Trò Chơi Suy Diễn

Chương 297: Tên tôi là Dư Hạnh và tôi là n...

Người đó cao to, đôi chân lại dài nên chỉ trong chốc lát hắn ta đã đi đến gần chỗ Hàn Tâm Di. Hắn ta không cầm ô mà để cả người ướt sũng, chạy về phía cô ấy với hành động mang ý công kích.



Ủng đi mưa không do dự đạp vào vũng nước trên mặt đất không chỉ khiến những giọt nước bắn lên mà còn khiến lòng người rơi vào trạng thái hoảng sợ.



Bản năng sinh tồn khiến Hàn Tâm Di quay đầu bỏ chạy ngay lập tức. Cô ấy vứt chiếc ô để có thể chạy nhanh hơn. Trong nháy mắt, Hàn Tâm Di bị nước mưa xối ướt như con chuột lột. Cô ấy vừa chạy vừa cố gắng la to: "Có ai không? Cứu tôi với!"



Điều khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng là dù Hàn Tâm Di có cố gắng hét to đến cỡ nào nhưng giọng của cô ấy lại bị chôn vùi dưới tiếng mưa, không gây ra bất kỳ sự chú ý nào. Khi chạy điên cuồng một quãng đường dài, Hàn Tâm Di không nghe được tiếng bước chân của hắn ta nên cô ấy không thể kiềm chế được cảm giác khẩn trưởng, lo lắng muốn xác nhận lại. Vì vậy Hàn Tâm Di nghiến răng quay đầu nhìn lại.



"Xoát!"



Một tia sáng lóe lên lướt qua tầm nhìn của Hàn Tâm Di. Cô ấy không cẩn thận bổ nhào về phía trước. Trên bả vai truyền đến cảm giác đau đớn, cả người cô ấy mất thăng bằng rồi ngã xuống mặt đất. "Ôi... Đau quá." Hàn Tâm Di nhăn mày sờ thử vai trái và chạm vào một dòng chất lỏng ấm.



Chảy máu... Tất cả đầu là sự thật.



Người này... Đang muốn giết chết cô ấy!



Và nhìn từ góc độ của lưỡi dao này cho thấy hắn ta đang định cắt cổ cô ấy!



Khuôn mặt Hàn Tâm Di tái nhợt. Nỗi đau nhanh chóng biến thành những giọt mồ hôi đọng lại trên trán của cô ấy. Hàn Tâm Di ngẩng đầu nhìn lên thì thấy người đàn ông đội mũ lưỡi trai có màu đen đang từ từ tiến lại gần phía cô ấy. Cuối cùng từ góc nhìn của Hàn Tâm Di, cô ấy nhìn thấy đôi mắt của hắn ta. Đó là một đôi mắt tràn đầy sự hưng phấn khiến cho các mạch máu trong mắt lộ lên. Những giọt nước hội tụ lại chảy thành dòng theo vành mũ mà chảy xuống. Tất cả mọi thứ đều khiến Hàn Tâm Di cảm thấy nghẹt thở. Giọng Hàn Tâm Di run rẩy nhưng cô ấy vẫn giữ vững lý trí, sẵn sàng lăn sang một bên bất cứ lúc nào: "Anh là ai... Không, tôi không muốn biết anh là ai? Tôi không nhìn thấy khuôn mặt của anh nên anh có thể tha cho tôi không?” Người đội mũ lưỡi trai có đen cuối cùng cũng nói. Hắn ta cố ý đè nén giọng của mình khiến nó trở nên khàn khàn và lộ rõ sự tàn nhẫn. Trong tiếng mưa rơi dày đặc khiến giọng nói của hắn ta trở nên không rõ ràng: "Ha ha... Mày nghĩ sao?"



Hắn ta cúi người, tay phải nâng cao lên, quơ con dao gọt hoa quả theo hình nửa vòng tròn, hướng thẳng vào cổ của Hàn Tâm Di.



nÁIm



Hắn ta kêu lên một tiếng rồi lấy tay che đi bắp chân vừa bị Hàn Tâm Di đạp vào. Khi thấy cô ấy lảo đảo cố gắng đứng dậy để chạy tiếp thì hắn ta nhìn Hàn Tâm Di với ánh mắt hung ác rồi giơ tay túm lấy tóc của Hàn Tâm Di: "Mày còn dám phản kháng sao? Sao mày không ngoan ngoãn chịu chất đi!"



Hàn Tâm Di bị hắn ta kéo ngả về phía sau. Trong lòng cô ấy tràn ngập sự tuyệt vọng.



Sức mạnh của phụ nữ cuối cùng cũng không thể chống lại thể lực của đàn ông. Chẳng lẽ cô ấy sẽ bị hắn ta giết chết ở nơi này và sau đó kẻ giết người vẫn trốn thoát được, nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Lúc này, một tiếng ầm ầm không thuộc về tiếng mưa từ xa vọng đến, Hàn Tâm Di nhìn thấy người đàn ông đội mũ lưỡi trai dừng lại một chút. Sau đó hắn ta kéo cô ấy vào một con ngõ nhỏ ở bên cạnh. Lúc đó Hàn Tâm Di mới nhận ra đó là tiếng xe máy.



Có người đến rồi? Có người đến rồi?



Đằng nào nếu không làm gì thì cũng bị hắn ta giết chết. Không bằng lúc này Hàn Tâm Di cố gắng nắm bắt được cơ hội để cứu bản thân mình. "Cứu mạng! Cứu tôi với!" Hàn Tâm Di hoảng loạn hét lên. Cô ấy điên cuồng dùng hai tay nắm chặt lấy cổ tay đang cầm dao của hắn ta, khiến hắn ta chỉ có dùng cánh tay còn lại bấu chặt và kéo hai tay của Hàn Tâm Di ra, ngăn cản hành động chống cự của cô ấy. Ít nhất khi cô ấy cố gắng chống cự thì hắn ta không thể giết cô ấy ngay lập tức.



"Đồ điếm thúi! Mau câm miệng!" Giọng của người đội mũ lưỡi trai có màu đen cũng trở nên gấp gáp hơn. Hắn ta quyết định dùng cánh tay còn lại bịt chặt miệng của Hàn Tâm Di. Tiếng xe máy ngày càng gần về hướng con ngõ nhỏ.



( mọi người thấy truyện hay



thì đề cử kim phiếu giúp dịch giả có thêm động lực nha )
Bạn cần đăng nhập để bình luận