Trò Chơi Suy Diễn

Chương 661: Mộng Yểm (15) - Vô tội (2)

Nhưng khi nhìn phản ứng của Lương Nhị Ny thì bà ấy có vẻ hơi hung dữ.



Máu đỏ chảy ra từ ngôi mộ. Cô gái trên bức di ảnh tỏ ra khó chịu với ánh mắt tràn đầy oán hận.



Triệu Nho Nho lặng lẽ lui về sau mấy bước rồi nắm chặt ngón tay. Cô ấy đã sẵn sàng bỏ rơi con hàng mất nết này và chạy trốn bất cứ lúc nào.



Ngược lại Dư Hạnh không hề có sự tự giác rằng hoạ từ miệng hắn mà ra. Hắn tiếp tục đặt tay lên đỉnh ngôi mộ như an ủi nhưng vẫn cười vui vẻ: "Bà đừng giận. Tôi biết bà rất sợ hãi người đó và tôi cũng giống như bà."



Nghe thấy lời Dư Hạnh nói, máu không còn chảy ra ngoài ngôi mộ nữa. Có vẻ Lương Nhị Ny không ngờ rằng hắn lại nói nói như vậy nên bà ấy có hơi ngạc nhiên một chút.



Khoảng mười giây sau chữ được viết bằng máu mới xuất hiện.



[Cậu là ai?]



Dư Hạnh nhẹ nhàng nói: "Tôi giống như bà. Tôi là một nạn nhân vô tội bị người ta hãm hại."



Dư Hạnh nhận ra Lương Nhị Ny viết chữ rất khó khăn. Dường như bà ấy không thể tự do nói chuyện. Vì vậy hắn tự mình tiếp tục: "Đúng vậy. Sau khi nhìn thấy chữ ở trên viên ngọc này thì tôi đã nhận ra hắn ta. Thành thật mà nói thì kể từ khi tôi biết hắn ta ở đây thì tôi đã nhận ra rằng Chu Tuyết cũng như bà không thể nào là kẻ chủ mưu mọi chuyện."



"So với hắn ta, Chu Tuyết và bà quá lương thiện."



"Vì vậy khi tôi đã đặt mình vào góc độ của nạn nhân để suy ngẫm thì tôi đã nhận ra được nhiều điều."



[Tôi muốn nghe.]



"Bà muốn nghe quá trình tôi suy luận? Hay bà muốn nghe kết quả suy luận của tôi ?" Dư Hạnh bất ngờ cười một tiếng. Hắn dường như không ngờ người nằm trong nghĩa địa cũng tò mò.



[Tôi cũng muốn nghe tất cả.]



[Ban đầu tôi tưởng Chu Tuyết tự biên tự diễn ra tất cả hoặc cô ấy làm việc xấu mới gây ra mọi chuyện.]



[Sau đó tôi lại nghĩ rằng Lương Nhị Ny đang nguyền rủa cháu gái của mình.]



[Rồi sau đó thì tôi phát hiện rằng trời ơi tất cả chỉ là ác mộng của Lương Nhị Ny?]



[Cuối cùng. . . Hả? Lương Nhị Ny là nạn nhân?]



[Ha ha ha mấy người thật là lắm trò mà. Đội hình pha trò còn trông rất chỉnh tề.]



[Tôi nhận ra một điều rằng nếu xem livestream của Hạnh thì tôi luôn không kịp tư duy của hắn cho dù tôi đều xem từ đầu đến cuối.]



[+1, Hạnh dường như luôn âm thầm suy nghĩ rồi lại hiểu rõ tất cả.]



[Trong kỳ thi, khi tôi viết ra một chữ bài giải thì đứa học giỏi đã lật sang mặt giấy tiếp theo.]



[May mắn là Hạnh luôn tìm cơ hội để giải thích một chút nên người nghe vẫn có thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra.]



Vì Lương Nhị Ny đã yêu cầu như vậy nên Dư Hạnh quyết định coi đó như một yêu cầu cứng rắn để mở ra nhiệm vụ phụ. Dù sao thì phía sau lưng hắn vẫn còn có một người trẻ tuổi đang gào khóc đòi ăn Triệu Nho Nho nên việc hắn phải giải thích là điều tất yếu. Nhưng nếu đứng quá lâu thì chân sẽ bị đâu nên Dư Hạnh quyết định ngồi trên đất.



Dư Hạnh vẫn rất thích tạo một hình tượng hắn là người yếu đuối nhu nhược trước mặt người khác. May mà trước đó Triệu Nhất Tửu cũng đã đề cập đến vấn đề sức khỏe của Dư Hạnh cũng không được tốt nên hắn giả vờ như vậy chắc chắn sẽ rất hữu ích trong nhiều tình huống.



Trên mặt đất vẫn còn vũng máu do nó chạy không kiểm soát từ ngôi mộ ra nhưng may mà chỉ là vùng nhỏ nên khi Dư Hạnh ngồi lùi lại một chút thì giày của hắn cũng chỉ chạm vào chút máu. Hắn thờ ơ liếc nhìn rồi lại quay đầu đi.



"Tôi nghĩ như vậy. Có lẽ một số chi tiết không chính xác nhưng không chênh lệch nhiều."



Dưới hàng ngàn cặp tai Dư Hạnh chống tay lên cằm rồi nói: "Nhìn vào trang phục mà bà đang mặc thì có lẽ là vào cuối thời kỳ dân quốc. Lúc đó bà đã gặp người đó và hắn ta sử dụng một số phương pháp để lừa dối bà. Cuối cùng tặng cho bà một viên ngọc và yêu cầu bà hãy giữ gìn cẩn thận."



"Còn bà thì do bà ái mộ hắn ta hoặc là do một lý do nào khác nên bà đã cẩn thận cất giữ viên ngọc đó đến bây giờ. Tuy nhiên giữa chừng bà chợt nhận ra viên ngọc này dường như có điều không ổn. Bên trong nó thường xuyên xuất hiện những hình ảnh quỷ. Và trong đó có một cái quỷ vẫn còn dụ dỗ bà đi bái đường cùng với nó. . . Ngoại trừ thời gian thì Chu Tuyết hoàn toàn đã trải qua việc giống như bà."



"Bà phải chịu đựng mọi tra tấn. Bà biết rõ mục đích thực sự của người đó chính là muốn kéo bà vào một nơi đáng sợ nào đó để bà thay thế cho một người đã chết có tên Lưu Tuyết để hoàn thành hôn lễ. Ngay từ đầu hắn ta đã tiếp cận bà với mục đích đó. Còn việc tại sao hắn ta chọn bà thì tôi vẫn chưa biết."



Dịch : timeless
Bạn cần đăng nhập để bình luận