Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1062: (Phần 8) Chỉ dẫn cho cha trong địa ngục (2)

Kể từ khi bị ô nhiễm Cao Duy, Hứa Cảnh Minh dần dần thay đổi bản tính, thường xuyên giải tỏa cơn giận và đau khổ bằng cách tàn sát rất rất nhiều người, cũng như gây hấn với rất rất nhiều gia tộc lớn trong vũ trụ.
“Một người được sinh ra từ dây chuyền sản xuất của tử cung nhân tạo như tôi thì còn sợ gì nữa?”
Mạnh Thiên nhìn Hứa Lê Tinh: “Tôi chỉ sợ sư tỷ không đồng ý lấy mình thôi.”
“Một khi cậu cưới tôi, thì nhất định sẽ bị cuốn vào vòng xoáy ân oán của cha tôi, thậm chí còn có thể phải bỏ mạng.”
Hứa Lê Tinh nói.
“Tôi là sinh mệnh Bản Nguyên, cho dù phải bỏ mạng thì cũng sẽ được phục sinh.” Mạnh Thiên mỉm cười nói.
“Cậu chưa chắc sẽ có tên trong danh sách phục sinh mà.” Hứa Lê Tinh lo lắng.
“Cha vợ chắc chắn sẽ tìm cách ghi tên tôi trên danh sách phục sinh.” Mạnh Thiên tự tin nói.
Hứa Lê Tinh nhìn hắn ta.
“Tôi đã nghĩ kĩ cả rồi.”
Mạnh Thiên nói: “Sư tỷ, đối với tôi… chị là người quan trọng nhất trên thế giới này! Nếu như không có chị, tôi chỉ có thể lẻ loi một mình.”
“Được.”
Cuối cùng, Hứa Lê Tinh gật đầu: “Tôi đồng ý với cậu.”
Mạnh Thiên cảm thấy giờ phút này tựa như một giấc mộng.
Hơn một nghìn năm nước…
Mạnh Thiên bị đưa tới Trái Đất trong tâm trạng hoang mang lo lắng, thế nhưng lại gặp được một cô gái mỉm cười tươi tắn trước bàn làm việc. Trong mắt hắn, nụ cười của cô gái ấy còn đẹp hơn ánh nắng, không hề ẩn chứa bất kỳ nỗi lo âu nào.
Cô gái nói với hắn: “Sư đệ, cậu có phải đang rất bất ngờ, rất mừng rỡ không?”
Vào khoảnh khắc đó, Mạnh Thiên phảng phất như từ địa ngục leo lên thiên đường, và cô gái này chính là thiên sứ dẫn đường cho hắn ta!
Nhưng hôm nay, cô gái ấy cuối cùng đã đồng ý lời cầu hôn của hắn ta!
“Sư tỷ.” Mạnh Thiên đứng dậy, ôm chặt lấy Hứa Lê Tinh.
“Trong tương tai, chúng ta ắt hẳn sẽ nghênh đón vô số sóng to gió lớn.” Hứa Lê Tinh thì thầm.
“Tôi sẽ bảo vệ sư tỷ thật tốt.”
Mạnh Thiên an ủi: “Sư tỷ, tôi đã nghĩ kĩ rồi! Đối với gia tộc Thanh Nguyên, tôi chỉ cảm thấy hận thù chứ không hề thương tiếc gì bọn họ. Vậy nên,, con cái của chúng ta cũng sẽ mang họ “Hứa”, không cần liên hệ với gia tộc Thanh Nguyên.”
Hứa Lê Tinh dựa vào lồng ngực hắn ta, ngoan ngoãn gật đầu: “Chúng ta còn phải nói chuyện này cho mẹ và cả cha tôi biết.”
“Ừm.” Mạnh Thiên gật đầu.
…….
Lê Miểu Miểu quan sát Hứa Lê Tinh và Mạnh Thiên, mỉm cười gật đầu: “Mẹ tất nhiên sẽ đồng ý rồi! Hôn lễ cũng không cần phải trì hoãn đâu, dù sao thì chúng ta cũng không biết khi nào cha tụi con mới về được.”
Là mấy nghìn năm hay là mấy chục nghìn năm?
Lê Miểu Miểu căn bản không biết, cho nên cô cũng không thể để con gái mình ngây ngốc chờ đợi mãi được.
“Cảnh Minh.”
Giờ phút này, Lê Miểu Miểu càng thấy nhớ chồng mình hơn: “Con gái chúng ta sắp lấy chồng rồi, khi nào anh mới về?”
Trong nhà tù Thời Không.
Trong bộ dạng tóc tai bờm xờm, hai mắt đỏ rực điên cuồng, Hứa Cảnh Minh hiện đang vận dụng lực lượng tâm linh để quan sát “ngôi sao Nguyên Sơ” trong không gian Cao Duy.
“Chủ nhân, con gái của ngươi gửi thư tới.” Bỗng nhiên, Tiểu Cửu lên tiếng.
“Ồ?”
Hứa Cảnh Minh nhanh chóng thu hồi khí tức, bắt đầu đọc kỹ bức thư xuất hiện trên quang ảnh trước mắt, sau đó khẽ giật mình rồi thì thầm nói nhỏ: “Lê Tinh sắp kết hôn sao?”
“Chủ nhân, ta đã tự động hồi âm theo mẫu thư mà ngài đã soạn sẵn trước đó.” Tiểu Cửu nói.
“Lê Tinh sắp kết hôn…”
Hứa Cảnh Minh lẩm bẩm: “Hôn lễ sẽ được cử hành vào nửa năm sau sao? Người làm cha như ta sao có thể không tham gia hôn lễ của con gái mình được chứ?”
Hứa Cảnh Minh tâm tình kích động, khiến cho lực lượng tâm linh bóp méo thời không.
Thời không trong nhà tù gần như sụp đổ, năng lượng dữ dội tấn công vào vách tường. Tuy nhiên, nhà tù hình lập phương này vốn dĩ cứng cáp, bền vững không gì sánh được, cho dù Hứa Cảnh Minh có bộc phát sức mạnh như thế nào đi chăng nữa, thì cũng không thể khiến nó rung chuyển dù chỉ một chút.
Hứa Cảnh Minh lấy lại bình tĩnh, buông xõa mái tóc rối bù.
“Tiểu Cửu.”
Hứa Cảnh Minh khẽ nói: “Ta muốn ra ngoài.”
“Chủ nhân, ngài không thể.” Tiểu Cửu đáp.
“Con gái duy nhất của ta sắp kết hôn rồi, ta nhất định phải tham gia hôn lễ của nó.” Hứa Cảnh Minh ôn hòa nói.
“Chủ nhân, ngài cũng biết điều này là không thể mà! Ba vị Chí Cao đã quyết định giam cầm ngài mãi mãi! Chỉ khi nào ngài nắm giữ được lực lượng Tâm Giới, thì mới có thể rời khỏi nhà tù này.” Tiểu Cửu nói.
Đôi mắt bình tĩnh của Hứa Kính Minh lại trở nên đỏ hoe một lần nữa: “Ta bắt buộc phải tham dự hôn lễ của con gái của ta, ngươi hiểu không?”
“Tôi không có quyền hạn đó.” Tiểu Cửu nói xong rồi im lặng.
“Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt!”
Hứa Cảnh Minh tùy ý bộc phát lực lượng tâm linh đã được ngưng đọng mười lăm lần, biến ra vô số ngôi sao Nguyên Sơ Hắc Ám trong hiện thực.
Mỗi một ngôi sao Nguyên Sơ Hắc Ám này đều phảng phất uy thế đáng sợ, cứ thế lần lượt va chạm vào vách tường nhà tù, nhưng cũng không thể lay chuyển được nhà tù này.
Hắn tiếp tục ngưng tụ một cây trường thương trong lòng bàn tay, tiếp tục bộc phát một cỗ sức mạnh ghê gớm hơn nữa, nhưng vẫn không thể để lại được dấu vết gì trên vách tường nhà tù.
“Lê Tinh…”
“Cha thật sự rất muốn tham gia hôn lễ của con.” Hứa Cảnh Minh nhăn nhó mặt mày, nhỏ giọng nói với chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận