nếu con quỷ đó vô vùng nhạy bén thì khi nghe đến ly rượu dưới sông Vong Xuyên - một loại rượu rất không may mắn đối với nó thì nó sẽ không chọn.



Ngoài ra, dưới sông Vong Xuyên cũng rất đắt đỏ. Bất kể con quỷ nào đang ở đây mà nghe thấy giá của loại rượu đó thì đầu có thể từ chối Dư Hạnh với lí do là giá rượu không hợp lý.



Nếu Dư Hạnh mà chỉ tập trung vào việc giới thiệu ly dưới sông Vong Xuyên thì sẽ đánh rắn động cỏ, khiến con quỷ đó càng thêm cảnh giác Vì vậy, cần phải có một món tráng miệng trước bữa ăn chính.



Dư Hạnh im lặng đợi câu trả lời của ba cô gái. Nhìn từ phía bên ngoài thì không ai có thể nghĩ rằng hắn đang lên âm mưu lên kế hoạch.



"Nghe có không tệ. Cho tôi một ly. Mọi người nghĩ sao?” Cô gái tóc xoăn nhanh chóng đồng ý. Sau đó mới hỏi bạn bè muốn uống gì.



"Được." Cô quỷ dịu dàng gật đầu.



Cô gái quỷ tóc ngắn suy nghĩ: "Mình sẽ đợi mọi người đến đủ rồi mới đặt. Hiện tại mình không muốn uống."



Dư Hạnh đợi họ thanh toán rồi đi đến chuyển đơn cho bartender. Sau đó hắn tập trung quan sát quỷ nam mặc áo đen đang ngồi một mình. Khi không có khách cần phục vụ, Triệu Nhất Tửu đến gần rồi nói nhỏ: "Tôi cảm thấy không ổn."



Dư Hạnh: "Ô?"



"Nếu chúng ta cứ tiếp tục tìm kiếm như vậy thì quá tốn thời gian. Chúng ta không nên làm tiếp." Triệu Nhất Tửu nhìn xung quanh, nhìn về phía các vị khách hàng đang ngày càng đông hơn: "Chắc chắn hành động của con quỷ đó sẽ không lộ ra rõ ràng. Nên nếu chúng ta không tiếp xúc gần thì không thể nào phán đoán được một cách chính xác. Thế nhưng có một cách mà chúng ta không cần phải tiếp cận từng con quỷ mà vẫn có thể nhìn ra được manh mối."



Ví dụ, nếu manh mối là một cuộc điện thoại thì chỉ cần bọn hắn không để ý thì manh mối đó đã biến mất.



"Vậy cậu nghĩ chúng ta nên làm gì?" Dư Hạnh nói một cách bình tính.



Triệu Nhất Tửu: "Trong nhiệm vụ có đề cập đến người lái đò thì chúng ta nên suy nghĩ xem người lái đò ở đây là đang chỉ đến ai... Tôi không tin rằng cậu sẽ bỏ qua lời gợi ý này. Cậu muốn làm gì?" Khuôn mặt Triệu Nhất Tửu dần trở nên nghiêm túc hơn: "Lần này chúng ta là đồng đội. Nên nếu cậu đã có kế hoạch thì cậu có thể cho tôi biết trước không?"



Triệu Nhất Tửu nghiêm túc đặt câu hỏi. Ánh đèn mờ mịt chiếu lên gương mặt lạnh lùng của hắn ta tạo cho người khác có cảm giác rằng "Chàng trai này sao mà u ám thất".
Bạn cần đăng nhập để bình luận