Trò Chơi Suy Diễn

Chương 530: Cậu ta có phải tham gia khô...

Cũng không sao.



Dư Hạnh chính là kiểu người không theo nguyên tắc, hắn có hảo cảm với ai thì sẽ tình nguyện giúp người đó, bầy giờ Triệu Nhất Tửu là người của nhà họ Triệu, nếu hắn ta có gì tốt thì tất nhiên sẽ đưa cho nhà họ Triệu, nhỡ một ngay nào đó chi nhánh này của Triệu Mưu rời khỏi nhà họ Triệu, vậy hắn ta sẽ không còn một chút quan hệ nào. Đừng nhìn Triệu Mưu như luôn cố gắng phát huy năng lực, thực ra lại như đang tính toán với hắn, kỳ thật Dư Hạnh rất thích kiểu hợp tác này, hợp tác với Triệu Mưu, Dư Hạnh cảm thấy không cần lo lắng trí thông minh của đối phương trí theo không kịp, đây là kiện chuyện rất đáng để vui vẻ.



“Tùy hứng cũng có chỗ không đúng, nhưng không gian lại linh động hơn." Triệu Mưu đã thầm cảm thán không chỉ một làn, tên Dư Hạnh này có lẽ chính là mối quan hệ xã giao tốt nhất mà thằng em trai mặt đơ của mình có được. Dư Hạnh cầm một gói đồ ăn vặt trên bàn đá lên, bóc ra: “Nếu vậy thì không có vấn đề gì, anh có thể thoải mái, tôi chịu được." Triệu Mưu: "...?"



Thái dương của Triệu Nhất Tửu giật giật, nhịn không được liếc nhìn hắn nhìn.



Dư Hạnh nhai kẹo dẻo, mặt vô tội: "Y tôi là không gian hoạt động."



Triệu Nhất Tửu: "..."



Hắn ta rất muốn đánh người. "Được, tôi hiểu rồi." Triệu Mưu nhanh chóng thích nghi với lối nói chuyện đầy ẩn ý của Dư Hạnh, nhắc tới chuyện được gác lại trước đó: “Đúng rồi, về Canh Mạnh Bà...”



Anh ta liếc nhìn quanh phòng, nghe nói hôm nay lúc Dư Hạnh tới còn không mang theo túi đồ, chỉ mặc một cái áo lông, hai tay trống trơn. Tế phẩm không để được vào mặt nạ nhân cách, nhất định phải mang bên người, mặc dù anh ta vẫn chưa biết Canh Mạnh Bà trông thế nào, nhưng khả năng cao là Dư Hạnh không mang theo. Cũng đúng, nhiều người hỗn loạn.



"Tôi có mang theo." Dư Hạnh như nhìn thấu suy nghĩ của Triệu Mưu. "Ồ?" Triệu Mưu bất ngờ: "Nói cách khác, cậu đồng ý giao dịch?"



Từ miệng Triệu Nhất Tửu, sau khi biết được tác dụng của Canh Mạnh Bà, anh ta vẫn luôn cố móc nối với Dư Hạnh, hy vọng có thể có được tế phẩm nghịch thiên này trong tay, nhưng mà tất cả chỉ là hy vọng, bởi dù có là ai cũng sẽ không bán tế phẩm này. [Canh Mạnh Bà: Đạo cụ, sau khi uống có thể thanh lọc 10 - 30 mức độ biến dị nhân cách (bất kể mức độ biến dị nhân cách là bao nhiêu), võ cùng quý giá.] Trong trung tâm mua sắm tế phẩm, không có bất kỳ thứ gì có thể thay đổi mức độ dị hóa khi đã đạt tới 30%, nhỏ hơn 30% thì còn có thể thông qua các loại tế phẩm từ từ hạ mức độ dị hóa xuống, mà khi đã qua 30% thì không thể cứu vẫn được nữa.



Mà khi có Canh Mạnh Bà, ít nhất có thể cứu một người với mức độ di hóa là 40%. chỉ cần hạ mức độ dị hóa xuống 30% là xong, hơn nữa cực hạn của Canh Mạnh Bà không chỉ là 30, may mắn còn có thể cứu được người có mức độ dị hòa 60%. Chuyện này khiến người ta trở nên điên cuồng, có ai không hi vọng sau khi bản thân trở nên điên cuồng vẫn có thể cứu vãn được chứ? Ban đầu Triệu Mưu còn tưởng Dư Hạnh sẽ đưa thứ này cho Khúc Hàm Thanh, người mạnh như Khúc Hàm Thanh cũng không thể cưỡng lại được dụ hoặc này, phong cách hành sự của cô ấy tàn bạo như vậy, chắc chắn mức độ dị hóa đã đạt ngưỡng tối đa rồi.



Không ngờ ngay lần đầu tiên nói chuyện, anh ta đã nhận được câu trả lời của Dư Hạnh: “Có thể bán, chỉ cần các người trả một cái giá hợp lý.” Sau này anh ta thường xuyên đánh tiếng nhưng không thấy hắn tỏ ý.



"Có thể đồng ý, yêu cầu của tôi là lấy vật đổi vật." Dư Hạnh cười nói: "Tác dụng của tế phẩm phụ thuộc vào sự dung hợp với mặt nạ nhần cách, bỏ đi, tôi muốn đạo cụ, chỉ cần anh lấy ra đạo cụ có thể khiến tôi cảm thấy hứng thú thì có thể giao dịch."



Yêu cầu này nằm trong dự tính của Triệu Mưu, anh ta nhìn Dư Hạnh, cân nhắc hỏi: "Cậu có thể tự quyết định?" Khúc Hàm Thanh bồi dưỡng hắn, sẽ không cho hắn quyền tự do đến vậy chứ? Thế lại quá chiều hắn rồi, không giống như người bồi dưỡng? Dù anh ta thông minh, lại hiểu đạo lí đối nhân xử thế thì cũng không thể đoán ra được quan hệ thật sự giữa Dư Hạnh và Khúc Hàm Thanh. "Đương nhiên có thể." Dư Hạnh nhíu mày, nghĩ nghĩ rồi bổ sung: "Tôi đã nói với anh Tửu lúc ở trong suy diễn, những người khác sẽ không can thiệp vào quyết định của tôi, anh có thể yên tâm. À, về sau bất kỳ chuyện gì tương tự như này, hy vọng tôi nói như vậy, anh có thể lưu tâm.” Triệu Mưu nào không nghe ra được Dư Hạnh đang ám chỉ anh ta kiêng dè Khúc Hàm Thanh, anh ta có hơi tò mò rốt cuộc quan hệ giữa hai người là như thế nào mà lại có thể đứng ngang hàng như vậy.



"Nói với anh chuyện này, tôi cho rằng Canh Mạnh Bà không quá quan trọng với tôi, tôi cũng không dùng được." Hiện tại, mức độ dị hóa nhân cách của Dư Hạnh đang là 52%, mà tự hắn cũng hiểu rõ, dù có thêm 10%, 20% thì hắn cũng sẽ không mất đi lý trí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận