Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1297: (Phần 11) Thương pháp tâm linh ‘Kim Quả (2)

“Khi nào xuất phát?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
Đảo chủ Thời Không ngồi bên cạnh mở miệng: “Chúng ta thì khi nào cũng được, còn ngươi?”
“Ta có rất nhiều phân thân, đương nhiên là bất cứ khi nào cũng được. Hứa Cảnh Minh cười ha ha.
“Vậy thì được, tất cả mọi người chuẩn bị một chút đi, chúng ta sẽ xuất phát đi về dãy núi Nguyên Kim sau một tiếng nữa. Viện trưởng nói: “Cảnh Minh, ngươi sẽ phụ trách hòn đảo Vạn Tinh này”
Hứa Cảnh Minh có rất nhiều phân thân, hiển nhiên có thể đồng thời phụ trách dò đường, trông coi hòn đảo Vạn Tinh, toạ trấn tộc đàn Nhân loại!
Đối với một thế lực bất kỳ, việc có thêm một cường giả Tâm Giới sẽ giúp ích rất nhiều cho toàn bộ thế lực. Hứa Cảnh Minh mang theo viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ tiến hành truyền tống Tâm Giới, chỉ đi vài bước thì đã đến được bên ngoài dãy núi Nguyên Kim. “Đây là lần đầu tiên ta đến dãy núi Nguyên Kim” Hứa Cảnh Minh quan sát từ xa.
Đó là một dãy núi đen thẫm vô biên vô tận, cho dù là sinh mệnh Cao Duy cũng khó có thể thấy được toàn bộ dãy núi to lớn đến thế nào, ngay cả một vũ trụ chân thực so với nó cũng chỉ phảng phất như một giọt nước giữa biển rộng.
“Dãy núi Nguyên Kim là địa phương nổi tiếng với diện tích rộng lớn trong số thập đại hiểm địa của mảnh cương vực này” Viện trưởng ngó nghiêng một chút rồi nói: “Hiểm hoạ lớn nhất trong dãy núi Nguyên Kim chính là ‘cõi lạc Thời Không, càng đi sâu thì sẽ càng hiểm hoạ, cho nên nhất định phải có người dò đường”
“Chuyện dò đường cứ giao cho ta” Hứa Cảnh Minh rất tự tin.
Nhóm ba người viện trưởng đều hành động bằng chân thân, hắn đương nhiên muốn hỗ trợ hết sức mình. Lần này, hắn mang theo chín cây vũ khí tâm linh trong số mười cây mà mình đã luyện hoá bồi dưỡng, cộng với hơn một trăm phân thân với thực lực cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong.
“Ngoại trừ những hiểm hoạ đến từ hoàn cảnh ra, thì còn có cả hiểm hoạ do những sinh mệnh Cao Duy khác mang đến. Viện trưởng nói: “Rất nhiều sinh mệnh Cao Duy trường kì tìm kiếm tài nguyên khoáng sản trong dãy núi Nguyên Kim Tháp chủ Vĩnh Hằng cũng nói: “Sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Sơ Sinh nhỏ yếu bình thường cũng sẽ ở tìm kiếm tài nguyên khoáng sản bên ngoài dãy núi – khu vực có ít hiểm hoạ, cho dù bọn họ đã tìm kiếm không biết bao nhiêu lượt, nhưng nếu may mắn có được một vật liệu Nguyên Kim Châu, thì đã là kiếm được một món hờ rồi. Chúng ta đương nhiên là phải đi sâu vào núi, càng đi vào sâu thì mới có càng nhiều mỏ Nguyên Kim Châu Đảo chủ Thời Không nói: “Cũng có những sinh mệnh Cao Duy cường đại định cư ở sâu trong núi, thành lập động phủ cung điện ở đó. Đây là điều mà chúng ta phải cẩn thận.
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Trên con đường tiến hoá, bọn họ cần phải dốc sức tranh giành tài nguyên!
“Xuất phát.
Bốn sinh mệnh Cao Duy của tộc đàn nhân loại cùng nhau bay về phía dãy núi Nguyên Kim. Vù! Một phân thân của Hứa Cảnh Minh bay vào bên trong dãy núi Nguyên Kim trước tiên.
Hứa Cảnh Minh, với tư cách là người dò đường, đã đi đến vùng phụ cận dãy núi Nguyên Kim.
Toàn bộ dãy núi Nguyên Kim có vô số khe hở mờ nhạt phát ra tiếng gió rì rào, Hứa Cảnh Minh cẩn thận quan sát từng cái một. Dù sao thì nơi này chính là một trong thập đại hiểm địa của mảnh cương vực Nam Đình 3609, đồng thời cũng là mồ chôn không biết bao nhiêu thế hệ sinh mệnh Cao Duy.
Vù.
Hứa Cảnh Minh chọn một khe hở lớn rồi bay vào trong đó. Khe hở này áng chừng lớn gấp mười lần so với chân thân của hắn, sâu hun hút không nhìn thấy điểm cuối cùng.
“Rầm” Hứa Cảnh Minh bộc phát ra hoả diễm khắp toàn thân – chính là ngọn lửa hắc liên, phảng phất như được bảo vệ bởi một đoá hoa sen màu đen. Hắn điều động ngọn lửa chầm chậm lướt qua khắp nơi trong khe hở, dò xét xem có gì hiểm hoạ nào không.
Từ sau khi ra khỏi thế giới Vạn Tộc, Hứa Cảnh Minh vẫn tiếp tục môn truyền thừa ‘Ngọn Lửa Hồng Liên này, nhưng hắn đã dốc hết tinh lực vào tờ giấy màu bạc, cũng không tốn quá nhiều công sức với Ngọn Lửa Hồng Liên, thế nhưng bất tri bất giác đã đạt được đến cảnh giới Bát Diệp Hắc Liên.
“Khu vực bên ngoài đã bị dò xét không biết bao nhiêu lần, bất kỳ bảo vật nào cũng không còn nữa. Hứa Cảnh Minh bay vào bên trong với tốc độ cực nhanh, vận dụng Ngọn Lửa Hắc Liên càn quét những nơi mà mình đi qua, đồng thời cũng cẩn thận cảm ứng bốn phương tám hướng.
Sau khi bay được hai ngày, Hứa Cảnh Minh vẫn luôn dò thám từ khe hở này đến khe hở khác, không ngừng tiến sâu vào bên trong.
Hứa Cảnh Minh đột nhiên ngừng lại, nhìn về một góc phía bên trái, cảm ứng được một luồng khí tức đặc thù. Lúc này, một tia lửa Hắc Liên bùng cháy nơi đó suốt vài nhịp thở, khiến cho núi đá màu đen nứt ra, để lộ một viên đá màu vàng đen.
“Một viên Nguyên Kim Châu” Hứa Cảnh Minh vươn tay ra, viên đá màu vàng đen kia bay lên, rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.
“Nặng thật” Hứa Cảnh Minh ước lượng trong tay: “Một viên Nguyên Kim Châu này đã có giá trị khoảng 400 giọt chân huyết Thâm Uyên”
Nhóm ba người Viện trưởng tại sao lại lựa chọn nơi này? Cùng là bởi vì khoáng sản ở đây tương đương với một món lời lớn.
“Chỉ mới một viên đá mà thôi, nếu như chúng ta có thể phát hiện được cả mỏ tài nguyên khoáng sản, đoán chừng sẽ thu hoạch được lượng tài phú vượt qua tổng số tài sản mà nhóm người viện trưởng tích luỹ suốt bao nhiêu năm qua. Hứa Cảnh Minh biết rõ, muốn phát hiện được lượng lớn tài nguyên khoáng sản thì cũng không dễ dàng gì.
Sau khi cẩn thận tra xét chung quanh một lúc, Hứa Cảnh Minh lại đi tiếp về phía trước, còn một phân thân khác của hắn cũng dẫn theo nhóm người viện trưởng đi theo phía sau.
1137 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận