Trò Chơi Suy Diễn

Chương 278: Nó lại bị bắt nạt (1)

Điện thoại di động của quản lý lại rơi xuống đất thêm lần nữa.



Mặt mày anh ta tái nhợt, anh ta không thể tin vào tai mình, hãi hùng nhìn về Dư Hạnh vừa ăn nói ngông cuồng: “Thật là nhảm nhí...”



Điều khiến người ta khó tin hơn nữa là, người mặc áo đen trông có vẻ điềm tĩnh, cẩn thận lại không do dự chút nào, trả lời ngắn gọn: “Được.” Người quản lý mắt chữ O miệng chữ A. Được cái đầu cậu ấy!



Lệ quỷ áo đỏ là thứ các cậu muốn giết thì giết hay sao? Thế giới này bị làm sao vậy, chẳng lẽ sau khi chết, mình lại phát điên rồi?



Dư Hạnh và Triệu Nhất Tửu đứng dậy đi tới cửa phòng thay quần áo. Đột nhiên, Dư Hạnh quay đầu lại: “Thời gian an toàn cũng tích lũy được phải không? Tới khi chúng tôi kiếm đủ tiền quay lại, sẽ không bị anh ném vào giữa đàn quỷ chứ?”



“Tích lũy đấy...” Người quản lý lầm bẩm đáp. Dư Hạnh mỉm cười vẫy tay với người quản lý: “Vậy thì tốt rồi, anh tiếp tục nghịch điện thoại di động đi...”



Khi bọn họ rời khỏi phòng thay quần áo, bảng xếp hạng điểm tích lũy đã được đổi mới.



Dư Hạnh đánh mắt nhìn.



[Xếp hạng điểm tích lũy hiện tại]



01,04: 492



05 (Đã chết), 06: 200 02 (Đã chết), 07: 195



03, 08: 164



Trên bảng xếp hạng điểm suy diễn đã có mấy suy diễn giả tử vong, nhưng điểm suy diễn họ đạt được trước khi chết vân được xếp ở trên bảng xếp hạng.



Và ngoại trừ Lư Sơn ở bân ngoài thì 05 cũng đã chết, Dư Hạnh nhớ 05 chính là cô gái có mái tóc ngắn tên Tranh Tử. Xem ra Tranh Tử và Tiểu Yến ở trên tầng hai... Cũng tồn tại không dê dàng chút nào.



Bây giờ nhóm của Chu Minh đã không phải chịu áp lực do đứng thứ tư xếp cuối bảng nữa, do khoảng cách điểm số không lớn, ba nhóm phía sau chỉ cần kiếm được thêm một điểm của quỷ áo trắng nữa là có thể lật ngược lại cục diện, nhưng mà nhóm Thịnh Vẫn và Tiểu Yến thì chỉ còn lại có một người, so sánh năng lực kiếm điểm suy điểm thì họ chắc chắn không thể nào so lại với hai người Chu Minh và Chương Tương Linh.



Dư Hạnh dự đoán rằng lần cập nhật tiếp theo của bảng xếp hạng tổ thứ tư sẽ nhảy lên thành thứ hai cho xem. Còn hắn và Triệu Nhất Tửu thì... Bởi vì giết được một bóng đen và mấy con quỷ áo trắng nên hiện tại điểm suy diễn của hai người họ không chỉ đứng đầu mà còn cao hơn những tổ khác rất nhiều, có thể nói chiến thắng gần như đã ở trong tầm tay.



Nhưng mà mục tiêu hiện tại của bọn họ không phải điểm suy diễn mà là tiền âm phủ. Cặp song sinh lệ quỷ áo đỏ đang ngồi ở phòng Vong Xuyên, sau khi thấy người phục vụ là người sống bị xé xác thì tâm trạng của bọn họ tốt hẳn lên.



Sau khi tra tấn đến chết mấy con quỷ áo trắng và quỷ mặt buồn dám cười nhạo sau lưng bọn họ khi thấy bọn họ mặc áo đỏ lúc mới đến thì mỗi người họ gọi một ly rượu. Bởi vì vấn đề tuổi tác do ngoại hình gây nên mà hai người họ mỗi người gọi một ly Vô Thường Băng Ti.



Ánh đèn mờ nhạt rọi từ trên đỉnh đầu chúng xuống, phảng phất như dòng nước vấn đục từ hàng ngàn năm nay của sông Vong Xuyên đổ xuống đầu chúng vậy, mà mỗi một con quỷ vật ngồi ở phòng Vong Xuyên này đầu chìm ở dưới con sông này. Bartender vẫn dùng mảnh vải đen che mặt như cũ, lộ ra một đôi mắt không có tròng mắt mà chỉ toàn con ngươi màu đen.



Tiệc party cuồng hoan kia cũng không ảnh hưởng đến việc kiếm tiền của cô ta, vẫn có rất nhiều khách hàng đến quầy bar của cô ta để gọi chút rượu.



Trong thời gian không có người phục vụ cô ta đã tập thành thói quen tự mình bán rượu, lúc này đây cô ta thuần thục mà pha chế hai ly Vô Thường Băng Ti, màu trắng và đen trộn lẫn với nhau trong một chiếc ly nhưng không hòa tan vào nhau, khói từ chiếc ly bay lên, ở tầng trên cùng của ly thì là một lớp bọt trắng dày.



Sau khi đưa hay ly rượu cho hai vị lệ quỷ áo đỏ ngồi ở bàn bartender cũng không quan tâm chúng nó đeo mặt nạ thì uống kiểu gì, dù sao chúng nó khác có biện pháp của mình.



Cô ta chỉ cảm thấy hơi đáng tiếc, hôm nay chưa có ai gọi Vong Xuyên Chi Hạ.



Mấy người phục vụ là người sống kia rất thông minh, nhưng mà thông minh quá nên bị thông minh hại, phức tạp hóa vấn đề lên.



Mỗi một con quỷ ở chỗ này... Đầu là ác quỷ nha.



Con quỷ nào... Cũng tính toán muốn được bước qua cầu Nại Hà, đi đến tầng hai Địa phủ. Nhưng chúng nó không đủ tư cách, không thể đi lên, chỉ có phía trên ngẫu nhiên sẽ xuống đây chơi một lúc.



Nếu không phải ác quỷ thì ai thèm đế quán bar này, tham gia mấy hoạt động vớ vẩn này chứ?



Cho nên cái nhiệm vụ kia, người phục vụ chỉ cần chỉ bừa vào một con quỷ ở dưới Vong Xuyên này thì đầu được tính là đã tìm ra ác quỷ.



Không biết nhóm phục vụ đó bây giờ thế nào rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận