Trò Chơi Suy Diễn

Chương 180: Trận chiến người mới bắt đầ...

Chúc Yên hất thời gian nằm viện, mặt như đưa đám, nữ cảnh sát nghe lệnh Hàn Giang ở lại chăm sóc cô ấy đã phổ cập khoa học cho cô ấy: “Làm cố vấn có nhiều lợi ích hơn làm nhà cung cấp thông tin”.



Sau khi cô ấy bị thương, cứ mỗi lúc tan tầm, Hàn Giang lại tới thăm cô ấy, còn tiện đường dẫn theo... Nữ thực tập duy nhất của đội trinh thám hình sự.



Nữ thực tập biết, ngoài đội trưởng Hàn ra, cô ấy là người duy nhất biết thân phận cung cấp thông tin của Chúc Yên. Vì vậy, cô ấy vô cùng hưng phấn, được chỉ thị “giải sầu cho Chúc Yên” từ Hàn Giang, cô ấy cứ nhất quyết đòi nói chuyện phiếm với Chúc Yên. Ví dụ như, người trong đội đầu xôn xao thảo luận với nhau kẻ tình nghi kia đã đâm ai bị thương, còn đánh cược về vụ ấy, cuối cùng Hàn Giang nói người bị thương là một người cung cấp thông tin quan trọng, đội phó thua cuộc, đành phải mời toàn bộ chi đội ăn sáng một hôm.



Ví dụ như, đội phó cực kỳ cay cú, tìm cơ hội chơi đội trưởng Hàn một vố.



Sau khi kể hết những chuyện thú vị về đội của mình, có vẻ cô cảnh sát đã nhận được chỉ thị gì khác của Hàn Giang, bắt đầu chuyển chủ đề. “Thật ra làm cố vấn an toàn hơn làm người cung cấp thông tin nhiều, sau khi thân phận được công khai, mọi người trong cả chi đội đầu có thể bảo vệ cô. Ngày nào bọn họ cũng oán thán trong chỉ đội không có bóng hồng nào, chắc chắn bọn họ sẽ rất trân trọng cô! Sẽ không xảy ra chuyện đáng sợ như hôm trước nữa đầu...”



Chúc Yên nghe cô ấy lải nhải mà đau cả đầu.



Cô ấy rất hối hận, hối hận vì sao lúc ấy không thuận thế ngã xuống đất, để đầu bị va đập vào đâu đó, ít nhất thì bây giờ cũng có thể giả vờ hôn mê.



Điện thoại đặt trên đầu giường khẽ rung lên, Chúc Yên lập tức lấy lại tỉnh thần, với điện thoại qua nhìn.



Quả nhiên là Dư Hạnh gửi tin nhắn WeChat cho cô ấy.



San: [Anh có chuyện quan trọng, phải tới Hoàn Nam ít nhất một tuần, không thể tới thăm em được. Có việc gì, em gọi điện thoại hay gửi tin nhắn cho anh đều được, “dưỡng thương” cho tốt nhét†] Mấy câu đằng trước khiến Chúc Yên cảm động không thôi, Dư Hạnh chuẩn bị rời đi mà còn quan tâm đến cô ấy. Nhưng khi trông thấy câu cuối cùng, thái độ rõ ràng là vui sướng khi người ta gặp họa, cô ấy im lặng, nghiến răng nghiến lợi.



Hừ, lần sau tìm em hỗ trợ điều tra, em nhất định phải cho anh biết thế nào là cấp dưới nổi loạn!



Dư Hạnh và Khúc Hàm Thanh tất nhiên đầu thuộc phái hành động, sau khi quyết định đi tới thành phố Phù Hoa, hai người đầu đặt vé máy bay chuyến gân nhất đến đó, sau đó tiến về phía sân bay.



Cả hai người đầu không mang theo hành lý, định tới nơi rồi mua sau. Khi máy bay cất cánh, Dư Hạnh lẫy điện thoại di động ra xem xét những tin tức gần đây ở thành phố Phù Hoa, dự đoán những vụ án sắp diễn ra ở nơi này.



Có suy diễn giả Tuyến Sa Ngã ở đây, nơi này không thể nào được yên ổn.



Thứ hắn dùng là công cụ tìm kiếm, trên mạng cũng không xuất hiện bất cứ thông tin có giá trị nào, chỉ có thể kết luận được đại khái rằng, gần đây trong thành phố, có một vài người đàn ông trẻ bị cắt cổ vào đêm mưa, cảnh sát nghi ngờ những vụ án này là do cùng một người gây ra.



“Cắt cổ...” Ánh mắt Dư Hạnh tối đi, hắn tiện tay nhấn xem dự báo thời tiết ở thành phố Phù Hoa. Trong một tháng gần đây có nhiều trận mưa lớn, mưa rào đến nhanh, đi cũng nhanh, nếu mỗi lần gây án đầu xảy ra trong đêm mưa, chứng tỏ tội phạm đã lên kế hoạch kỹ càng, có khả năng khống chế hành vi của bản thân, chứ không phải phạm tội do xúc động nhất thời.



Người mang Tuyến Sa Ngã có thể chia làm hai dạng, một dạng là kẻ đôi khi không khống chế được dục vọng giết chóc trong lòng mình, đi tới đi lui, không nhịn được, nên tùy tiện chọn một mục tiêu để giết chết.



Dạng còn lại là tội phạm có chỉ số thông minh cao, lên kế hoạch chu toàn, không chỉ hưởng thụ khoái cảm khi giết chóc, còn lấy việc trêu đùa kẻ khác làm niầm vui.



Trong trường hợp có thực lực ngang nhau, thì dạng thứ hai khó chơi hơn dạng thứ nhất nhiều. Dư Hạnh nở nụ cười như có như không, trong ánh mắt ngập tràn vẻ lạnh lão.



Khi xuống máy bay, bầu trời của thành phố Phù Hoa tối om om, oi bức nặng nà.



Đây là một thành phố phát triển tầm trung, tuy trên danh nghĩa là tuyến thứ ba, nhưng thực lực kinh tế và mức sống, cường độ tiêu phí đầu tăng trưởng đều đặn, các công trình nằm ở trung tâm thành phố vô cùng đẹp đã. Sau khi tiến vào thành phố, cảm nhận của Dư Hạnh về Lăng Hằng trở nên rõ rệt hơn, vị trí của Lăng Hằng vẫn giữ nguyên như lúc trước, có vẻ đã tìm được chỗ ở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận