Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 739: (Phần 6) Sóng gió (2)

Cuối cùng, Nooker khẽ đưa tay ra, khẽ điểm vào không trung, một bóng người hiện ra trong quang ảnh, đối phương mặc áo choàng màu tím, toàn thân được bao phủ màn sương mù ảo, lạnh lùng nhìn gã ta.
“Đại nhân.”
Thủ lĩnh Nooker kính cẩn làm lễ.
“Nói.”
Thân ảnh áo tím nhìn gã.
“Tôi phá vỡ quy tắc, đột ngột liên lạc với đại nhân vì có chuyện khẩn cấp.” Nooker kính cẩn nói: “Mới trong hôm nay, tôi cử một đoàn dưới tay đi cướp phá nền văn minh Trái Đất, nhưng lại gặp phải sứ giả màu vàng số hiệu 1037 của tập đoàn Xích Mông! Người này đã hành quyết những người bị truy nã dưới trướng ta, còn bắt sống mấy ngàn tên lâu la, ngay cả phi thuyền cũng bị lấy đi… tôi lo rằng bọn họ sẽ dựa vào bản đồ sao trên phi thuyền để tìm đến một số cứ điểm của tôi.”
“Sứ giả áo vàng.” Người áo tím cau mày.
“Tôi thu thập được thông tin, biết được Hứa Cảnh Minh của nền văn minh Trái Đất và Tiano Syre của tập đoàn Xích Mông là bạn bè của nhau, nhưng không ngờ sứ giả áo vàng sẽ xuất hiện ở đó.”
Nooker vô cùng cung kính: “Đại nhân, tôi nên làm gì đây?”
“Một mình anh bỏ hết tất cả cứ điểm, đi đến một tinh cầu cằn cỗi không ai biết tới, ẩn nấp trước đi.” Người áo tím dặn dò: “Sau 20 năm nữa, nếu tập đoàn Xích Mông không phát động công kích, đến lúc đó thì anh hãy quay lại.”
“20 năm, một mình tôi…” Nooker do dự.
“Một khi tập đoàn Xích Mông thật sự điều tra, mà anh vẫn ở trong cứ điểm, thì chỉ có một con đường chết!” Người áo tím nói: “Mau đi!”
“Vâng!” Nooker không dám do dự, quang ảnh lập tức tan biến, cuộc trò chuyện chấm dứt.
Tuy bề ngoài gã là đại thủ lĩnh nói một không hai của một băng cướp vũ trụ, nhưng thực tế, gã có thể mở rộng địa bàn khắp mọi nơi đều là nhờ vào sự hỗ trợ của sinh mệnh Bản Nguyên này, nhưng gã vẫn chưa biết danh tính thực sự của “đại nhân”.
Đại nhân nắm giữ tất cả của gã, gã ngoan ngoãn nghe lời thì còn là đại thủ lĩnh, nếu không nghe lời thì sẽ mất mạng.
“Nhịn nhục trong hai mươi năm trước đã.”
Cùng ngày hôm đó, thủ lĩnh Nooker leo lên phi thuyền nhỏ, rời khỏi hành tinh Vũ Phồn một cách lặng lẽ. Sau khi chạy rồi, gã mới bắt đầu sắp xếp để cấp dưới giải quyết các công việc khác nhau.
Chỉ cần điều khiển cấp dưới từ xa thông qua internet, mặc dù gã không xuất hiện trong mấy chục năm, nhưng vẫn có thể nắm chắc mọi thứ trong tay. Suy cho cùng, thực lực cá nhân kết hợp với chiến giáp sinh học thừa sức để gã uy hiếp những kẻ có dã tâm.”
“Haiz, 20 năm tiếp theo, mình sẽ sống ở đây.”
Một hành tinh nham thạch không có bất kỳ sự sống nào, phi thuyền của Nooker đã bay vào một hang động ở đó, gã sẽ sống một mình ở đây, cũng không thể vào mạng thế giới ảo.
Mà một thế giới ảo đơn sơ như thế giới Ngô Câu, nơi tụ họp của đám cướp vũ trụ, cũng không có nhiều thứ để hưởng thụ, Nooker chỉ đành nhịn.
Trong khi đại thủ lĩnh của một băng cướp vũ trụ phải sống một mình trên một hành tinh hoang vu, thì vào lúc này, điện hạ Lư Nã Đạc lại đến một nền văn minh sơ cấp trong vũ trụ, tận hưởng sự đón nhận nồng nhiệt của nền văn minh này.
“Ừm…”
Điện hạ Lư Nã Đạc mặc quần áo đặc trưng của địa phương, vừa ăn trái cây vừa ngắm nhìn các tác phẩm nghệ thuật đang được trưng bày trước mắt.
“Đẹp đấy, đẹp đấy!” Điện hạ Lư Nã Đạc hài lòng gật đầu: “Nền văn minh Lampa các người chỉ ở mức bình thường, nhưng lại rất có thiên phú về phương diện hội hoạ!”
“Ba bức tranh này là báu vật của nền văn minh chúng tôi, nếu điện hạ yêu thích, thì xin mời nhận lấy. Chỉ khi ở trong tay những người cao quý, những bảo vật này mới càng có giá trị!”
Người chiêu đãi nhiệt tình nói ra, điện hạ Lư Nã Đạc mỉm cười gật đầu, tuỳ tùng bên cạnh hắn ta mới nhận lấy.
“Điện hạ.”
Người quản gia tuấn tú có mái tóc bạch kim bước tới, đồng thời liếc nhìn xung quanh, một thị nữ lập tức tiến lên, mời những người của nền văn minh Lampa ra ngoài trước.
“Có chuyện gì vậy?” Điện hạ Lư Nã Đạc nói.
“Có chuyện lớn xảy ra ở nền văn minh Trái Đất.” Quản gia tóc bạch kim khẽ nói.
“Ồ.” Điện hạ Lư Nã Đạc khá là mong chờ: “Nói mau!”
“Sau khi nền văn minh Trái Đất bị cô lập, một đám cướp vũ trụ cuối cùng cũng đã xuất hiện.”
Quản gia tóc bạc nói.
“Mấy tên cướp vũ trụ này, cứ ngửi được mùi thì nhất định sẽ đến.” Điện hạ Lư Nã Đạc không khỏi chế nhạo, hắn ta biết rất rõ bản chất của đám đạo tặc vũ trụ.
“Nhưng một sứ giả áo vàng của tập đoàn Xích Mông đột nhiên xuất hiện, công khai tuyên bố mình phụng mệnh bảo vệ Hứa Cảnh Minh!” Người quản gia tóc bạc nói: “Hắn ta giải quyết đám cướp một cách rất triệt để!”
Bộp!
Mâm trái cây trong tay điện hạ Lư Nã Đạc bị ném xuống đất, lập tức vỡ tan tành.
“Chết tiệt!”
Sắc mặt hắn ta trở nên u ám: “Vì một kẻ thấp hèn thuộc nền văn minh nhỏ yếu, vậy mà lại điều động một sứ giả áo vàng?”
Hắn ta phải thừa nhận, bản thân mình còn không có một sứ giả áo vàng!
Dẫu sao thì đó cũng là một trí tuệ nhân tạo cấp độ “nền văn minh”, có sức công phá cơ bản của sinh mệnh Bản Nguyên cấp 9. Một vũ khí đáng sợ như thế…
Điện hạ Lư Nã Đạc không mua được, mà thực ra, hắn ta cũng không mua nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận