Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 115: Cha của Bàng Quân (2)

Bàng Quân ngồi xuống, ngửa đầu lên nhìn danh sách – thứ 821: chiến đội Khai Tâm (đội trưởng Bàng Quân), giết được 22. Sau khi toàn đội chết hết, đây chính là kết quả cuối cùng của bọn họ.
Bàng Quân ngẩng đầu nhìn, có chút bất lực: “Quân đoàn Thú Nhân thật đáng sợ, bọn chúng có thể tấn công các góc độ khác nhau, các loại ám khí như rìu liên tiếp bay tới. Chiến đội chúng con kết hợp lá chắn, cố gắng hết sức mới giết được 22 tên, con số này đã làm con đã thấy không tệ. Nhưng khi nhìn sang chiến đội của tiền bối Trương Thanh và thầy Hứa Cảnh Minh đều đang nhẹ nhàng giao đấu, giống như đợt tấn công của quân đoàn Thú Nhân vốn không là gì so với bọn họ.”
Nói rồi, Bàng Quân ấn nhẹ một cái, phóng to khung cảnh chiến đấu của chiến đội Hứa Cảnh Minh.
Quả thực, Hứa Cảnh Minh rất thong dong chống đỡ chỉ với song khiên, khi song khiên rung chuyển, hai đoàn Thú Nhân lập tức lảo đảo lùi lại. Thần Tiễn Thủ Vương Di được bảo vệ rất tốt, cho nên có thể bắn tên thỏa thích.
“Thầy của con rất có thiên phú.”
Người đàn ông trung niên gật đầu bình luận: “Ba rất đề cao thương pháp của Hứa Cảnh Minh, không ngờ khiên pháp của hắn cũng không tệ.”
“Cha, khi đó cha cho con luyện thương pháp với thầy Hứa Cảnh Minh trong vòng ba năm, cha còn bảo con không cần rèn luyện thân thể.”
Bàng Quân nhìn người đàn ông trung niên, cười hắc hắc: “Cha, có phải cha đã biết trước điều gì không?”
Người đàn ông trung niên và người phụ nữ nhìn nhau.
“Thằng bé này…”
Người đàn ông trung niên nhìn con trai, lạnh nhạt nói: “Con cũng không còn nhỏ, có một số việc chỉ nên giấu trong lòng, đừng nói ra bên ngoài.”
“Con hiểu mà.”
Bàng Quân ngoan ngoãn gật đầu.
“Đất nước chúng ta tổ chức giải đấu cúp Hỏa Chủng, các quốc gia như Liên Bang Hoa Kỳ, Ý và vương quốc La Sát cũng đều đang tổ chức giải đấu của riêng họ.”
Người đàn ông trung niên nói: “Các quốc gia cũng chỉ đang kiếm thêm càng nhiều hy vọng mà thôi.”
“Kiếm thêm hy vọng?”
Bàng Quân như có điều suy nghĩ.
Người phụ nữ ở một bên cười nói: “Con trai, con cứ luyện thương thật tốt là được rồi. Con có thể đạt Thần cấp chỉ sau một tháng thế giới ảo mở cửa hư vậy, mẹ và cha đều đã rất hài lòng. Con cứ tiếp tục cố gắng đi.”
“Vâng ạ.”
Bàng Quân lập tức đáp lời.
“Với lại…”
Người đàn ông trung niên quan sát khung cảnh chiến đấu của chiến đội Lê Mộc, thấy Hứa Cảnh Minh thi triển khiên pháp ngăn cản đòn công kích. Hình ảnh Hứa Cảnh Minh chiến đấu trong mắt ông được tua chậm gấp 10 lần. “Thầy của con rất đáng để kết thân, con có thể tiếp xúc nhiều hơn với hắn ta.”
“Ồ?”
Bàng Quân ngoan ngoãn gật đầu, nhìn cha mình: “Cha, cha lại nhìn ra được gì rồi?”
Người đàn ông trung niên liếc mắt nhìn con trai, sắc mặt tuy có chút bất đắc dĩ, nhưng ông cũng không nhiều lời.

Cục Tiến Hóa Sinh Mệnh.
“Hiện tại, số người xem trực tuyến trong phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ đã lên tới 1,028 tỷ người, gần như đã đạt tới giới hạn, nhưng vẫn còn đang thay đổi.”
Bí thư báo cáo.
Cục trưởng Chu ngồi đó, nhìn hình ảnh hiển thị trước mắt, hơn một tỷ người xem, hệ thống cũng nhanh chóng khóa một số nhân vật chủ chốt. Đó chính là mấy người mà toàn bộ quốc gia đều đang tập trung vào.
Trong số đó chỉ có một người đang được đánh dấu bằng ánh hào quang màu tím bao phủ.
“Hả?”
Cục trưởng Chu nhìn thấy cảnh này, cười: “Tiểu Bàng chịu khó thật đấy, vậy mà cũng tới xem giải đấu Hỏa Chủng.”
“Bây giờ Bàng tiên sinh ở thế giới giả tưởng trung bình một ngày 22 giờ, làm việc cực kỳ vất vả.”
Bí thư nói: “Nhưng vẫn rất khỏe mạnh, không phải lo lắng cho ông ta.”
“Cho dù sức khỏe tốt thì cũng phải thư giãn tinh thần.”
Cục trưởng Chu nói xong, ông lập tức ấn vào màn hình, gọi cho một người bạn, trên màn hình xuất hiện một ông lão.
“Lão Phương, bây giờ Tiểu Bàng ở thế giới giả tưởng mỗi ngày 22 giờ sao?”
Cục trưởng Chu nói: “Có mệt mỏi quá không?”
“Chúng tôi cũng khuyên rồi, nhưng nó không nghe.”
Ông lão họ Phương nói: “Nó nói, hiện tại là thời khắc quan trọng nhất, nhất định phải nắm chặt từng phút từng giây.”
“Ừm.”
Cục trưởng Chu gật đầu: “Tóm lại, phải luôn đảm bảo sức khỏe của nó luôn ở trạng thái khỏe mạnh nhất.”
“Đương nhiên rồi.”
Ông lão họ Phương gật đầu, lập tức nói: “Tiểu Bàng ở bên kia là một đầu tuyến, ông phụ trách các cao thủ võ thuật bên này mới là tuyến quan trọng hơn, hơn nữa lại còn trực tuyến liên tục! Tôi hy vọng, giải đấu cúp Hỏa Chủng lần này có thể xuất hiện thêm một vài cao thủ thiên tài.”
Cục trưởng chu gật đầu: “Cùng nhau nỗ lực thôi.”
“Cùng nhau nỗ lực.”
Ông lão họ Phương mỉm cười.
….
….
Trên đồng hoang.
Từng nhóm, từng nhóm lớn Thú nhân ngã xuống đất, hóa thành ảo ảnh rồi biến mất. Số lượng bộ binh Thú nhân ngày càng ít đi, nhưng chúng lại không có chút sợ hãi, vẫn giận dữ gào thét xông lên phía trước cho đến khi tên Thú nhân cuối cùng ngã xuống.
“Không có một tên bộ binh Thú nhân nào bỏ chạy cả.”
Năm người bọn Hứa Cảnh Minh đều hơi kinh ngạc.
“Chắc là quy tắc do thế giới ảo đặt ra.”
Hành Phương nói: “Nếu những bộ binh Thú nhân này chạy tứ tán như vậy, chúng ta lại chỉ có năm người, muốn tiêu diệt toàn bộ quân địch thì có chút phiền phức.”
“Cẩn thận chút đi, đám kỵ binh hạng nhẹ bắt đầu tấn công rồi.”
Vương Di nhắc nhở.
“Sức tấn công của kỵ binh còn kinh khủng hơn đám bộ binh nhiều.”
Hứa Cảnh Minh cũng nhắc nhở cả đội, sau đó cẩn thận quan sát tình hình.
Ba trăm tên kỵ binh cưỡi sói tuyết đang tập hợp lại một chỗ, ban đầu bọn chúng
đứng bắn tên từ phía xa, nhưng lớp phòng thủ bằng kia của đám người Hứa Cảnh Minh chống đỡ được toàn bộ, cho nên bọn chúng thu hồi cung tên, lôi trường mâu treo trên lưng sói tuyết ra, sau đó bắt đầu tăng tốc tấn công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận