Trò Chơi Suy Diễn

Chương 211: Bà đây đã yêu cậu từ lần gặp đầu tiên (1)

Nghĩa là mọi thứ mà bọn hắn trải qua ở lúc này chỉ đang diễn ra trong Yểm Mộng của Yểm mà thôi. Và cho đến cả thời điểm này...



Dư Hạnh cười rồi nhảy qua khe rãnh. Hắn đi chỗ thi thể được treo trên cây. Sau khi nhận những kí ức giả mạo từ Đảo Tử Linh thì tất cả mọi người đầu có suy nghĩ thích nghi với nó.



Đó là quá trình từ mơ hồ đến tỉnh táo.



Dư Hạnh nhớ rằng khi đó hắn đã tỉnh lại khá nhanh từ ký ức giả mạo nhưng bất ngờ cảm thấy không khí bị ngưng trệ rồi sau đó mới chảy trở lại. Hắn tin rằng vào chính lúc đó Yểm đã kích hoạt khả năng “Yểm Mộng”. Cô ấy lợi dụng tâm lý không ổn định của mọi người để kéo bọn họ vào một thế giới giả mạo!



Yểm ồ lên một tiếng. Trên khuôn mặt của cô ấy vẻ ngạc nhiên dần biến thành sự ngưỡng mộ: "Thật đáng kinh ngạc khi cậu lại nhận raI Không hổ là... ."



Không hổ là người khiến trái tim tôi rung động chỉ vì khi đó tôi dùng Hư Vô rồi thấy được đôi mắt của cậu. "Cậu biết từ khi nào?"



"Từ đầu đã biết."



Lý do Dư Hạnh không tiết lộ trực tiếp cho Yểm và thậm chí còn tiếp tục đối đầu với Tiên tri, giằng co với Carlos thực ra là vì hắn không quá tin tưởng Carlos.



Dựa vào "Yểm Mộng", mọi hành động của hắn đầu nhằm mục đích xác nhận xem Carlos có đáng tin cậy hay không.



Và Carlos đã không làm Dư Hạnh phải thất vọng. Cho nên trận đấu mà mọi người đầu đang tính toán lẫn nhau đã đến hồi kết.



"Yếm, hợp tác chứ?" Dư Hạnh mỉm cười hỏi.



Bùn đất ẩm ướt và mềm nhũn. Dư Hạnh vừa mới tỉnh lại thì đã cảm nhận những giọt mưa lạnh buốt liên tục rơi trên mặt của mình.



Bên tai truyền đến tiếng mưa rơi rào rạt. Dư Hạnh mở mắt. Những hạt mưa tạo thành từng giọt nước đọng lại trên lông mi của hắn.



Trời đang mưa.



Khi nhìn xung quanh, mưa vẫn rơi không ngớt giống như cơn mưa rào đột ngột trong những ký ức vừa được cài đặt lại.



Dư Hạnh dùng tay che mặt tránh khỏi giọt mưa. Hắn nhận ra rằng mình đang nằm trên mặt đất. May thay ở chỗ hắn nằm đã được cỏ phủ lên nên không quá lầy lội.



"Cậu đã tỉnh lại rồi sao?" Một giọng nam trầm thấp vang lên bên cạnh. Dư Hạnh ngồi bật dậy, đứng lên rồi nhìn về phía người đang nói.



Đó là Yểm trong bộ dáng của Long Châu.



"Tôi đã tỉnh rồi." Dư Hạnh vừa mở miệng thì những giọt mưa đã bay vào miệng hắn. Có vị rất đắng. Tóc của hắn cũng ướt sũng dính vào trán: "Năng lực của cô tên là gì?" "Cơn Ác Mộng." Yểm thản nhiên thừa nhận năng lực của mình. Cô ấy đang cầm súng tựa vào thân cây: "Còn cậu, cậu nói muốn hợp tác với tôi là thật sao?”



Dư Hạnh chưa kịp trả lời câu hỏi của Yểm thì hắn đã cảm thấy chóng mặt do đứng dậy quá nhanh. Hắn lảo đảo trong chốc lát.



"Cậu bị làm sao vậy?" Yểm nhìn Dư Hạnh một cách khó hiểu. Chẳng lẽ Cơn Ác Mộng của Yểm lại có tính sát thương đến kẻ thù?



Sau đó cô ấy thấy Dư Hạnh lấy tay che đầu. Một lát sau hắn mới có thể bình tĩnh rồi nói: "Tôi bị thiếu máu."



Yểm: Ờ, vậy à.



Tầm nhìn của Dư Hạnh dần dần rõ ràng. Hắn lấy ra một chiếc lá cây to che lên đầu để tránh mưa rồi quan sát cẩn thận xung quanh.



Bọn hắn vẫn ở dưới những cây đó. Tiên Tri Tống Tuyền và bác sĩ Carlo vẫn nằm dài trên mặt đất. Bọn họ chưa có tỉnh lại. Còn vài thành viên của tổ hai thì không thấy đâu. Mấy người đó không bị treo trên cây giống như trong thế giới hư giả của Yểm.



Suy cho cùng thì hành động của những NPC trong Cơn Ác Mộng đều là do Yểm tưởng tượng ra nên cô ấy mới không đi cứu bọn họ.



Vừa rồi trong Cơn Ác Mộng, Dư Hạnh đã hỏi Yểm: "Cô hợp tác với tôi đi. Thừa dịp năng lực Cơn Ác Mộng của cô vẫn còn có hiệu quả thì cô hãy thả tôi ra để tôi giết Tiên Tri." “Năng lực của cô nhất định sẽ có hạn chế. Ví dụ như khi cô kéo một người vào mộng cảnh thì ở thế giới thực cô không thể động thủ với người đó.” Dư Hạnh đối với lập luận của hắn tràn đầy lòng tin: “Cho nên khi thời gian sử dụng năng lực này kết thúc thì cô sẽ bỏ lỡ cơ hội này. Cô yên tâm đi. Nếu cô đồng ý hợp tác với thôi thì tôi cam đoan sẽ không để cô có chuyện gì xảy ra.”



Dư Hạnh nói đúng.



Sử dụng năng lực Cơn Ác Mộng để khiến người khác rơi vào mộng cảnh chỉ hoạt động hoàn hảo khi được sử dụng lần đầu tiên đối với một người.



Hơn nữa năng lực này có khuynh hướng hướng về khả năng phòng ngự. Nó sẽ tạo ra một mộng cảnh để cho cô ấy biết trước sự tiến triển của sự việc. Ví dụ như người bị đưa vào mộng cảnh sẽ thực hiện những hành động gì tiếp theo.



Nhưng để cân bằng thì người trong mộng cảnh sẽ không gặp bất kỳ tổn thương thực sự nào. Yểm có thể thoát ra khỏi mộng cảnh trước nhưng cô ấy không thể tấn công vào người đang ở trong mộng cảnh. Nếu không thì sẽ bị quy tắc phản hệ và hậu quả sẽ rất khủng khiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận