Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 649: (Phần 5) Một trong Tam Thập Lục Sứ của núi Động Minh (1)

Ma khí màu nước lập tức ngưng tụ thành một lão nhân áo xanh, phía trên đầu ông ta có một chiếc lồng ánh sáng màu nước đang ngăn chặn những đợt công kích từ hai tia sét! Sau một phát bổ, chiếc lồng ánh sáng màu nước rung lên dữ dội, dòng điện chạy khắp xung quanh, nhưng nó vẫn ổn định như cũ.
Hứa Cảnh Minh thấy vậy, sắc mặt lập tức thay đổi: “Địa Ma quả thực cường đại hơn nhiều.”
Mặc dù lão nhân áo xanh có chút giật mình kinh ngạc trước uy lực của đôi tia sét này, nhưng ông ta vẫn tỏ ra tự tin ung dung như cũ, quay đầu nhìn thân ảnh đỏ ngòm lúc này đã tương đối chật vật: “Tiểu cô nương, người phục ma không dễ chơi đúng không? Bây giờ ngươi đã bằng lòng theo ta tới núi Động Minh chưa?”
Thân ảnh đỏ ngòm vừa mới bị mười chín tia sáng màu vàng đâm xuyên qua cùng một lúc, hiện tại đã trở nên mong manh yếu ớt, đặc biệt sau khi nhìn thấy phép thần thông Ngũ Lôi Pháp kinh khủng kia, nàng ta biết mình không phải đối thủ của người phục ma này, lập tức nhận lời: “Ta bằng lòng tới núi Động Minh.”
“Rất tốt.”
Lão nhân áo xanh mỉm cười gật đầu.
Hứa Cảnh Minh âm thầm buồn bực, tên Địa Ma này có thể chống đỡ phép thần thông Ngũ Lôi Pháp của mình một cách dễ dàng, thậm chí còn công khai mời chào một con ma khác ngay ở chỗ này, hoàn toàn không coi mình ra gì.
“Diệt.”
Hứa Cảnh Minh phát sinh một ý niệm trong đầu.
Bầu trời quang đãng tiếp tục loé sáng, hai cột sét trắng đen bện vào nhau rồi bổ xuống một lần nữa, chỉ có điều lần này trực tiếp nhắm vào thân ảnh đỏ ngòm kia.
Sấm sét quá nhanh!
“Thật to gan!”
Lão nhân áo xanh không khỏi biến sắc, mặc dù tốc độ hộ thân của ông ta rất nhanh, nhưng tốc độ phi hành… Lại thua xa tốc độ bổ xuống của đôi tia sét kia.
Ông ta chỉ biết trơ mắt nhìn thân ảnh đỏ ngòm kia vừa mới trải qua thương tổn từ mười chín tia sáng màu vàng, lại tiếp tục hứng chịu đôi tia sét màu đen và trắng.
“Á!!!”
Tiếng la đau đớn thảm thiết vang lên, thân ảnh đỏ ngòm lập tức trở nên cực kỳ mong manh, đôi tia sét vẫn tiếp tục tấn công dữ dội cho tới khi nữ quỷ kia hoàn toàn biến mất.
Một đòn công kích của phép thần thông Ngũ Lôi Pháp lập tức khiến ma đầu huyết ảnh vừa sinh ra đã mất mạng, chỉ còn sót lại một tia ma khí bản mệnh.
“Ngươi thật to gan.”
Lão nhân áo xanh vô cùng giận dữ, vẫn tiếp tục xông về phía tia ma khí bản mệnh kia.
Một khi bảo vệ tia ma khí bản mệnh này, thì chỉ cần hao tốn một chút công sức và thời gian, nữ ma đầu kia vẫn có thể hồi phục hoàn toàn.
Tà ma chính là như vậy, chấp niệm không tan, bất tử bất diệt.
“Hừ.”
Hứa Cảnh Minh hừ lạnh một tiếng, một tấm lưới khổng màu vàng đột nhiên xuất hiện giữa đất trời! Tấm lưới này rất rộng lớn, bao trùm gần như toàn bộ đại trạch của gia tộc Vũ Phong.
Vô số sợi dây thừng dày bằng cánh tay người lớn đan xen vào nhau, tạo thành một vòng vây kín kẽ vừa bao phủ đại trạch này, đồng thời cũng giam cầm luôn lão nhân áo xanh kia.
“Đây là?”
Lão nhân áo xanh kinh ngạc, cảm thấy chiếc lưới màu vàng này chỉ mới vừa bao trùm khắp nơi, ông ta còn chưa chạm vào dây thừng, vậy mà đã thấy cảm thấy nặng nề vô tận, tốc độ di chuyển đột ngột giảm mạnh.
Khi những sợi dây thừng màu vàng này chạm vào người ông ta, lực lượng trói buộc cực kỳ kinh khủng.
Lão nhân áo xanh kinh ngạc nhìn về phía Hứa Cảnh Minh: “Ngoài lôi pháp ra, ngươi còn có pháp thuật trói buộc thế này sao?”
Đúng vậy, Hứa Cảnh Minh vừa thi triển phép thần thông “Thiên La Địa Võng” mà hắn vừa mới nhập môn không lâu!
Sau khi lôi pháp được chuyển hoá đến đẳng cấp thần thông, cho dù Hứa Cảnh Minh tiến bộ rất chậm chạp trong khoảng thời gian ở đây, nhưng “La Võng Thuật” của hắn rốt cuộc cũng đột phá đẳng cấp thần thông. Có điều, “Hộ Thân Tinh Quang” tạm thời vẫn mắc kẹt ở cấp độ đại thành.
Một khi đạt tới đẳng cấp thần thông, uy lực đương nhiên sẽ thay đổi về chất.
“Bắt.”
Sau khi trói chặt lão nhân áo xanh kia, Hứa Cảnh Minh đương nhiên dễ dàng bắt được tia ma khí bản mệnh của nữ ma đầu kia, sau đó bỏ vào trong bình ngọc.
“Ngươi dám không nể mặt núi Động Minh, khá lắm.”
Lão nhân áo xanh tức giận.
“Đã rơi vào trong “Thiên La Địa Võng” của ta, vậy mà vẫn còn lớn lối như thế.”
Hứa Cảnh Minh cầm mười chín hạt châu màu vàng trong tay, khẽ lắc đầu rồi bấm pháp ấn, đôi tia sét đen trắng từ trên trời giáng xuống một lần nữa.
Lão nhân áo xanh đang bị trói chặt trong Thiên La Địa Võng, ông ta đương nhiên không thể né tránh, chỉ có thể chống chịu một đòn này.
Tia sét dữ dội bổ xuống, khiến cho thân thể lão nhân áo xanh xuất hiện vết thương, nhưng dòng nước quỷ dị chảy qua, vết thương lập tức khép lại.
“Ngươi mới vừa đạt tới tứ cảnh không bao lâu, phải không?”
Lão nhân áo xanh cười nhạo: “Khá lắm, ta nhớ mặt ngươi rồi, phá cho ta!”
Kèm theo đó là tiếng gầm giận dữ.
Lão nhân áo xanh đột nhiên phình to, hóa thành một con quái vật màu nước, sau đó dùng hết sức giãy giụa, cố gắng xé rách tấm lưới này.
“Đùng!”
“Đùng!”
“Đùng!”
“Đùng!”
“Đùng!”
“Đùng!”
Hứa Cảnh Minh không hề ngừng tay, đôi tia sét màu đen trắng không ngừng bện vào nhau, liên tục bổ xuống mình con quái vật màu nước, tạo ra vô số vết thương trên mình nó. Tuy nhiên, con quái vật vẫn cố gắng giãy dụa, hòng xé rách tấm lưới màu vàng.
“Suy cho cùng, mình chỉ mới đạt tới tam cảnh! Cho dù mình tu luyện “Quyển Vạn Tinh Luyện Ma”, pháp lực phục ma của mình tinh khiết hơn những người cùng cấp độ, nhưng so với pháp lực phục ma của cao nhân tứ cảnh ….. thì vẫn còn khoảng cách quá lớn.”
Hứa Cảnh Minh khẽ lắc đầu: “Mình vừa mới nhập môn phép thần thông “Ngũ Lôi Pháp” không lâu, cho nên chỉ có thể đả thương tên Địa Ma này thôi.”
Sau khi thi triển phép thần thông Ngũ Lôi Pháp mười hai lần liên tiếp nhau, Hứa Cảnh Minh cũng cảm thấy hơi mệt.
Mỗi một lần sử dụng đều tiêu hao rất nhiều lực lượng tâm linh.
“Hoặc là mình đạt tới tứ cảnh, hoặc là phép thần thông của mình tiến thêm một bước nữa, vậy thì mới có hy vọng tự tay giết chết Địa Ma này.”
Sau một hồi so chiêu, Hứa Cảnh Minh đã hiểu rõ.
“Đứt.”
Một sợi dây thừng màu vàng bị đứt, con quái vật màu nước càng thêm liều mạng phá lưới.
Pháp lực phục ma của Hứa Cảnh Minh huy động năng lượng thiên địa, lập tức tu bổ lại “Thiên La Địa Võng”.
“Cái gì?”
Tên Địa Ma tuần thành sứ này vất vả lắm mới làm đứt được một sợi dây thừng, tấm lưới này lại khôi phục như cũ trong chớp mắt.
Điều này khiến tuần thành sứ cảm thấy không ổn!
“Nếu phải thi triển Ngũ Lôi Pháp, lực lượng tâm linh sẽ tiêu hao rất nhanh! Nhưng chỉ cần duy trì Thiên La Địa Võng thôi thì… Thỉnh thoảng tu bổ lại một chút, mình có thể cầm cự được nửa canh giờ.”
Hứa Cảnh Minh không tấn công, chỉ dùng Thiên La Địa Võng cầm chân tên tuần thành sứ này.
“Ngô Minh lão đệ, ngươi có cần ta hỗ trợ không?” Một giọng nói vang lên bên tai.
Hứa Cảnh Minh lập tức nhận ra giọng tộc trưởng Tề gia.
“Làm phiền Tề Thần huynh rồi.”
Hứa Cảnh Minh đáp lại.
—----
P/s: các đh ủng hộ KP cho truyện nhé :3
Bạn cần đăng nhập để bình luận