Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1321: (Phần 11) Đảo chủ Đế Long và sư tôn (1)

Đảo chủ Đế Long nở nụ cười xán lạn, không hề bày ra tác phong bá đạo ngang ngược như trong truyền thuyết, tiếp tục nói: “Ta nghe được dãy núi Nguyên Kim xuất hiện mỏ khoáng cỡ lớn, cho nên lập tức chạy tới nơi này, những tưởng mình chỉ đơn giản khai thác Nguyên Kim, ai ngờ lại gặp được Ngô Minh lão đệ ngươi. “Đảo chủ quá khen. Hứa Cảnh Minh nói.
“Một chút cũng không quá, mảnh cương vực Nam Đình 3609 có được một cường giả như Ngô Minh lão đệ ngươi, thì toàn bộ sinh mệnh ở đây đều lấy làm vinh hạnh. Làm một phần tử của mảnh cương vực này, ta đương nhiên cũng vô cùng vui vẻ. Đúng rồi, ta đang chuẩn bị đi đến toà thành Vũ Hỏa, không biết Ngô Minh lão đệ muốn đi cùng không?” Đảo chủ Đế Long dò hỏi, xong lại bổ sung một câu: “Ngô Minh lão đệ chắc hẳn đã biết toà thành Vũ Hỏa rồi đúng không?”
“Biết. Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Ta có một phân thân sắp đến toà thành Vũ Hỏa, thế nên không làm phiền đảo chủ.”
Đảo chủ Đế Long gật đầu cười nói: “Cũng tốt, nếu như sau này Ngô Minh lão đệ có bất kỳ chuyện gì, thì cứ việc truyền tin đến hòn đảo Đế Long của ta. Chí ít thì ta vẫn có mấy phần mặt mũi tại rất nhiều mảnh cương vực xung quanh.
“Cảm ơn đảo chủ” Hứa Cảnh Minh cảm ơn.
Đảo chủ Đế Long khẽ gật đầu, sau đó điều khiển cỗ xe rời khỏi phương thời không này, biến mất bên trong khu vực dãy núi Nguyên Kim.
“Viện trưởng, chúng ta cũng đi thôi” Hứa Cảnh Minh nhìn phần đông sinh mệnh Cao Duy đang lo lắng ở xung quanh, sau đó liền mang theo viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ cùng tiến vào Tâm Giới, rời khỏi khu vực này. Trong Tâm Giới.
Lúc này, viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ mới nhịn không được mà dò hỏi.
“Cảnh Minh, tại sao đảo chủ Đế Long này lại thân thiện với ngươi như thế?” Đảo chủ Thời Không truy vấn.
“Không biết, đây cũng là lần đầu tiên ta gặp hắn. Hứa Cảnh Minh nói.
“Hắn ta nổi tiếng bá đạo ngang ngược, nhưng sao lại thân thiện với Cảnh Minh ngươi như thế …” Tháp chủ Vĩnh Hằng cũng ngờ vực.
Viện trưởng nhíu mày nói: “Cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba đều có thể quan sát tuyến thời gian, nhìn trộm quá khứ và tương lai! Vì lẽ đó, bọn họ sẽ biết rất nhiều bí mật mà ngay cả Cảnh Minh ngươi cũng không biết.
Hứa Cảnh Minh ngẩn ra.
Chẳng lẽ bọn họ thật sự đã phát hiện bí mật gì của mình rồi sao?
Hắn thì có bí mật gì ngoài tờ giấy màu bạc chứ? Nhưng nếu bí mật đó bị bại lộ, thì hắn có lẽ sẽ nghênh đón một trận mưa máu.
“Có thể là bởi vì bí mật nào đó, đảo chủ Đế Long hắn mới tỏ ra thân thiện như thế” Viện trưởng nhắc nhở: “Đảo chủ Đế Long hành xử rất bá đạo với các cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba khác, cho dù Cảnh Minh ngươi đột phá thành nửa bước cảnh giới thứ ba đi nữa, thì hắn cũng không lý do mà khách khí với ngươi như vậy. Huống chi, ngươi còn chưa đột phá.
“Ta hiểu” Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Vô sự hiến ân cần, ta tất nhiên sẽ cảnh giác! Vì lẽ đó, ta vừa rồi cũng đã từ chối lời mời tiến đến toà thành Vũ Hỏa cùng hắn?
Cường giả xa lạ tỏ ra khách khí thì không sao, thế nhưng lại vô duyên vô cớ lại đưa tặng trọng lễ, Hứa Cảnh Minh tất nhiên sẽ cảnh giác.
Sáu mươi giọt huyết mẫu Thâm Uyên là khối của cải rất khổng lồ.
Ngay cả binh khí cảnh giới thứ ba phổ thông cũng chỉ trị giá khoảng chừng 30 giọt – 50 giọt mà thôi. Tuy nhiên, thứ mà Hứa Cảnh Minh cần chính là binh khí cảnh giới thứ ba từ con đường Tâm Giới, thế nên sẽ trị giá cao hơn rất nhiều. Xét thấy mình còn cần đổi lấy truyền thừa, Hứa Cảnh Minh tạm thời không có ý định mua “binh khí cảnh giới thứ ba”.
“Đây quả thật có khả năng là mồi nhử” Tháp chủ Vĩnh Hằng gật đầu: “Cố ý tỏ lòng tốt, mời ngươi đồng hành, sau đó giăng ra cái bẫy.
“Yên tâm đi, trước khi đột phá nửa bước cảnh giới thứ ba, ta đều sẽ bảo trì khoảng cách với những cường giả nửa này thế nào đây?”
bước cảnh giới thứ ba đó. Hứa Cảnh Minh nói: “Đúng rồi, chúng ta nên phân chia lượng Nguyên Kim khổng lồ “Đây là đảo chủ Đế Long tặng ngươi” Viện trưởng lắc đầu: “Nếu như đây là thành quả do chúng ta khai thác, thì có thể được chia đều theo đầu người. Nhưng đây lại là lễ vật của đảo chủ Đế Long cho ngươi, tất nhiên thuộc về cá nhân ngươi.
“Đúng vậy, đây là thu hoạch của ngươi. Tháp chủ cũng nói.
Đảo chủ Thời Không cũng không muốn chiếm lợi.
Sau những năm tháng tu luyện, bọn họ đã trải qua rất nhiều lần mài giũa tâm linh, thế nên cho dù rất muốn tranh đoạt khoáng sản, nhưng bọn họ cũng sẽ không chiếm đoạt bảo tàng của tộc nhân. “Như vậy đi” Hứa Cảnh Minh liếc mắt liền hiểu tâm tình đồng bạn, cười nói: “Ta cho mỗi người mượn 10 giọt huyết mẫu Thâm Uyên, các ngươi có thể trả dần cho ta Viện trưởng suy tư một chút rồi nói: “Sau khi đến toà thành Vũ Hỏa, xem những truyền thừa cảnh giới thứ ba đó, đến lúc đó rồi nói sau. Thật ra cũng không thể tham lam đổi nhiều truyền thừa? “Đến lúc đó, ta có lẽ chỉ cần mượn hai hoặc ba giọt huyết mẫu Thâm Uyên” Tháp chủ Vĩnh Hằng cười nói.
Ông ta có thể từ từ tích góp hai hoặc ba giọt huyết mẫu Thâm Uyên, cũng không muốn vay mượn quá nhiều. “Được thôi” Hứa Cảnh Minh nói: “Bây giờ chúng ta trở về?”
“Đi thôi, trở về hòn đảo Vạn Tinh” Viện trưởng cũng tủm tỉm nói: “Thu hoạch lần này đủ lớn. Trước khi đảo chủ Đế Long xuất hiện, bọn họ cũng đã đào không ít Nguyên Kim. Mà sau đó Hứa Cảnh Minh còn bằng lòng cho mượn một ít, bọn họ hiển nhiên có rất nhiều của cải cho rất nhiều việc khác.
Vù.
Vì thế, bốn người Hứa Cảnh Minh đều mang tâm trạng cực tốt mà rời khỏi dãy núi Nguyên Kim, trở về hòn đảo Vạn Tinh.
1219 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận