Trò Chơi Suy Diễn

Chương 258: Cách bồi dưỡng Triệu Nhất T...

Thân thể quỷ Nhiếp Thanh chết cũng không phân hủy, nếu có năng lực còn có thể tái sinh, biến thành cương thi. Ngoài ra, nếu tu luyện tốt, còn có thể có các năng lực như xuyên tường, xuất hiện vào ban ngày...



Đương nhiên, tất cả những điều trên đầu là truyền thuyết cổ đại. Còn ở thời hiện đại, chưa nói đến các thành phố lớn, ngay cả những vùng nông thôn cũng đang dần loại bỏ tục thổ táng, muốn tìm một cái quan tài để nằm bốn mươi chín ngày cũng không dễ dàng như vậy. "Cho nên, quỷ Nhiếp Thanh mạnh hơn lệ quỷ rất nhiều, chúng ta đối đầu với nó chắc chắn sẽ chết?" Triệu Nhất Tửu bình tĩnh hỏi.



Nếu thật sự như vậy, vậy khả năng cao quỷ Nhiếp Thanh sẽ không xuất hiện trong trò chơi Suy Diễn. Nếu không, nếu như quỷ Nhiếp Thanh là boss, vậy thì chắc chắn suy diễn giả không còn đường sống, không phù hợp với mức độ suy diễn của cấp Phân Hóa.



Kết quả, hắn ta lại nghe thấy Dư Hạnh trả lời: "Không, cậu sẽ chết, tôi thì không.” Triệu Nhất Tửu: “...”



Được rồi, luôn luôn là thái độ cợt nhả này, khiến người ta không phân biệt được khi nào hắn đang nói thật, khi nào đang nói đùa, khi nào đang giả vờ yếu đuối.



Đài phát thanh một lần nữa truyền đến giọng nói của thư sinh nho nhã trong tưởng tượng của Dư Hạnh, mặc dù xác suất lớn đây là một thư sinh áo xanh: "Hoạt động chính thức bắt đầu. Chủ đề của bữa tiệc hôm nay là: tìm ra những người phục vụ trốn ở mọi ngóc ngách trong tầng một của quán bar! Tìm ra bọn họ, rồi chia nhau ăn bọn họI Lần này tất cả có sáu người phục vụ ở tầng một, nhưng đừng quên một điều, bọn họ sẽ phản kháng, cẩn thận đừng để bị giết nhé!"



Nghe được mệnh lệnh này, những con quỷ reo hò một phen, lập tức tản ra bốn phía. Triệu Nhất Tửu đẩy kính mắt, cảm thấy hoạt động này ác ý nhằm vào suy diễn giả quá rõ ràng.



Tâng một chỉ có ba phòng, nhiều nhất thêm ba phòng vệ sinh, một phòng thay đồ, dù có trốn như thế nào cũng không thể trốn được quá hai phút. Điều hắn ta quan tâm hơn là câu cuối cùng của người đó. Phản kháng, giết ngược? Cũng may hệ thống xuất hiện kịp thời.



[Gợi ý suy diễn: Cung cấp đạo cụ mặt nạ nhân cách, đeo lên mặt, có thể ngụy trang thành khách quỷ, cấp bậc quỷ vật ngụy trang sẽ không vượt quá lệ quỷ áo đỏ.]



[Trong bữa tiệc, mở ra quyền hạn giết quỷ:]



[Một lệ quỷ áo đỏ thưởng 5000000 minh tệ.] [Một bóng đen thưởng 200 điểm suy diễn.]



[Một con quỷ áo trắng _ thưởng 50 điểm suy diễn.] [Một con quỷ mặt buồn áo xám thưởng 100000 miinh tệ.] [Giết chết quỷ Nhiếp Thanh thưởng 50000 điểm suy diễn. (Không đề nghị tìm chết, nêu ra để các vị suy diễn giả có thêm kiến thức.)]



[Minh tệ có thể đổi vật phẩm trong máy bán hàng tự động ở quán bar.]



[Chú ý, đừng để bị quỷ vật tìm ra, nếu không suy diễn giả nhất định sẽ bị quỷ vật đang hưng phấn nuốt chửng.]



Có thể giết quỷ!



Nghe thấy không, có thể giết quỷ!



Mắt Dư Hạnh sáng lên, bỗng nhiên thấy không khí tươi vui hơn hẳn.



Đây không phải ảo giác của hắn, quả thật không khí trong quán rất sôi nổi, chỉ là các quỷ vật vui vì có thể đùa giỡn người sống, mà Dư Hạnh vui vẻ vì có thể...



Khụ khụ, không được, hắn là một người yếu ớt hiền lành, tốt bụng.



Mắt thấy có quỷ vật đang tiến về hướng cầu thang bên này, hắn lấy mặt nạ nhân cách ra, đeo lên mặt.



Ngay từ khi mới nhận được mặt nạ nhân cách, gợi ý suy diễn đã nói với hắn rằng khi suy diễn giả đeo trên mặt một số đạo cụ nhất định, sẽ xuất hiện hiệu quả đặc biệt. Mà suy diễn đến bây giờ, đây là đầu tiên hắn cảm nhận được cái gọi là hiệu quả đặc biệt.



Mặt nạ đeo trên mặt cực kì vừa vặn, không biết làm từ chất liệu gì mà sờ vào mát lạnh, nhẹ như lông vũ, mặt nạ không có dây buộc, Dư Hạnh vừa đặt lên mặt nó đã tự động giữ nguyên.



Nó giống như một phần của cơ thể, không cần ngoại lực trợ giúp cũng có thể hoạt động như bình thường.



Tiếp đó, một luồng quỷ khí từ mặt nạ phát ra, hắn cảm giác có thứ gì đó đang bao phủ cơ thể mình, cúi đầu nhìn, trên người hắn đã mặc một bộ trường sam, màu sắc ban đầu của bộ đồ là màu xám, trong thời gian cực kì ngắn đã biến thành màu trắng.



Nhưng vẫn chưa xong, Dư Hạnh nhận ra rằng đây chính là "cấp bậc quỷ vật ngụy trang" được nhắc đến trong gợi ý suy diễn.



Màu trắng dần dần thâm trầm, hóa thành màu đen của mực, một làn sương mờ ảo giống như cái bóng bao quanh hắn, sau đó, từ trong bóng tối thấm ra một giọt máu đỏ.



"Không thể nào! Nếu xét theo năng lực của bản thân suy diễn giả để chuyển đổi cấp bậc quỷ vật ngụy trang..." Dư Hạnh vô cùng khó hiểu, hắn cảm thấy hình như mình được đánh giá cao quá rồi. Giọt máu đỏ đầu tiên xuất hiện, giống như ngọn lửa nhỏ thiêu rụi cả thảo nguyên, nhanh chóng nuốt chửng bóng đen, bộ áo trường sam lúc này như vừa mới vớt lên từ trong máu, máu đỏ chảy xuống, để lại một vòng vết máu đỏ trên mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận