Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1295: (Phần 11) Giao dịch (3)

“Bát Sanh, ngươi ra giá quá thấp” Hắc Hồ lắc đầu nói: “Ta đã giúp ngươi liên hệ với bảy vị cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng thuộc con đường Tâm Giới, nhưng không ai trong số bọn họ đồng ý với ngươi. Hơn nữa, cái giá mà ngươi đưa ra cho Ngô Minh vẫn là thấp nhất!”
“Hắn chỉ là một sinh mệnh Cao Duy vừa mới tấn thăng lên cảnh giới Vĩnh Hằng mà thôi! Chúng ta ra giá 50 ngàn giọt chân huyết Thâm Uyên, hắn còn chê ít, chúng ta chấp nhận chia thêm một phần mười bảo vật, thế nhưng hắn cũng chê ít. Bát Sanh nhíu mày: “Không phải chỉ cần điều động một phân thân thôi sao?”
“Phân thân dò đường cũng sẽ có nguy cơ đến tính mạng” Hắc Hồ nói: “Một vài hiểm hoạ liên quan đến nhân quả, ô nhiễm có khả năng lan tràn đến tất cả phân thân còn lại. Vì lẽ đó, từ xưa đến nay, cường giả thuộc con đường Tâm Giới đi dò đường… cần phải được hưởng tỉ lệ ăn chia vượt xa so với những thành viên khác.
Bát Sanh lắc đầu: “Ta và bạn đồng hành đã thương lượng đi thương lượng lại, cho dù nâng cao điều kiện thêm nữa, thì ta cũng phải mời một vị cảnh giới Vĩnh Hằng thuộc con đường Tâm Giới lợi hại một chút. Một kẻ vừa mới thăng lên cảnh giới Vĩnh Hằng như tên Ngô Minh này, theo ta thấy, chỉ đáng với cái giá này.
Hứa Cảnh Minh cũng không quá quan tâm đến sinh mệnh tám đầu có tên Bát Sanh kia. Trong những năm gần đây, hắn đã thực hiện một số thương vụ bán cao mua thấp ở nhiều mảnh cương vực, cũng thường xuyên đàm phán thất bại. “Không ngờ lại bị coi thường”
Trong không gian da thú ở lãnh địa Tâm Giới, Hứa Cảnh Minh vẫn đang nghiên cứu trang giấy màu bạc khổng lồ: “Cũng phải, trong con mắt của thế giới bên ngoài, mình đạt đến cảnh giới Vĩnh Hằng cũng chỉ mới mấy ngàn năm”
“Nhưng bọn họ không biết, mình cũng chỉ mất có mười ngàn năm để tu luyện từ sinh mệnh Đê Duy đến cảnh giới Vĩnh Hằng” Hứa Cảnh Minh vẫn rất tự tin, chức vị quán quân của thế giới Vạn Tộc đã đại biểu thiên phú của hắn.
Hắn đã thành công thoát khỏi Thế giới Vạn Tộc, hơn nữa còn nhận được một phần khen thưởng quý giá như này.
Rất nhiều nhiều phân thân đã sử dụng hạt châu Tội Nghiệt làm vật liệu để luyện chế vô số binh khí tâm linh, sau đó thì tiến hành bồi dưỡng chúng. Trong khi đó, hắn cũng đang cẩn thận tìm hiểu trang giấy màu bạc này. Nhờ vào kinh nghiệm luyện chế trong lần đầu tiên, Hứa Cảnh Minh có thể xác định 1000 hạt châu Tội Nghiệt đủ để luyện chế ra một cây binh khí trường thương tâm linh. Với số lượng vật liệu trong lần mua sắm này, hắn có thể luyện chế ra chín cây binh khí trường thương tâm linh.
Đó là còn chưa tính đến chi phí lao động luyện chế và dựng dưỡng, nếu không, mỗi binh khí tâm linh sẽ hao phí bình quân 20 ngàn giọt chân huyết Thâm Uyên.
Phải biết rằng binh khí cảnh giới Vĩnh Hằng phổ thông, cho dù là thành phẩm, cũng chỉ có mười ngàn giọt chân huyết Thâm Uyên, giá thành lại còn thấp hơn nữa! Bởi vậy, có thể thấy được binh khí thuộc con đường tâm linh có giá trị rất cao.
“Đây cũng chỉ là một loại binh khí tâm linh cảnh giới Vĩnh Hằng phổ thông mà thôi, vẫn còn kém xa binh khí cảnh giới thứ ba! Mình chỉ có thể dựa vào số lượng để áp đảo kẻ địch” Hứa Cảnh Minh cũng không có biện pháp, hắn quá nghèo, muốn mua chút vật liệu này liền phải trút hết vốn liếng.
Thời gian lặng yên trôi qua, bất tri bất giác, hơn ngàn năm sau.
Tờ giấy bạc tản ra khí tức khủng khiếp lơ lửng trong tinh không, mặc dù Hứa Cảnh Minh đã quan sát nó suốt nhiều năm tháng, nhưng hắn vẫn cảm thấy vô cùng áp bức như cũ.
Sau khi cẩn thận nghiên cứu suốt ngàn năm, hắn cũng có được sự hiểu biết nhất định với chiêu thức thương pháp trên tờ giấy bạc này.
“Hơn một ngàn năm qua, mình thường xuyên ngộ ra nhiều điều, thế nhưng càng lĩnh ngộ lại càng cảm thấy bản thân nhỏ bé” Hứa Cảnh Minh than thở: “Cùng với đó, mình cũng hiểu được phải làm sao để có thể đạt đến nửa bước cảnh giới thứ ba.
Sau khi ra khỏi thế giới Vạn Tộc, Hứa Cảnh Minh nhanh chóng nắm giữ được tầng thứ mười một của “Tâm Thần Binh”, dường như chỉ còn một bước nữa là đạt đến tầng thứ mười hai – cũng chính là nửa bước cảnh giới thứ ba. Nhưng hắn đã nghiên cứu tờ giấy này hơn ngàn năm, cũng hiểu được rằng… nếu như bản thân dồn hết tâm trí để lĩnh ngộ “Tâm Thần Binh”, thì có lẽ phải mất vạn năm nữa thì vẫn không có hy vọng đạt đến nửa bước cảnh giới thứ ba. “Bởi vì “Tâm Thần Binh chính là côn pháp, còn mình thì lại thích thương phá. Mặc dù côn pháp và chiêu thức thương pháp có nhiều điểm tương đồng, mình vẫn có thể lĩnh hội vài điều trong giai đoạn đầu, nhưng dần dần lại cảm thấy khác biệt càng lúc càng lớn ở giai đoạn sau”
“Mình cần phải đi tìm con đường thích hợp với bản thân “Thật ra, mỗi một truyền thừa đều rất khó có thể hoàn toàn thích hợp cho người đến sau. Hứa Cảnh Minh nhìn tờ giấy bạc trước mắt: “Mình sẽ dựa vào những hiểu biết về chiêu thức thương pháp trong tờ giấy bạc này suốt nhiều năm qua, đồng thời cũng tham khảo một chút kỹ xảo của pháp môn ‘Tâm Thần Binh, cuối cùng sáng chế ra được một pháp môn vũ khí tâm linh thích hợp với bản thân là ‘Kim Quả.
“Đi trên con đường thích hợp với chính mình, tự sáng tạo pháp môn của chính mình, như vậy thì mới có hy vọng đạt đến nửa bước cảnh giới thứ ba.
“Nhưng pháp môn không thể tự nhiên mà có, mà cần phải hấp thu dinh dưỡng, hấp thu một lượng lớn kiến thức. Hứa Cảnh Minh lắc đầu: “Những sinh mệnh Cao Duy khác may mắn có được truyền thừa cảnh giới thứ ba, từ đó dùng truyền thừa cảnh giới thứ ba như là tài nguyên lương thực để bồi dưỡng pháp môn của bản thân.
Mình không có truyền thừa cảnh giới thứ ba… nhưng lại có thứ quý giá hơn, chính là chiêu thức thương pháp này”
Hứa Cảnh Minh nhìn chiêu thức thương pháp trên tờ giấy bạc với ánh mắt nóng rực, ngấm ngầm xác định đó chính là tài nguyên lương thực cho con đường tiến hoá của chính hắn!
Thế giới Vạn Tộc là kiếp nạn, nhưng đồng thời cũng là cơ duyên! Giúp cho con đường sau này của hắn trở nên thông thoáng hơn rất nhiều.
Đương nhiên…
Nếu như có cơ hội được trải nghiệm thế giới Vạn Tộc một lần nữa, Hứa Cảnh Minh cũng không hề muốn tiếp nhận một chút nào.
1129 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận