Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 101: Củng cố cảnh giới (1)

“Mười tên cướp có sức chiến đấu cơ bản 2000.”
Hứa Cảnh Minh thiết lập thử thách, mười tên cướp lập tức xuất hiện ngay sau đó, nam nữ lẫn lộn, to con vạm vỡ có mà gầy gò ốm yếu cũng có, nhưng không ai trong số chúng là hạng dễ đối phó.
“Giết.”
Mười tên cướp tự nhiên tản ra, sau đó bao vây lấy hắn. Bọn chúng tung ra từng lớp phi tiêu, ám khí vụt qua vòm trời rộng lớn, bay về phía Hứa Cảnh Minh.
Bùm.
Hai mắt Hứa Cảnh Minh bắt đầu mờ đi, đỏ lên, dáng người trở nên mơ hồ, nhanh chóng lao ra ngoài, trong mắt hắn hiện lên từng động tác của bọn cướp xung quanh, ngay cả chuyển động của vũ khí ẩn hiện như phi tiêu cũng trở nên chậm hơn rất nhiều.
“Chúng không thể nào di chuyển chậm hơn, mà là mình phản ứng nhanh hơn.”
Hứa Cảnh Minh khua ngân thương một vòng, dễ dàng chặn được lớp phi tiêu bắn tới.
Vù!
Cùng lúc đó, năm tên cướp chợt lao tới, chúng phối hợp nhịp nhàng, kiếm, thương, chùy, tất cả các loại vũ khí khác nhau vung ra cùng một lúc.
Hứa Cảnh Minh bước tới một bước, sau đó tránh được hầu hết các đòn tấn công, đồng thời di chuyển ngân thương trong tay.
Phù phù phù!
Trong nháy mắt, ba tên cướp đều bị ngân thương xuyên qua cổ họng.
“Tốc độ ra chiêu của mình bây giờ còn nhanh hơn lúc thi triển Vô Ảnh Thước!”
Hứa Cảnh Minh vui mừng: “Người như lửa ngục, toàn thân nóng bừng, khí huyết sôi trào! Ý nghĩ vừa xuất hiện, toàn bộ cơ thể đều tuân theo. Tốc độ và sức mạnh cũng đạt tới một tầm cao mới.”
“Điều quan trọng nhất chính là, phản xạ của mình đã cải thiện hơn rất .”
Hứa Cảnh Minh quan tâm nhất là điều này.
Phản xạ nhanh, khi ra đòn sẽ chiếm được ưu thế hơn.
Kẻ địch ra chiêu, tuy mình ra chiêu sau nhưng lại tới trước.
Ngay cả khi đối mặt với Thần Tiễn Thủ, khả năng tránh né cũng sẽ mạnh hơn rất nhiều.
Đối mặt với sự bao vây tấn công, mình cũng có thể dễ dàng kiểm soát tình hình chung. Sau cùng thì kẻ địch xung quanh sẽ trở nên chậm chạp hơn, cho nên rất dễ dàng phá giải tình thế.
Bùm! Bùm!
Ngân thương của Hứa Cảnh Minh lia như phát cỏ, quét sạch trái phải, bốn tên cướp liên tiếp bị hất bay ra ngoài.
Bùm!
Hắn chém ngân thương xuống, tên cướp cầm một chiếc khiên lớn bị ngã xuống đất, miệng phun ra máu, biến thành ảo ảnh.
“Sảng khoái, sảng khoái lắm, thể lực không cải thiện, chỉ số thân thể vẫn là 135, nhưng tốc độ phát lực lại mạnh hơn rất nhiều. Giờ mình đã hiểu tại sao mình và sư phụ có thể chất như nhau mà ngài ấy lại có thể đánh bại mình.”
Hứa Cảnh Minh tùy ý thi triển Thương pháp, từng tên cướp lần lượt bị đánh chết, biến thành ảo ảnh.
“Vô Ảnh Thước!”
Thời khắc này, Vô Ảnh Thước mới là Vô Ảnh Thước thực thụ.
Tên cướp có lực chiến cơ bản 2000 không thể dùng mắt thường để bắt kịp động tác đâm hay thu thương của Hứa Cảnh Minh, ngực của hắn lập tức bị xuyên thủng.
“Quá nhanh.”
Hứa Cảnh Minh tự mình thán phục, ngay cả chính mình cũng chỉ có thể mơ hồ cảm giác được quá trình mũi thương đâm xuyên qua rồi rút lại: “Đây mới gọi là Vô Ảnh Thước, để kẻ địch nhìn thấy thì còn gọi gì là Vô Ảnh Thước nữa.”
Mười tên cướp tan biến vào trong không khí, toàn bộ võ đài chỉ còn lại Hứa Cảnh Minh.
“Ha ha ha ha ha ha…”
Hứa Cảnh Minh bật cười, cười một cách sung sướng: “Sư phụ lừa mình, nói cái gì mà thân thể như nước! Mình không thấy giống nước chút nào!”
“Cơ thể mình như lửa, toàn thân như bốc cháy, ý nghĩ vừa bùng lên thì lập tức di chuyển!”
Hứa Cảnh Minh thích cảm giác này. Nếu như trước đây thân thể là chiếc xe cũ kỹ, mỗi lần muốn di chuyển thì vô cùng chậm chạp, thì bây giờ thân thể này chính là một chiếc siêu xe, vừa đạp ga một cái là lập tức phóng đi.
Linh hoạt kinh khủng, sức mạnh bùng nổ…
Ngay cả khi đang ở trong trạng thái nghỉ ngơi, bộ não của hắn cũng suy nghĩ rất nhanh, phản ứng cũng nhanh hơn rất nhiều.
“Từ cảnh giới bậc hai bước sang bậc ba là một sự thay đổi hoàn toàn về chất. Những phương diện khác đều không thay đổi, chỉ là Thương pháp từ bậc hai 99% lên bậc ba 1%, sức chiến đấu cũng tăng lên khoảng một nghìn.”
Hứa Cảnh Minh thầm thán phục: “Chẳng trách các cao thủ trên khắp Trung Quốc lúc đối mặt với sư phụ Liễu Hải, Lôi Vân Phóng, Chu Nghệ thì đều không có sức phản kháng!”
“Hơn nữa, phương pháp tiến hóa của mình vẫn chưa thể đột phá. Chờ đến khi cải thiện lên trình độ cấp cao của phương pháp tiến hóa, thực lực của mình còn có thể nâng thêm một bậc!”
“Không vội, trước tiên cải thiện Thương pháp, chinh phục tháp Tinh Không!”
Ý chí chiến đấu của Hứa Cảnh Minh sục sôi, hắn lập tức đi vào không gian nhiệm vụ.
Dưới chân tháp Tinh Không.
Hứa Cảnh Minh nhìn lên bảng danh sách khổng lồ bên cạnh Tháp Tinh Không, nhìn sáu cái tên: “Nhanh thôi, không bao lâu nữa mình cũng sẽ có tên trong bảng danh sách.”
Nghĩ vậy, hắn lập tức lao vào Tháp Tinh Không.
Tuy nhiên, chỉ chừng mười phút sau, Hứa Cảnh Minh đã bị hất bay ra ngoài.
“Hổ Vương quá hung dữ, đến một cái móng vuốt mình cũng không chạm vào được.”
Hứa Cảnh Minh lẩm bẩm: “Xem ra mình phải cải tiến phương pháp tiến hóa lên cảnh giới cao hơn mới được.”
Thật ra thì Hứa Cảnh Minh cũng đã sớm đoán được việc đột phá tầng thứ ba của Tháp Tinh Không sẽ không dễ dàng như vậy.
Bởi vì hắn đã xem video sư phụ Liễu Hải xông vào Tháp Tinh Không, sức mạnh và tốc độ phản ứng linh hoạt của Hổ Vương, mọi thứ đều vượt trội hơn so với sư phụ Liễu Hải, sư phụ phải cố gắng hết sức sử dụng kỹ năng chiến đấu của mình mới vượt qua. Về phần “Lôi Vân Phóng”, rõ ràng phương pháp tiến hóa của ông ta đã đạt tới cảnh giới cấp cao, thân pháp đột phá đến bậc ba, nhưng cũng phải mất một thời gian dài mới có thể vượt qua, trở thành người thứ năm trên thế giới có mặt trong danh sách tháp Tinh Không.
Còn Chu Nghệ? Hiện tại vẫn chưa vượt qua.
“Mới chiến đấu một lúc mà Thương pháp của mình đã tăng lên bậc ba 2%? Mình phải tiếp tục luyện tập, củng cố Thương pháp, nâng cao phương pháp tiến hóa.”
Hứa Cảnh Minh vô cùng hăng hái, sau khi đột phá giới hạn nút thắt cổ chai, hắn cuối cùng cũng bắt đầu tiến bộ trở lại.
p.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận