Trò Chơi Suy Diễn

Chương 582: Tang lễ (8) - Âm trạch (1)

Đương nhiên Triệu Mưu rất muốn Dư Hạnh là người của gia đình nhà họ Triệu. Thậm chí Triệu Mưu còn mong muốn hắn sẽ đứng về phía anh ta. Cho nên Triệu Mưu càng cần phải đứng lên để phủ định tin đồn đó.



Chưa kể người bồi dưỡng của Dư Hạnh là Khúc Hàm Thânh vẫn đang ở đây. Ngay cả khi phía sau Dư Hạnh không chỗ dựa thì chỉ cần dự vào khả năng của bản thân hắn cũng đủ để khiến Triệu Mưu coi trọn.



Khi làm việc với người thông minh thì điều quan trọng là không được vượt qua ranh giới.



Việc tự ý đánh dấu đây là người của nhà họ Triệu lên người Dư Hạnh có thể ngăn chặn rất nhiều phe phái với ý đồ muốn kéo Dư Hạnh về phía thế lực của mình nhưng điều đó chắc chắn sẽ làm cho Dư Hạnh cảm thấy không thoải mái.



Để duy trì mối quan hệ tốt và tiến xa hơn thì cần phải bước đi từ từ.



Sự phủ nhận nhẹ nhàng của Triệu Mưu đã làm cho cuộc thảo luận của sóng bình luận trên màn hình trở nên sôi nổi hơn. Có rất nhiều người đã bắt đầu đặt câu hỏi liệu kỹ năng chiến đấu của Lãnh Tửu mạnh như vậy thì có phải hắn ta người của nhà họ Triệu không nhưng Triệu Mưu đều không trả lời lại.



[Thông báo tiến độ, đội của Lạc Dương đã hợp nhất và đang đối mặt giao lưu với người giấy.]



[Giác thực sự rất tuyệt vời. Cô ấy đã thuyết phục được Chu Tuyết và hai người đang cùng nhau đi tới ngõ nhỏ. Người giấy chỉ tấn công Chu Tuyết và hiện giờ Chu Tuyết đang bị người giấy đuổi theo rồi chạy mất tích. Giác đã tiến vào toà âm trạch mà không cần phải phí công phí sức.]



[Giác đã không tìm đến cửa hàng di ảnh! Trên đường Giác đã thăm dò được thông tin về ông chủ Lưu qua Chu Tuyết.] [Đậu mát! Còn có thể làm như vậy sao? Điều này đã chứng minh suy đoán của Dư Hạnh là đúng. Chu Tuyết và người giấy là cùng một phe. Vì Giác đã xoát đủ thiện cảm của Chu Tuyết nên cô ta cố tình làm bộ bị người giấy đuổi giết để dẫn người giấy đi để thả Giác tiến vào toà âm trạch.]



[Đậu mát!]



[Nhưng như vậy thì đội của Giác sẽ thiếu mất manh mối về Chu Tuyết và Lưu Tuyết. Điều này chắc chắn sẽ ảnh hưởng việc suy luận sau này.] [Đi theo con đường tắt luôn phải đối mặt với rủi ro lớn hơn. Tuyến Dị Hoá cũng nên làm quen với điều này.]



[Đội Phương Phiến cũng sắp tụ họp thành công. Khả năng tấn công của Phương Phiến thực sự rất mạnh.]



[Hứa Dao Dao cũng vậy. Cô ấy có ưu thế lớn về dùng tế phẩm thi thể để ngăn cản tấn công cho đồng đội ở con ngõ quỷ. Ước tính chỉ vài phút sau có thể tiến vào toà âm trạch.] [Còn bốn đội còn lại đang làm gì vậy? Bọn họ đang đi ngủ à?]



[Bốn đội đó vẫn đang ở cửa hàng di ảnh chưa đi ra.]



[Tôi vừa xem bên đó đây. Toi xem một nửa thì không muốn xem nữa nên liền đi tìm xem cách đội khác. Cuối cùng kết quả là không quay lại nữa! Ha ha ha. . .]



[+1 Đội này xem vui hơn. Hơn nữa tốc độ suy luận của bọn họ thật tuyệt vời. Nếu trong tương lai ở các phó bản suy diễn mà tôi có thể gặp được Hạnh thì tôi sẽ lập tức ôm bắp đùi hắn.]



Những trải nghiệm mà Triệu Nho Nho tự mình gặp phải cũng không hề quá phức tạp. Sau khi cô ấy nói xong thì Triệu Nhất Tử cũng đơn giản kể lại quá trình mà bản thân hắn ta đã trải qua cho đến khi hai người bọn họ gặp nhau. Sau khi nghe xong Dư Hạnh tổng kết lại như sau...



Triệu Nho Nho ổi theo sau người mặc áo trắng ra khỏi phòng chứa củi. Sau đó cô ấy sử dụng khả năng bói toán của mình để tìm được con đường đi an toàn. Tiếp đó giữa những tiếng khóc kéo dài, cô ấy đã xem qua các căn phòng ở trên con đường này và phát hiện ra rằng mặc dù toà âm trạch rất rộng lớn nhưng nhiều nơi không xây dựng hoàn chỉnh tạo ra cảm giác không được hài hoà cho lắm.



Nhiều căn phòng không dành cho người ở. Hình như khi xây cũng chỉ có xây lên một nửa mà thôi. Tường có màu sắc xám trắng và ngay cả đồ đạc trong phòng cũng không được đầy đủ. Những khu vực rộng lớn trống trải này dường như đang báo hiệu cho một loại gợi ý bí ẩn nào đó.



Sau đó Triệu Nho Nho tiếp tục di chuyển và bước vào một căn phòng của người hầu được bố trí sắp xếp đồ đạc rất tốt. Trong đó cô ấy phát hiện một dấu vết dẫn đến cái giếng đã khô cạn ở sân. Sau khi đi qua thì cô ấy thấy những bóng quỷ lờ mờ xuất hiện ở gần giếng khô. Lập tức Triệu Nho Nho cảm thấy không an tâm khi một mình đi đến đây nên cô ấy quyết định đi tìm Triệu Nhất Tửu trước.



Còn Triệu Nhất Tửu thì lúc đầu hắn ta đã xuất hiện trong một căn phòng lớn được bài trí lộng lẫy. Hắn ta bị tiếng khóc thảm thiết làm tỉnh dậy. Sau khi tỉnh dậy thì hắn ta phát hiện mình đang mặc một chiếc áo dài và nằm trên giường. Rèm giường được thả xuống và qua tấm vải trắng mờ thì hắn ta có thể nhìn thấy hai người mặc áo trắng đang đứng cạnh giường hắn ta. Hai người nọ cong người xuống nên hắn ta không thể nhìn thấy khuôn mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận