Trò Chơi Suy Diễn

Chương 182: Cơn bão bình luận (1)

Hắn rảo bước nhanh hơn, bây giờ vẫn còn chưa chính thức tiến vào trò chơi, Khúc Hàm Thanh đã nói với hắn, trước khi cuộc thi đấu của lính mới chính thức bắt đầu, mỗi người tham dự đầu sẽ có một khoảng thời gian để “Bộc lộ quan điểm” cũng như chuẩn bị trước.



Dư Hạnh càng lúc càng đến gần chấm sáng kia, cuối cùng, hắn thấy rõ nguồn sáng.



Vậy mà đó lại là một màn hình. Ánh sáng từ màn hình chiếu lên những thứ xung quanh, hành lang dài mà hắn đang đứng có màu xanh lá cây đậm, hai bên chỉ rộng một mét, cao hai mét.



Với một người đàn ông cao một mét tám mươi lãm như hắn, chỗ này quá chật chội, rất dễ khiến người ta bị khủng hoảng tâm lý và áp lực.



Hắn dừng lại trước màn hình quan sát một lát.



Màn hình được chia làm ba phần, phía trên là một đồng hồ đếm ngược, hiển thị: [4:12], [4:11]... Nửa bên dưới màn hình là từng dòng chữ trôi qua, mà ở ngay chính giữa...



Dư Hạnh mỉm cười nhìn những bình luận không ngừng xuất hiện ở vị trí bắt mắt nhất trên màn hình.



[Tới rồi, nhìn dáng người thì có vẻ là nam.]



[Xuất hiện rồi, quả nhiên là nam, chẳng hay ho gì cả, tôi sang phòng bên cạnh đây.] [Trời ạ! Nhan sắc thần tiên gì thế này!]



[Ái chà, thái độ bình tĩnh nhỉ, hợp qu tôi lắm.]



[Anh ấy đang xem bình luận, ha ha ha, chào anh nhé!] [Thằng nhãi mặt hoa da phấn, tởm thật!]



[Nhìn lầu trên ghen tức chưa kìa1]



Xem ra phần bình luận này đúng thời gian thực, có lẽ trong toàn bộ quá trình phát sóng trực tiếp, đây là lần duy nhất suy diễn giả có thể tương tác với người xem. Phần bình luận vô cùng thú vị, chẳng khác gì mấy người xem truyền hình trực tiếp hay hóng hớt, khó mà tin được đám người này là suy diễn giả đã đạt cấp Phân Hóa.



Dư Hạnh nhìn hai mắt, nở một nụ cười ôn hòa và bắt đầu tương tác với người đầu tiên chào hỏi hắn: “Chào cậu.” [Anh chàng đẹp trai này có sợ không?] [Ô ồ ồ giọng nói thật hay!] [Hừ, đẹp thì có ích gì, vừa vào trò chơi là lộ bản chất ngay, lúc đó khóc thì xấu xí, chết lại còn xấu xí hơn ha ha ha ha] [Đồng ý, da dẻ mịn màng, khi bị ăn sống tiếng la hét chắc chắn rất hay, tôi đã nổi hứng rồi] [Tôi nói người ở trên là thuộc tuyến sa ngã phải không? Có thể ngậm miệng và lượn đi xem đám ma quỷ của các người được không?]



Bình luận lộn xộn, xuất hiện nhanh chóng, trong đó không ít người cố tình gây rối, Dư Hạnh lười quan tâm, cúi đầu nhìn xuống.



Màn hình phía dưới rất thấp, hắn đành phải ngồi xổm xuống để dễ nhìn hơn.



[Bối cảnh cuộc thi lần này đặt tại đảo Tử Linh, theo truyền thuyết cổ xưa, trên đảo Tử Linh có những kho báu khó lường, nhưng cũng ẩn chứa vô số oan hồn, ác quỷ.]



[Đôi khi có máy bay bay qua đảo Tử Linh, chụp được một số hình ảnh quý giá, ngay sau đó liền mất tích hoặc rơi xuống. Người ta đã phục dựng lại một số vật thể mờ ảo trên đảo từ hộp đen vớt được, tin đồn ngày càng nhiều, dần dần không còn máy bay nào dám bay qua không phận đảo Tử Linh nữa.]



(Một đội nghiên cứu khoa học đã có được giấy phép lên đảo, làm tiên phong lên đảo, dự định thử xây dựng một viện nghiên cứu trên đảo.]



[Lần lên đảo này, có ba người lãnh đạo, hai mươi nhân viên thí nghiệm, năm nhà nghiên cứu linh dị, mười ba chuyên gia địa chất, lịch sử, thiên văn học, mười chuyên gia sinh tồn dã ngoại, mười thủy thủ, bốn mươi binh sĩ, bảy người bảo trì thiết bị, mười bác sĩ, mười lãm người quay phim, năm nhân viên hậu cần, tổng cộng một trăm ba mươi tám người.]



[Bạn đóng vai một người quay phim trẻ tuổi, em trai của một trong những người lãnh đạo đội nghiên cứu, vì rất tò mò về đảo Tử Linh, bạn đã sử dụng quan hệ để vào đội quay phim. Do thân phận đặc biệt, bạn không được để lộ bất kỳ khả năng nào không thuộc về một người quay phim bình thường trước mặt các NPC, nếu không sẽ bị chị gái nghi ngờ rằng bị tà linh xâm nhập và giam giữ, từ đó hạn chế mọi hành động, đồng thời dễ bị các suy diễn giả khác phát hiện.]



[Nhiệm vụ của bạn là giết chết một suy diễn giả bằng bất kỳ cách nào.]



[Để đảm bảo tỷ lệ sống sót



của những tân binh tiềm năng, nếu sống sót qua năm ngày trong trò chơi thì sẽ tự động kết thúc, không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị trừ 50% phần thưởng điểm.] Dư Hạnh hiểu rõ, vai diễn của hắn thực ra cũng không tệ, là người quay phim thì phạm vi hoạt động sẽ rộng hơn một chút, hơn nữa còn có quan hệ với lãnh đạo, không dễ bị bắt nạt hay bị NPC dùng làm bia đỡ đạn. Để cân bằng những ưu thế này, hệ thống đã đặt ra một hạn chế lớn là không được để người khác phát hiện thể chất hay sử dụng tế phẩm, nhìn chung, hắn phải tìm cách hành động lén lút. Khi đếm ngược còn một phút cuối cùng, màn hình văn bản tối lại, trong bóng tối xuất hiện năm cái tên.



[Bây giờ hãy chọn mục tiêu săn] Năm cái tên của những tân binh lần lượt hiện lên, Dư Hạnh quả quyết và nhanh chóng chọn: “Ngạ Quỷ.” Ngạ Quỷ là người được Đan Lăng Kính bồi dưỡng, hơn nữa Khúc Hàm Thanh đã nhắc hắn rằng, Ngạ Quỷ có thể đã nhận lệnh đến giết hắn.



Vậy thì hắn nên chủ động ra tay, như vậy, mục tiêu của Ngạ Quỷ sẽ biến thành hai người, một là hắn, một là mục tiêu sẵn trong cuộc thi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận