Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 647: (Phần 5) Dùng dao mổ trâu để giết gà (2)

Hứa Cảnh Minh khẽ lắc đầu: “Không có cách nào khác, những người phục ma chính thức và mấy môn phái địa phương đều có thể nắm bắt tin tức sớm nhất có thể, còn những thứ đến tai mình đều là cơm nguội.
“Những tà ma nhỏ yếu, mình không kịp tranh giành. Còn những tà ma nổi tiếng ở bên ngoài, bọn chúng đều đã đạt cấp Địa Ma, cũng không phải loại dễ ăn.”
“Quên đi, trong vòng mấy tháng tới, mình sẽ tiếp tục nâng cao thực lực, sau đó trực tiếp đối phó với Địa Ma.”
Hứa Cảnh Minh cũng cực kỳ kiên nhẫn, gần đây hắn đang chuyên tâm tìm hiểu “Phần Quang Tuyến” của bí tịch “phỏng đoán ngôi sao Nguyên Sơ”. Bởi vì là một trong những di sản truyền thừa tối cao của nhân loại trong vũ trụ, kiến thức bên trong bí tịch này quả thực rộng lớn vô tận, khiến Hứa Cảnh Minh càng lúc càng đắm chìm trong cảm giác không ngừng tiến bộ.
“Thiếu gia, thiếu gia.”
Một tiếng gọi vừa sốt sắng vừa vui mừng truyền đến ở phía xa xa.
Hứa Cảnh Minh quay đầu, nhìn thấy gương mặt mừng rỡ của Ngô Thất.
“Thất thúc, có chuyện gì vậy?”
Hứa Cảnh Minh hỏi.
“Tà ma.” Ngô Thất hứng phấn nói: “Ta đã phát hiện tin tức về tà ma.”
Trong hai tháng vừa qua, Ngô Thất ngày nào cũng đến các trà lâu, rạp hát và những nơi đông người để nghe ngóng tin tức tứ phương. Nhưng mỗi khi nghe được tin tức về những tên tà ma nhỏ yếu, thì chúng đều đã bị giải quyết từ lâu.
Hôm nay, Thất thúc rốt cuộc cũng thu hoạch được một tin tức có giá trị, ông ấy đương nhiên rất phấn khởi.
“Ở đâu?”
Hứa Cảnh Minh lập tức đứng dậy, đi đến bên cạnh Ngô Thất, hỏi: “Còn sống không?”
“Đại trạch Vũ Phong ở phía nam phủ thành có một người tiểu thiếp chết đi rồi hóa thành tà ma!”
Ngô Thất lập tức nói tin tức vừa nghe được cho Hứa Cảnh Minh: “Ta nghe nói, con ma đó rất lợi hại. Ngày hôm qua, ba người phục ma chính thức đến đó, nhưng không bao lâu sau, tất cả đều bị hút hết máu thịt, biến thành ba cái tám da.”
“Người phục ma chính thức sao?”
Hứa Cảnh Minh ngạc nhiên: “Theo ta được biết, những người phục ma chính thức vốn hoạt động theo nhóm ba người để canh giữ mỗi huyện thành trong phủ Thành An.”
“Đúng rồi.”
Ngô Thất gật đầu: “Ba người phục ma chính thức phối hợp với nhau, cho dù không đánh lại thì cũng có thể thoát ra an toàn. Ai ngờ, đối thủ lần này lại mạnh mẽ đến nhường này, ba người phục ma chưa kịp phát ra tiếng động, thì lập tức bỏ mạng trong đại trạch Vũ Phong. Vì lẽ đó, Vũ Phong gia đã tung ra tin tức, bọn họ sẵn sàng bỏ ra ba vạn lượng bạc để tạ ơn cho người giết được ma đầu kia.”
“Ta đến xem sao.”
Hứa Cảnh Minh nói rồi đi ra ngoài phủ.
“Thiếu gia, ta đi cùng ngươi.”
Ngô Thất lập tức đuổi theo, thiếu gia vẫn còn trẻ tuổi, ông đương nhiên vẫn rất lo lắng cho hắn. Trên đời này, thiếu gia là người mà ông quan tâm nhất, để ý nhất.
Hứa Cảnh Minh gật đầu, cười nói: “Thất thúc, đến lúc đó, ngươi cứ chờ ở bên ngoài, không được đi vào.”
“Yên tâm, ta đều nghe theo thiếu gia.”
Ngô Thất gật đầu.
Thế là hai người đi thẳng đến phía nam phủ thành.
Cả hai người đều có thực lực phi thường, tốc độ đi đường cũng rất nhanh, chỉ trong thời gian một chén trà đã đến toà dinh thự của Vũ Phong gia ở phía nam phủ thành.
“Nhiều người quá.”
Hứa Cảnh Minh nhìn thấy hai mươi đến ba mươi người tụ tập bên ngoài đại trạch.
Khi đến gần hơn, Hứa Cảnh Minh mới bắt đầu phán đoán. khoảng ba mươi người này bao gồm tộc nhân của Vũ Phong gia, người phục ma và một số người to gan đến xem náo nhiệt.
Thấy Hứa Cảnh Minh và Ngô Thất đi tới, bọn họ chỉ liếc mắt một cái rồi không để ý nữa.
“Các vị đại nhân, con ma đầu trong nhà ta rất mạnh.” Lão gia Vũ Phong nghiêm giọng nói: “Ngày hôm qua, ba người phục ma đã chết tại nơi này. Đến hôm nay, hai người phục ma khác đã trang bị đầy đủ rồi đi vào bên trong, nhưng rốt cuộc cũng chịu trọng thương mà chạy ra. Theo ta thấy… các vị đại nhân nên liên thủ với nhau, như vậy cơ hội thắng sẽ cao hơn.”
“Liên thủ?”
Những người phục ma có mặt ở đây đều lẩm bẩm.
Nếu bọn họ bắt tay hợp tác, thì đến lúc giết được ma đầu, ai sẽ là người luyện hóa nó?
“Ma luyện tâm linh” mới là mục tiêu mà những người phục ma theo đuổi.
“Hay là để ta thử xem?”
Hứa Cảnh Minh nói, hắn không muốn trì hoãn thêm nữa.
“Chúng ta đến đây từ sớm, đại ca, chúng ta thử sức trước đã.”
Hai tên phục ma gầy yếu đột nhiên bước ra, bọn họ có ngoại hình giống nhau như đúc, thoạt nhìn như là sinh đôi. Hai người trao đổi ánh mắt với nhau, rồi lập tức lao vào căn nhà.
“Nhóm thứ hai đi vào trong sáng nay.”
“Người trẻ tuổi, đúng là gan to.”
“Ba người phục ma chính thức ngày hôm qua, hai hộ pháp sáng nay, người nào người nấy đều trang bị đến tận răng, nhưng không ai có kết cục tốt. Ma đầu này… cũng không phải dạng tầm thường.”
“E rằng chỉ có người phục ma tứ cảnh mới đối phó được con ma đầu kia.”
Những người phục ma thấp giọng nói: “Ừm?”
Trong một góc hẻo lánh, một ông lão áo xám chợt biến sắc, lập tức đạp chân một cái, âm thầm chui xuống mặt đất rồi tiến vào trong nhà.
“Bùm!”
Trong nhà, những cành cây to lớn lan rộng và quấn lấy nhau, kèm theo đó là những tiếng nổ vang trời.
Đồng tử của Hứa Cảnh Minh hiện lên phù văn màu vàng, hắn rõ ràng nhìn thấy bên trong có một thân ảnh đỏ ngòm, bộ dáng vô cùng hung ác.
Hắn khẽ gật đầu, thầm nghĩ: “Tuy rằng hơi khó đối phó, nhưng vẫn chỉ là cấp độ Nhân Ma.”
Chỉ trong thời gian vài nhịp thở.
Vù.
Ông lão áo xám xách hai người phục ma bằng một tay, trồi lên khỏi mặt đất bên ngoài ngôi nhà.
Hai người phục ma này đều vô cùng thê thảm, một người bị teo mất cánh tay trái, máu thịt đều đã bị hút sạch, người còn lại bị thương nặng ở phần trước ngực.
Lúc này, bọn họ đều cảm thấy hổ thẹn, nhìn về phía ông lão: “Sư phụ.”
“Giữ được mạng là tốt rồi.”
Ông lão áo xám khẽ lắc đầu, nhìn về phía những người phục ma khác: “Con ma đầu này, phải là cao nhân từ tứ cảnh trở lên mới có thể đối phó nổi.”
—----
P/s: các đh ủng hộ KP đầu tháng cho truyện nhé :3
Bạn cần đăng nhập để bình luận