Trò Chơi Suy Diễn

Chương 257: Tìm ra người sống! (2)

"Có thể lắm. Mặc dù quản lý yêu cầu chúng ta đừng để khách hàng rung chuông lần thứ hai... Nhưng bây giờ đành phải để khách chờ rồi.” Dư Hạnh cười, lời nói rất gợi đòn: "Dù sao thì nếu khách hàng muốn ra ngoài dạy dỗ hai người phục vụ không vâng lời chúng ta, cũng sẽ bị chặn lại ở tầng hai mà thôi.”



Ba mươi giây đủ để bọn hắn suy nghĩ và chạy đến cầu thang, hai người từ trên cầu Nại Hà lạnh lão đi xuống, phát hiện những con quỷ vốn đang ngồi yên tĩnh trong quán rượu Vong Xuyên đầu đứng lên, vẻ mặt ai cũng tràn đầy phấn khích.



"Hoạt động của Nhiếp Thanh đại nhân lúc nào cũng thú vị như vậy!"



"Mấy nhân viên phục vụ kia đâu, sao đều biến mất rồi?" "Nhiếp Thanh đại nhân có tham gia hoạt động lần này không?"



Hắn lắng tai nghe, chủ đề trò chuyện của những con quỷ kia chia thành hai loại, một loại có liên quan đến "Nhiếp Thanh”, một loại khác liên quan đến những người phục vụ như bọn hắn. Mặt khác, Dư Hạnh còn nhìn thấy bóng dáng lén lút của Lư Sơn và Thịnh Vẫn ở hướng nhà vệ sinh.



Xem ra hai vị này gần cầu thang hơn, cho nên xuống nhanh hơn bọn hắn.



Máu trên cầu Nại Hà bắt đầu nhúc nhích, lúc này Dư Hạnh mới xuống được một nửa, Triệu Nhất Tửu ở phía sau thấp giọng giục: "Chạy nhanh lên.”



“Tôi mệt quá...” Dư Hạnh có cảm giác phổi mình sắp nổ tung.



Ông trời làm chứng, thể lực của hắn vẫn luôn yếu ớt như Vậy...



Triệu Nhất Tửu đi lên, nửa xách nửa kéo hắn xuống lầu. Gần như cùng lúc hai người đặt chân xuống tầng một, máu trên cầu biến thành hình dạng xiầng xích, chặn lại cầu thang, tuyên bố tầng hai hiện đang đóng cửa.



Dư Hạnh vừa bước xuống tầng một, còn chưa nghĩ kỹ xem liệu “Nhiếp Thanh” được nhắc tới kia có phải là quỷ Nhiếp Thanh trong truyền thuyết hay không, lại có tiếng đài phát thanh thông báo: "Tầng hai hiện đã được ngăn cách, tất cả các khách hàng tham gia hoạt động xin vui lòng đeo mặt nạ của mình!" Mặt nạ?



Chỉ thấy các khách hàng sau khi nghe thông báo, mỗi người đầu lấy ra những chiếc mặt nạ hung tợn quái dị, có cái nửa khóc nửa cười, có cái đôi mắt giận dữ tròn xoe, còn có cái mặt xanh răng vàng.



Vị trí cầu Nại Hà tương đối nổi bật, trước khi bị các khách quỷ chú ý đến, hắn nhanh chóng vòng ra phía sau, cùng Triệu Nhất Tửu trốn vào góc chết phía sau cầu thang.



Với thể chất rác rưởi của mình, Dư Hạnh vừa mới chạy một chút đã phải thở hổn hển, hắn thật vất vả mới có thể ổn định hô hấp, hưng phấn nhìn ra bên ngoài. Những khách quỷ này sau khi đeo mặt nạ, khuôn mặt bị che kín, quỷ khí bị che giấu dưới túi da cũng bộc phát ra. Trang phục hiện đại của chúng, chẳng hạn như âu phục, váy ngắn, đã được thay thế bằng những bộ trường sam màu sắc khác nhau, nhưng trang trí của quán bar không thay đổi, tạo nên cảm giác các khách quỷ không phù hợp với quán bar, như thể những con quỷ cổ đại đã xuyên không tới thời hiện đại. Lệ quỷ áo đỏ, bóng đen, quỷ áo trắng, quỷ mặt buồn áo xám, cả đám quỷ vật đẳng cấp khác nhau tụ tập lại một chỗ, múa may quay cuồng, tạo nên một bầu không khí ma quỷ vô cùng rùng rợn. “Không thể tin được! Mời tới được nhiều loại quỷ đẳng cấp như vậy... Có lẽ ông chủ thực sự của quán bar Nhiếp Thanh này thật sự là một con quỷ Nhiếp Thanh." Dư Hạnh cảm thán, Triệu Nhất Tửu quay sang nhìn hắn.



"Quỷ Nhiếp Thanh lợi hại lắm sao?” "Cậu không biết?" Dư Hạnh kinh ngạc, chẳng lẽ nhà họ Triệu không phổ cập những kiến thức khoa học đại chúng cho Triệu Nhất Tửu sao? Nghe ra ý tứ trong lời của Dư Hạnh, Triệu Nhất Tửu âm u nói: "Ở nhà tôi không cần học cái này.”



“Ồ.” Dư Hạnh tỏ vẻ đã hiểu, luôn cảm thấy nhà họ Triệu đối xử với Triệu Nhất Tửu rất đặc biệt, hắn khẽ cười, suýt chút nữa khiến Triệu Nhất Tửu động thủ. "Đừng tức giận, đừng tức giận, tôi không chê cười cậu. Về bản chất, thực ra quỷ Nhiếp Thanh không phải là quỷ, trong hệ thống quỷ vật xanh đỏ đen trắng xám, quỷ Nhiếp Thanh đặc biệt mạnh mẽ, vượt qua giới hạn của người và quỷ, có thực thể, năng lực siêu mạnh, thông qua việc ăn thi thể để tu luyện.



Nhân dịp không thích hợp lắm, Dư Hạnh phổ cập kiến thức khoa học cơ bản về Nhiếp Thanh cho Triệu Nhất Tửu.



Rất nhiều người nói, người chết mà mặc áo đỏ sẽ hóa thành lệ quỷ lệ khí ngút trời, săn lùng kẻ thù để báo thù, thậm chí giận chó đánh mèo làm hại người vô tội, cho nên rất nhiều người cảm thấy lệ quỷ mặc áo đỏ hung dữ nhất. Thực ra, quỷ Nhiếp Thanh càng hung tàn hơn lệ quỷ. Người ta tương truyền rằng, người có thâm thù đại hận mà không thể báo, có thể nằm trong quan tài bảy bảy bốn mươi chín ngày, không ăn không uống tu luyện thành dạng nửa người nửa quỷ, gọi là quỷ Nhiếp Thanh. Bởi vì quỷ Nhiếp Thanh oán khí quá nặng, huyết mạch lúc chết đi ngược lại so với bình thường, sau bảy bảy bảy bốn mươi chín ngày máu toàn thân sẽ chuyển sang màu xanh lá cây, vì vậy còn được gọi là Oan Quỷ Máu Xanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận