Trò Chơi Suy Diễn

Chương 377: Địa Ngục Của Alice: Quy tắc (...

Mặc dù suy diễn giả của tuyến Sa Ngã rất mạnh, nhưng không thể phủ nhận rằng hình ảnh của bọn họ trong lòng suy diễn giả thuộc tuyến Chính Đạo và Dị Hóa rất kém. Không có lí do nào khác ngoài việc chỉ thích giết người trong lúc suy diễn của bọn họ, hành động này đã làm cho người ta có cảnh giác trong lòng.



Vì vậy, mặc dù Dư Hạnh chưa từng nghe qua cái tên Hòe và Dân Cờ Bạc cũng có thể nhìn ra được, hai người này có vẻ thuộc loại người có danh tiếng khá tốt. Nhưng suy diễn giả khác cũng không vì có tay lão luyện xuất hiện trong đội mà cảm thấy bức bối, bầu không khí lặng lẽ trở nên hòa hợp hơn.



Chỉ là một số ít suy diễn giả không tự giới thiệu bản thân dường như có xu hướng bị xa lánh.



Bởi vì không một người bình thường nào sẵn sàng đi cùng một kẻ thuộc tuyến Sa Ngã có thể hãm hại mình bất cứ lúc nào cả.



Dư Hạnh không nói một lời nhưng đã khớp tất cả tên của những suy diễn giả với người thật. Dù sao cũng có mấy không quen biết đã tự giới thiệu, hắn cũng nhận ra được thêm cả Hàn Tâm Di và Hàn Chí Dũng. Vậy thì người đàn ông lầm lì ít nói cuối cùng dĩ nhiên chính là Mặt Trắng. Tình huống hiện tại là Dân Cờ Bạc và Hòe đi ở trước nhất, theo sau là Bệnh Tâm Thần, Hoang Bạch tụt ở sau một khoảng, chỉ hơn Dư Hạnh một vài bước.



Đó là một vị trí có thể mà bất cứ ai có hành động khác lạ gì cũng có thể nhận thấy ngay lập tức. Hoang Bạch trông thì có vẻ tùy tiện, tính cách sáng sủa nhưng tâm tư thực tế cũng rất nhạy bén.



Mặt Trắng theo sát phía sau Dư Hạnh, còn Hàn Tâm Di và Hàn Chí Dũng đi cuối.



Sau khi tiến vào thế giới suy diễn, Hàn Tâm Di trở nên trầm tĩnh hơn rất nhiều, như thể lấy lại được tính cách điềm đạm lúc đầu vậy. Cô ta ngoan ngoãn ởi bên cạnh Hàn Chí Dũng, không nói với Dư Hạnh một lời nào, nhưng Dư Hạnh vẫn thường xuyên cảm nhận được ánh nhìn chằm chằm ở sau lưng mình. "Mọi người nhìn xem, người kia... Có phải là hướng dẫn viên du lịch không?” Hoang Bạch đột nhiên lên tiếng, hấp dẫn mọi người nhìn về phía cửa sắt.



Cửa sắt không khóa, hai cánh cửa mở sang hai bên, hoa hồng quấn quanh lan can nở rộ um tùm hơi lộn xộn. Do vấn đề góc nhìn, người ta rất khó để phát hiện ra có người đứng sau những khóm hoa hồng và dây leo nếu không nhìn kỹ.



Bây giờ đến gần, bóng người phía sau cánh cửa mới hiện ra.



Đó là một nữ tu mặc áo choàng đen, chiếc khăn trùm đầu của cô ta phủ kín xuôi theo mái tóc đen làm nổi bật cần cổ thon thả trắng nõn mang theo khí chất đoan trang nhã nhặn, trông rất dễ bảo.



Trước khi những suy diễn giả đến gân, cô ta đứng im tại chỗ, chưa từng nhìn ngang ngó dọc khi nào, không khác gì một con búp bê sống động như thật vậy.



Nhưng sau khi Dân Cờ Bạc bước qua cổng sắt, nữ tu lại thình lình ngấng đầu lên như vừa mới sống dậy, cô ta cúi chào đám "du khách”, giọng điệu đều đều thẳng tắp. "Hoan nghênh đoàn tham quan đã đến nơi đây, tôi là hướng dẫn viên du lịch của các bạn. Tôi có trách nhiệm soát vé và giải thích những điều cần lưu ý khi vui chơi ở công viên."



Dư Hạnh tỉnh bơ quan sát. Sắc mặt của người hướng dẫn viên du lịch giống như nữ tu này tái nhợt, như thể dưới da không hề có máu lưu thông, cả người toát ra cảm giác cứng ngắc như vật chất. Đây có lẽ là quỷ vật hoặc NPC mà chỉ thế giới hoang đường mới có...



Lần cuối cùng đến công viên, cả khu vui chơi chỉ có một mình Alice biết nói chuyện, ả ta trông giống với một con búp bê mang phong cách Cyberpunk nhưng thực tế, bản thể của ả ta lại có vẻ như một lệ quỷ bị thiêu cháy.



Vậy thì bản chất của nữ tu này chắc cũng không khác lắm so với Alice, chỉ là hình dáng không lớn bằng búp bê Alice, quần áo và trang sức cũng không lố như ả ta mà thôi.



Dư Hạnh chớp mắt, cảm giác AIlice đang rất cố gắng hoàn thiện công viên. Điều này thực sự làm cho người ta vui mừng mà.



Nữ tu cầm một chậu hoa hồng đang nở rộ trên tay, cô ta chìa chậu hoa ra, mặt không đổi sắc nói với nhóm suy diễn giả: "Bây giờ việc kiểm tra vé sẽ bắt đầu. Mời các du khách nhỏ máu lên hoa, màu sắc của bông hoa không thay đổi thì vé sẽ được thông qua."



Dần Cờ Bạc không nói hai lời, mắt thấy gai hoa hồng rất nhọn thì trực tiếp đâm ngón tay vào luôn. Ngay sau đó, một giọt máu của hắn ta chảy ra.



Hắn ta bôi máu lên cánh hoa hồng, máu thấm vào mà không có phản ứng gì xảy ra. Nữ tu nói: "Vé được thông qua, người tiếp theo." Chẳng bao lâu sau, mọi người đầu trải qua cuộc kiểm tra vé đặc biệt này rồi được nữ tu cho vào.



Sau đó, bọn họ trơ mắt nhìn nữ tu đóng cánh cửa sắt lại, lấy từ túi váy ra một chiếc khóa lớn rồi khóa cửa lại.



Dư Hạnh nhìn nữ tu cất chìa khoá túi vào váy, sau đó mới thu ánh mắt lại, nhìn lên trên trời.



Lúc này, nhãn cầu giữa những đám mây đỏ rực đang ở ngay phía trên hắn. Con ngươi của nó đỏ tươi như máu, không biết là màu nguyên bản hay do phản chiếu lại ánh lửa xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận