Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 615: (Phần 5) Một mình xông vào phủ Kỳ Vương (2)

Phí Tâm Lan nói.
“Ha ha ha!”
Kỳ Vương mỉm cười: “Phí tiểu thư, ta đã chuẩn bị nhiều món quà cho ngươi, bắt đầu từ tối nay, ta sẽ đưa từng món một cho ngươi.”
“Ngươi muốn làm gì?” Phí Tâm Lan có chút bất an: “Nếu muốn giết thì cứ giết!”
“Giết? Nếu ta thực sự muốn giết ngươi, vậy thì đã phái một vài cao thủ đến Võ viện, lẳng lặng giết ngươi ngay trong đêm rồi!”
Kỳ Vương nhìn Phí Tâm Lan bằng ánh mắt mê say: “Ngươi chính là là muội muội của Phí Thanh, sao ta có thể tùy ý giết ngươi được?”
“Giết ngươi dễ dàng như thế, không phải quá tiện nghi cho ngươi rồi sao”?
Kỳ Vương cười lạnh lùng: “Phí Thanh thì hay rồi, hắn ta chết quá sung sướng. Ta muốn trả thù, cũng chỉ đành trả thù ở trên người ngươi!”
“Trả thù?” Phí Tâm Lan kinh ngạc.
“Bệ hạ chúng ta có thể giành được ngôi vị hoàng đế, Phí Thanh đích thị là công thần hạng nhất!”
Kỳ Vương cắn răng nói: “Phí Thanh hủy hoại tất cả của ta, nhi tử của ta, thuộc hạ của ta, tất cả! Bây giờ, ta trở thành một tên vương gia nhàn tản, cả ngày bị giam lỏng tại Đế Đô, không thể đi đâu được, tất cả sỉ nhục này đều là do huynh trưởng của ngươi ban cho!”
“Ngươi vẫn là vương gia, vẫn được nhiều người hầu hạ như trước!” Phí Tâm Lan nói.
“Đó là vì bệ hạ ra vẻ khoan dung.”
Kỳ Vương cười nhạo: “Hắn có lá gan thả ta ra khỏi Đế Đô sao? Không, hắn chỉ muốn giam lỏng, giám sát từng hành vi cử chỉ của ta!”
“Ta hận, rất hận! Nếu không phải Phí Thanh bày kế cho bệ hạ, làm sao ta thua được? Lúc trước, khi biết hai cha con ngươi từ quê nhà tới Đế Đô, ta đã tiết lộ tin tức cho Hắc Liên Tông! Đáng tiếc, bọn chúng quá vô dụng, vậy mà lại thất bại trong gang tấc!”
“Là bởi vì ngươi, cho nên chúng ta mới bị chặn giết ngay trước khi tới Đế Đô?”
Phí Tâm Lan kinh ngạc.
Sự cố lần đó rất nguy hiểm, may mà Vương Cửu Ngôn đã dẫn người tới đúng lúc nguy cấp! Nếu hắn muộn một chút, vậy thì toàn bộ đội ngũ Phí gia phải bỏ mạng.
“Nhưng các người vẫn sống!”
Kỳ Vương gật đầu: “Nếu còn sống thì càng tốt, ta càng có thể dễ dàng trút hận! Vũ tiên sinh, tối nay làm phiền ngươi thi triển đao pháp, điêu khắc một bức “Mộng Yểm Đồ” lên người Phí tiểu thư! Đây là món quà đầu tiên mà ta tặng cho nàng!”
“Vâng, thưa vương gia.”
Bên trong điện chính, ngoại trừ Kỳ Vương và Phí Tâm Lan ra, còn có hai người ngồi ở hai bên trái phải Kỳ Vương. Hai người này bao gồm lão già tóc hoa râm — đại cao thủ “Liễu Vân Trần” nổi tiếng lừng lẫy, cũng là sư phụ của Kỳ Vương.
Người còn lại là nam tử áo đen mắt mù, bên hông giắt bội đao, khí tức tà ác khủng bố! Đó chính là cao thủ thần bí Vũ Thiên Hình vừa được Kỳ Vương chiêu mộ gần đây.
“Phí tiểu thư yên tâm!”
Tên mù áo đen nói: “Tuy ta mù loà, nhưng tâm nhãn đã mở, sẽ không tổn thương cơ thể của nàng đâu!”
Phí Tâm Lan tái mặt.
Điêu khắc Mộng Yểm Đồ lên cơ thể bằng đao pháp?
“Một thân thể trắng trẻo, một bức Mộng Yểm Đồ, chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy rất đẹp!”
Kỳ Vương nhìn nàng: “Phí tiểu thư ắt hẳn mong chờ lắm đúng không? Đừng lo lắng, ta còn có món quà thứ hai, thứ ba, rất nhiều cho cô! Cuộc sống sau này của ngươi, chính là món tiêu khiển hiếm có khó tìm của ta!”
Phí Tâm Lan không nhịn được mà run rẩy, ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng, Kỳ Vương đích thị là một tên điên!
“Hả?”
Lão già tóc hoa râm đang ung dung ăn thịt uống rượu, đột nhiên liếc sang tên mù áo đen, hai người đồng thời nhìn một phía bên ngoài điện chính.
Động thái này của hai người khiến Kỳ Vương giật mình.
“Vẫn bị phát hiện à, lực lượng tâm linh của ta quả thực quá tầm thường.”
Một tiếng nói vang lên, cùng lúc đó, một bóng người mơ hồ bước vào điện chính, đám lính túc trực ở cửa điện giận dữ hét lên rồi chạy đến ngăn cản.
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Sáu tên lính ngã xuống, phần giữa trán của mỗi người có một lỗ máu.
“Có thích khách!”
Những tên lính gác khác trong điện kêu to.
“Có thích khách!”
“Bảo vệ vương gia!”
Những tên này đều là cao thủ nhập lưu, cho nên thanh âm cực lớn, tình hình trong điện chính lập tức vang vọng khắp vương phủ, khiến cho một vài tên hộ vệ đang nằm ngủ cũng bừng tỉnh rồi bật dậy.
Lực lượng lính gác tuần tra rất ít, đa số đều đang ăn tối hoặc nghỉ ngơi, nhưng sự xuất hiện của thích khách khiến mọi người trong phủ Kỳ Vương không dám trễ nãi.
“Bảo vệ vương gia!”
Bọn họ điên cuồng chạy về phía “điện chính”, nơi đang phát ra tiếng gào.
….
…..
Trong điện chính, chúng thị nữ vô cùng kinh hãi, ai nấy đều rúc về một góc. Kỳ Vương nhìn chằm chằm người áo xanh đeo mặt nạ đang đứng giữa điện chính, thần sắc ung dung nhàn nhã như cũ. Xung quanh hắn có rất nhiều thân vệ, cộng với hai cao thủ hàng đầu là sư phụ và Vũ tiên sinh.
“Vương gia yên tâm, người này để ta lo.”
Tên mù áo đen lập tức nhảy ra, ý thức tâm linh của hắn hoàn toàn khoá chặt Hứa Cảnh Minh. Hắn ta hóa thành bóng đen mơ hồ trong nháy mắt, sau đó lao thẳng tới chỗ Hứa Cảnh Minh, ánh đao sáng choang lóe lên!
Ánh đao này rất tà ác, có thể gây chấn động lòng người, tựa như ác mộng giáng lâm, cứ thế mà bao phủ lấy Hứa Cảnh Minh.
“Đao pháp rất hay!”
Kỳ Vương khen.
Phụt!
Tên mù áo đen khựng lại đứng ngây ra tại chỗ, phần giữa lông mày có một lỗ máu, đùng một tiếng, hắn ngã xuống rồi nằm bất động, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.
Cảnh tượng này khiến cho toàn bộ mọi người trong điện chính phải im bặt.
Vũ tiên sinh vốn là cao thủ siêu cấp một? Vậy mà lại bỏ mạng chỉ sau một chiêu?
Hứa Cảnh Minh dường như chưa từng di chuyển ngân thương trong tay, hắn chỉ liếc nhìn tên mù áo đen: “Tên này chỉ mới đạt tới cảnh giới siêu cấp một, thảo nào không tiếp được một chiêu của ta!”
Sau khi uống linh dịch Băng Hoa, Hứa Cảnh Minh đạt được phong độ thăng hao, thực chiến tăng thêm gần 5000%! Mạnh hơn khoảng 20 lần so với cái tên chỉ mới vừa bước vào giới siêu cấp một kia!
Hơn hết, thương pháp của “phần Quang Tuyến” vốn rất nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận