Trò Chơi Suy Diễn

Chương 672: Mộng Yểm (22) - Người hầu (3)

Do tình hình phân phối nhiệm vụ giai đoạn thứ hai, mỗi đội được phân vai vào vai trò nhập mộng đều được quan tâm theo dõi, bởi vì thế giới trong giấc mơ căng thẳng và kích thích hơn.



Trong số đó, kênh phát trực tiếp của Triệu Nhất Tửu nổi bật nhất, vốn dĩ lượng người xem kênh của hắn ta không cao như những suy diễn giả chuẩn ngôi sao khác, nhưng tiến độ đứng đầu đã thu hút một lượng lớn khán giả mới, hơn nữa vừa rồi khi hắn ta đối đầu với Linh Nhân, lại gây ra những chủ đề về "bí mật", số người xem đã tăng lên đỉnh điểm.



Mọi người phản ứng rất nhanh, vừa nghe có tin tình báo, lập tức từ khắp nơi đổ xô vào, chứng kiến một màn nghiền nát một chiều, sau đó là cuộc đối thoại đầy ẩn ý của hai người.



[A Hạnh, gọi nghe thật thân mật mật, thằng nhãi này với Linh Nhân lại có quan hệ thân thiết như vậy sao!?]



[Ha, nói bậy, rõ ràng quan hệ giữa hai người này không tốt lắm, nếu không sao Linh Nhân lại phải giết Lãnh Tửu để chọc giận Hạnh?]



[Biết đâu đây chính là suy nghĩ của kẻ biến thái thì sao? Quan hệ có tốt hay không thì mặc kệ, tôi chỉ muốn thu hút sự chú ý của cậu thôi?]



[Trước đây tôi từng hỏi, tại sao một người mới như Hạnh lại có nhiều đại lão đến xem livestream như vậy, bây giờ đã rõ rồi, vòng tròn của các đại lão là điều mà chúng ta không thể nghĩ tới, không chừng ai đó đều là người quen cũ của nhau hết đấy!]



[Đúng vậy, chẳng phải Linh Nhân nói muốn đền tội sao? Tôi không nghe nhầm chứ? Đền tội với Hạnh!]



[Điều này cho thấy đến hiện tại Hạnh và Linh Nhân là phe đối lập.]



[Tôi thấy hắn ta như vậy chỉ khiến mọi chuyện ngày càng trở nên bế tắc mà thôi...]



[Linh Nhân nói chuyện xảy ra trước đây, có phải là trước khi tiến vào Hoang Đường không? Hai người này chắc đã quen nhau từ lúc còn là người bình thường, vậy phải là từ mười mấy tuổi đã quen biết rồi]



[Linh Nhân đã ở trong Hoang Đường bao nhiêu năm rồi?]



[Không biết.]



[Không biết.]



[Không có khái niệm.]



[Tôi hiểu rồi, những đại lão là suy diễn giả nổi tiếng trong phòng chat này đều biết chuyện của hai người họ, một Hạnh đối lập với Linh Nhân nhiều năm mà vẫn chưa chết, chẳng phải rất đáng để chiêu mộ sao?]



Các đại lão vô tội khắp nơi bị suy đoán lung tung.



Tằng Lai: “...”



Hứa Thụ: “...?”



Lữ Tiêu Vinh: “Còn có chuyện này sao!?”



Khúc Hàm Thanh: “Hừ hừ.”



Trí tưởng tượng của quần chúng hóng chuyện đúng là đáng sợ thật.



[Xem ra sau này phải chú ý đến kẻ tên Hạnh này nhiều hơn, biết đâu hắn có thể trưởng thành đến mức độ biến thái như Khúc Hàm Thanh.]



[Tầng trên, nhắc nhở thân thiện chút, đại lão Khúc đang ở trong phòng chat này đấy!] e b o ok sh o p . vn - eb o o k t r u y ệ n d ịc h g i ár ẻ



[... Wtf?]



[Khụ khụ khụ, cái gì, cũng quan tâm đến Lãnh Tửu chút đi, lão phu quan sát tinh tượng, hôm nay đứa trẻ này không chết đâu, ngày sau chắc chắn thành công vang dội thôi.]



[Hắn ta có bí mật.]



[Hắn ta có một bí mật nhỏ, một bí mật nhỏ.]



[Các người bị bệnh à?]



Trong lúc những bình luận điên cuồng bùng nổ, Triệu Nhất Tửu thành công tìm thấy Chu Tuyết vừa mới nhập mộng, đưa cô ấy đi về phía gần phòng ngủ chính.



Linh Nhân tạm thời không thấy bóng dáng, Triệu Nhất Tửu cảnh giác cao độ, tất cả tế phẩm của hắn ta vẫn còn quyền sử dụng, ngay cả khi Linh Nhân xuất hiện, hắn ta cũng tự tin có thể cầm cự được khoảng mười lăm phút.



Không còn cách nào khác, hắn ta sẽ bảo Chu Tuyết chạy xa một chút, sau đó hắn ta sẽ dùng cơ thể mình ngăn Linh Nhân lại, dù sao Linh Nhân cũng không thể trực tiếp giết hắn ta được.



Cổng viện rộng rãi, thiết kế vòm khiến cho sân vườn của Phương phủ tràn ngập hơi thở của lâm viên, phong cách rất tinh tế.



Bóng cây lay động, khắc họa một vẻ đẹp thi vị, nếu không phải trên mặt đất, tường vách, cây cối hay chậu hoa thường xuất hiện những dấu tay máu không rõ nguồn gốc, thì thật sự là một bức tranh tuyệt đẹp.



Đột nhiên, trong đầu Triệu Nhất Tửu xuất hiện một gợi ý mới.



[Nhiệm vụ phụ đã kích hoạt!]



[Nhiệm vụ phụ đã mở!]



[Nhiệm vụ một: Tìm ngọc trắng trong giấc mơ, sau đó đập vỡ nó.]



[Nhiệm vụ hai: Giết chết đại sư.]



[Phần thưởng nhiệm vụ: Chưa biết.]



[Hình phạt khi thất bại: Chu Tuyết chắc chắn sẽ chết.]



Đối với Triệu Nhất Tửu, người không biết chuyện gì đã xảy ra ngoài giấc mơ, nhiệm vụ này thật là vô lý.



Không cần nói đến việc trong phủ đệ rộng lớn này, tìm một miếng ngọc trắng mà hắn ta chưa từng thấy qua khó khăn đến nhường nào, chỉ nói đến nhiệm vụ hai, giết chết đại sư?



Giết Linh Nhân?



Hắn ta có chút sững sờ, nhận ra rằng Dư Hạnh và Triệu Nho Nho có lẽ sắp vào đây rồi.



Bởi vì nhiệm vụ này không phải do hắn ta kích hoạt, hơn nữa nhiệm vụ khó khăn đến mức biến thái này, ít nhất phải có ba người hợp tác mới có thể hoàn thành.



Trong lúc Triệu Nhất Tửu không nhận ra, lòng bàn tay hắn ta đã rịn ra một chút mồ hôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận