Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 704: (Phần 6) Vây công (3)

Bóng người áo xanh che dù đứng xem từ xa: “Không phải nói người phục ma trưởng thành rất chậm sao? Sao hắn lại lớn mạnh nhanh đến như vậy?”
Sinh mệnh Tinh Không cấp tám có tuổi thọ dài dằng dặc, sau khi giáng lâm thế giới Phục Ma, bọn họ sẽ nhanh chóng đạt tới một cảnh giới nào đó, nhưng nếu muốn đột phá lên cảnh giới cao hơn thì có khi sẽ mất tới mấy trăm năm.
Tốc độ đột phá như Hứa Cảnh Minh có thể sánh ngang với Thiên Ma, quả đúng là chuyện hiếm thấy.
Thiên Ma có trợ lực là thế giới Phục Ma, cho nên mới mạnh được như vậy.
...
...
Bóng người áo đen cũng để ý thấy chuyện này.
Hắn chỉ miễn cưỡng trụ vững trước thế tấn công của Lão ma Liệt Thiên, người phục ma Ngô Minh lại có thể chống lại cuộc bao vây của chín Thiên Ma sao? Thương pháp của Ngô Minh, bất kể là tốc độ bùng nổ sức mạnh hay kỹ thuật chiêu thức, đều vượt qua hắn về mọi mặt.
“Thực lực của thiếu gia đã mạnh hơn mình rồi sao?”
Bóng người áo đen thầm nói.
“Quỷ Thủy, ngươi mau lại đây giúp ta, hai chúng ta liên thủ tiêu diệt tên dùng đao này trước, sau đó hợp sức đối phó người phục ma!”
Lão ma Liệt Thiên lập tức truyền âm.
“Được.”
Dòng nước kỳ lạ lập tức lao về phía bóng người áo đen.
Bóng người áo đen cảm thấy bản thân không thể địch nổi màn liên thủ của hai Thiên Ma: “Mình không ngăn nổi hai kẻ bọn chúng!”
“Không ngờ lại có nhiều Thiên Ma như vậy!”
Một giọng nói ôn hòa vang lên.
Hứa Cảnh Minh cố gắng hết sức để thi triển thương pháp, nhưng vẫn không thể phá được vòng vây của một đám Thiên Ma. Hắn chợt ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy một lão già tóc hoa râm xuất hiện trên bầu trời lất phất mưa bụi bay.
“Sư huynh.” Hứa Cảnh Minh tỏ ra vui mừng!
Mặc dù vào thời điểm này, những nơi khác của châu thành cũng nổ ra các cuộc xung đột chém giết, từng nhóm Thiên Ma đột nhiên xuất hiện và tấn công những người phục ma cấp cao, nhưng sư huynh Cổ Sơn vẫn lựa chọn đi tới chỗ sư đệ mình!
“Ồ?”
Mười tên Thiên Ma, bao gồm Lão ma Liệt Thiên và Lão ma Quỷ Thủy đều chú ý tới lão già xuất hiện trên bầu trời.
lão già nhìn xuống bên dưới.
Một trận pháp khổng lồ xuất hiện trên mặt đất trong phạm vi mười dặm!
Vô số phù văn bắt đầu luân chuyển bên trong trận pháp, bầu trời hôm nay rõ ràng đang đổ mưa phùn, nhưng những đám mây trên trời lại tách ra và để lộ những vì sao sáng chói.
Rất nhiều ngôi sao tỏa ra tia sáng, kết nối với trận pháp quy mô lớn ở dưới mặt đất.
Trận pháp khởi động!
Các Thiên Ma này chợt cảm nhận được một cơn áp lực khủng khiếp bao trùm chính mình.
“Huỵch huỵch huỵch.”
Từng tên từng tên Thiên Ma đua nhau quỳ xuống, thậm chí còn có kẻ còn nằm rạp ra đất, không thể đứng dậy nổi!
Bóng người áo đen kia cũng bị ép buộc đến mức khuỵu chân, chống đao xuống đất, cơ thể khẽ run rẩy từng nhịp.
“Sao có thể?”
Mặc dù ba kẻ bao gồm Lão ma Liệt Thiên, Thiên Ma Quỷ Thủy, Thiên Ma sử dụng song kích vẫn còn có thể đứng vững, nhưng bọn hắn đều ngước nhìn lão già trên bầu trời bằng ánh mắt sợ hãi.
Bọn hắn có thể cảm nhận được, dưới loại uy áp này, bọn hắn chỉ có thể phát huy được một, hai phần phần mười thực lực.
Cổ Sơn đưa mắt nhìn bóng người áo xanh đứng che dù ở góc đường đằng xa: “Đột phá được giới hạn tối đa của Thiên Ma sao?”
Bóng người áo xanh phất tay, buông thả chiếc dù bay theo cơn gió. Hắn ta ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Cổ Sơn bằng ánh mắt lạnh lùng: “Ta đã chờ ngươi, chờ rất lâu rồi. Mau nói tên của ngươi ra đi, ta thực sự muốn biết, người ta sắp giết là ai!”
“Ta tên là Cổ Sơn.”
Cổ Sơn mỉm cười đáp.
Với tư cách là một cường giả sắp trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, rất ít Thiên Ma có thể khiến hắn nảy sinh hứng thú.
Mà một tên ma đầu có thể đột phá cực hạn Thiên Ma, là điều hết sức hiếm thấy ở thế giới Phục Ma.
“Ngươi là người phục ma mạnh nhất mà ta từng gặp, nên để tỏ lòng kính trọng, ta sẽ dốc toàn lực để đánh ngươi.”
Bóng người áo xanh bộc phát khí tức kinh khủng, một vòng xoáy ma khí kinh khủng cũng đồng thời xuất hiện trên bầu trời, sau đó hội tụ vào trong thân thể của bóng người áo xanh.
“Trước khi giao thủ với ngươi, ta muốn làm một chuyện nhỏ trước.”
Bóng người áo xanh vừa nói xong, hắn khẽ vươn tay về phía trước, vòng xoáy ma khí phóng về phía Hứa Cảnh Minh.
“Trấn!”
Ở trên không trung, Cổ Sơn thấy vậy thì nhẹ nhàng lên tiếng.
Tầng mây lập tức tách ra, thiên tượng bắt đầu cải biến, uy lực của trận pháp khổng lồ hoàn toàn trấn áp vòng xoáy ma khí đang tấn công Hứa Cảnh Minh!
Dưới cơn uy áp này, tất cả ma khí bắt đầu tán loạn.
Hứa Cảnh Minh cầm trường thương trong tay, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Hắn cảm thấy vòng xoáy ma khí kia cũng có nhiều điểm lạ lùng, bản thân hắn chưa chắc đã có thể ngăn cản được.
Các Thiên Ma cũng cảm thấy thân thể bỗng trở nên nhẹ nhõm, uy áp đè lên người bọn hắn chợt biến mất, kẻ nào kẻ nấy tranh thủ cơ hội lập tức chuồn ra xa, sau đó liếc nhìn Cổ Sơn trên không trung bằng ánh mắt kinh hãi.
Cuộc giao phong ở cấp bậc này khiến bọn hắn vô cùng e sợ.
“Không ngờ ngươi có thể tiêu diệt Ma Uyên của ta.”
Lý Kim Qua nhìn Cổ Sơn: “Nhưng cho dù không có Ma Uyên, ta vẫn có thể giết ngươi!”
“Nghe nói sức mạnh của ma không có cực hạn, chấp niệm càng mạnh thì sức mạnh càng khủng bố, vậy để ta xem thử ngươi cường đại đến mức nào!”
Cổ Sơn mỉm cười đáp lại
“Như ngươi mong muốn.”
Đùng!!!
Ánh mắt Lý Kim Qua trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết, bàn chân bất ngờ giẫm mạnh xuống mặt đất, khởi phát một cơn địa chấn khắp toàn bộ phạm vi mười dặm.
Trận pháp khổng lồ của Cổ Sơn hứng chịu lực lượng xung kích cực mạnh, bắt đầu xuất hiện rất nhiều vết nứt.
Lý Kim Qua hóa thành tàn ảnh, di chuyển từ vị trí ban đầu tới trước mặt Cổ Sơn trong nháy mắt.
“Vù.”
Thanh bội kiếm bên bông Cổ Sơn đã được tuốt ra khỏi vỏ.
Hứa Cảnh Minh tập trung theo dõi trận chiến ở trên không.
Trình độ thực chiến của sư huynh quả thực vượt trội hơn hắn.
Mặc dù Lý Kim Qua đã né tránh, nhưng nhát kiếm của Cổ Sơn vẫn chém trúng cổ hắn, nhưng lớp da trên cổ của hắn rất bền chắc, không hề bị thương một chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận