Trò Chơi Suy Diễn

Chương 690: Mộng yểm (28) – Dấu chấm hết (1)

"Nào, cho tôi xem món quà của anh."



Hắn nói xong lời này trước khi đâm vào, sau đó không khỏi cười nhẹ.



Thời gian của hộp đen đã hết.



Khán giả nghe thấy tiếng cười khúc khích từ tận đáy lòng của hắn. Tất cả đều choáng váng.



[Như thế này... Hắn có vui vẻ không?]



[Ai đang cười, là Linh Nhân hay Dư Hạnh? Tại sao sương mù dày đặc này không tan đi?]



[Sương mù ngày càng dày đặc hơn. Tôi không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì, kể cả bất cứ ai!]



[Ngay cả những người không có khuôn mặt cũng bị chặn bên ngoài màn sương xanh và không dám đi vào. Chết tiệt, ai đã gây ra màn sương này? Không thể nào là Hạnh.]



[Có thể lắm.]



[Là Hạnh. Bạn không nhớ hắn đã trèo qua cửa sổ vào phòng Chu Tuyết như thế nào sao? Sương mù màu xanh chính là từ con dao găm của hắn.]



[Chết tiệt, đây là một đại lão giấu mình, là “hắc mã’’ lớn nhất. Nếu Linh Nhân không xuất hiện, chúng ta vẫn không biết được sức mạnh thực sự của hắn! Chỉ là không biết… Hắn có thể sống sót trong tay Linh Nhân được hay không?]



Ngay lập tức, nhiều người bắt đầu chế nhạo, nói rằng Linh Nhân mạnh như vậy, cho dù Hạnh ẩn giấu rất nhiều sức mạnh thì hắn cũng sẽ không thể sống sót sau ba phút ở trong tay Linh Nhân.



Sau đó có người vặn lại, nói rằng Linh Nhân đã bị cấm sử dụng tế phẩm, thực lực của hắn ta chắc chắn đã bị hệ thống làm suy yếu rất nhiều, chính là vì để cho suy diễn giả có thể vượt qua được cấp độ chứ không có chuyện không thể.



Cơ thể của Linh Nhân sụp đổ giống như thủy tinh bị vỡ, tựa như giấc mơ bị vỡ tan. Thực tế thì đúng là như vậy, hắn ta chỉ là cái bóng trong cơn ác mộng ở trong ký ức của Lương Nhị Ny mà thôi.



Những ngón tay đang cầm con dao của Dư Hạnh đột nhiên cứng đờ.



Hắn biết Linh Nhân đã để lại cho hắn điều bất ngờ gì.



Trong cơ thể hắn, khí lạnh quen thuộc dường như đã phá vỡ một quy tắc nào đó, điên cuồng nổi lên, thậm chí còn mạnh mẽ hơn trước!



Trong nháy mắt, mồ hôi lạnh ướt đẫm toàn thân. Hắn đưa tay đeo Minh Chúc Lệ trở lại lên mặt nạ. Những vết thương do sức mạnh ăn mòn của ngọn nến đỏ gây ra nhanh chóng hồi phục và không có vết thương mới nào được thêm vào, chỉ có những làn sương đen bắt đầu lan ra khỏi cơ thể hắn.



Linh Nhân thực sự có thể phá bỏ lời nguyền mà hệ thống đã giam cầm Dư Hạnh.



Diệc Thanh đáp xuống bên cạnh hắn, cầm chiếc quạt trong tay: "Sao vậy? Sức mạnh trong cơ thể cậu thật kỳ lạ."



"Không có gì. Linh Nhân thực sự muốn tôi bị vạch trần là một kẻ lập dị trước mặt toàn thể khán giả." Dư Hạnh đứng dậy, máu chảy ra từ khắp các lỗ trên cơ thể.



Tầm nhìn của hắn tối sầm lại một lúc, một cảm giác mà hắn chưa từng có kể từ khi hoàn thành danh sách các ước nguyện của mình.



“Không sao đâu.” Hắn lại nói, ngước mắt lên nhìn Diệc Thanh: “Tôi có cách ngăn cản. Chỉ là, tôi sợ anh tạm thời không thể ra ngoài được.”



"Đã đến lúc rồi. Nếu tôi không thể thoát ra được cũng không sao." Diệc Thanh ngồi xổm xuống và tò mò quan sát Dư Hạnh đang ở trong tình thế khó khăn: "Cậu định làm cái gì?”



"Lồng giam." Dư Hạnh chịu đựng bóng tối trước mắt và toàn thân run rẩy không ngừng. Hắn giơ tay lên và liếc nhìn dấu ấn mặt quỷ màu xanh đậm mà hắn đã kích hoạt ở trong lòng bàn tay. Mặt quỷ thật ghê tởm và đáng sợ, đang nhếch môi nở một nụ cười không rõ ý nghĩa nhìn hắn.



Hắn bóc cái này ra khỏi những mảnh mặt nạ của Hàn Tâm Di. Ban đầu, nó được hợp nhất với mặt nạ nhân cách của Hàn Tâm Di và có tên là [Ghế cấm kỵ]. Sau khi nó được hợp nhất với mặt nạ nhân cách của hắn, nó được đổi tên thành [Lồng giam], về mặt phân loại tuy giống nhau nhưng thực tế sử dụng lại hoàn toàn khác.



Về mặt quy tắc, các tế phẩm có cấp độ giá trị càng đắt tiền thì sẽ khan hiếm về số lượng. Đa số chúng sẽ mạnh hơn những tế phẩm thông thường.



Tính đến hiện giờ, ở trong màn suy diễn này, hắn đã sử dụng năng lực (1) và năng lực (2) của [Lồng giam], lần lượt được sử dụng để phong ấn quan tài và giam cầm Linh Nhân. Tạm thời, lời giải thích cụ thể về năng lực (1) và năng lực (2) sẽ không được đề cập. Bây giờ, thứ duy nhất có thể giải quyết được vấn đề chính là năng lực (3) của [Lồng giam].



[Năng lực (3): Người sử dụng ném mình vào một cái lồng và bị ràng buộc bởi những quy tắc vô hình. Trong giai đoạn này, các tình huống tiêu cực bao gồm cận kề cái chết, bị thương, bị nguyền rủa… Sẽ bị chiếc lồng ngăn chặn hoàn toàn cũng như bị triệt tiêu hoàn toàn. Tất cả các tế phẩm không theo quy tắc đều sẽ mất đi hiệu lực và kéo dài trong hai màn suy diễn.]



Khả năng này có thể triệt tiêu hoàn toàn năng lực nguyền rủa trong cơ thể Dư Hạnh do Linh Nhân kích hoạt!



Cho dù hắn không quan tâm đến năng lực nguyền rủa thì năng lực này cũng là thần khí phòng thân cho hắn. Tuy tác dụng phụ và khuyết điểm có hơi lớn nhưng sức lan truyền của nó vẫn sẽ khiến nhiều người ghen tị, thậm chí phát điên về nó.



Là quỷ vật sống trong tế phẩm, Diệc Thanh luôn giỏi nhìn trộm lời nhắc của hệ thống dành cho Dư Hạnh, chưa kể Dư Hạnh đã chủ động cho hắn ta thấy khả năng của mình vào lúc này.



Hắn ta lập tức hiểu được Dư Hạnh đang nghĩ gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận