Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1444: (Phần 12) Khởi nguồn của vạn vật (2)

Trong một cung điện nguy nga tráng lệ, sự tồn tại của nó âm thầm ảnh hưởng đến từng tuyến thời gian, từng phương thời không và từng sinh linh.
Tại một trong những đại sảnh của tòa cung điện này, một bóng dáng vô cùng to lớn đang ngồi trên bảo tọa ở phía trên chính điện, hắn có mái tóc màu đen và nước da màu vàng… chính là dung mạo thuần tuý của loài người.
Hắn ta hiện đang chống cằm bằng tay phải, nhắm nghiền cả hai mắt, như thể đang ngủ thiếp đi. Hơi thở của hắn nhẹ nhàng, nhưng lại tạo ra dao động càn quét tất cả tuyến thời gian, tất cả thời không trong khu vực Tâm Giới. Nguồn cơn của sự dao động hỗn động bên trong khu vực Tâm Giới chính là tiết tấu của hơi thở vô hình này.
Bên dưới đại điện có 2 bóng dáng đang đứng, bao gồm một bóng dáng mặc áo bào xám, một bóng dáng mặc áo bào đỏ. Hai người này đứng im như một pho tượng, không hề nhúc nhích.
Bọn họ đã đứng ở đây tròn một kỷ Thâm Uyên, cam tâm tình nguyện cống hiến sức lực cho sự tồn tại chung cực. Không biết bao nhiêu sự tồn tại cảnh giới thứ ba tình nguyện đi theo sự tồn tại chung cực, cống hiến sức lực cho sự tồn tại chung cực.
Cả hai cũng luôn chú ý đến bóng dáng nguy nga trên bảo tọa.
So với bóng dáng nguy nga, hai sự tồn tại cảnh giới thứ ba bọn họ trở nên vô cùng nhỏ bé! Chỉ xét về kích thước hình thể, hai người họ giống như những con kiến, còn bóng dáng nguy nga như thể là Mặt Trời. Không những thế, một chút dao động hơi thở của bóng dáng nguy nga phảng phất như gió bão, có thể xé nát bọn họ bất kỳ lúc nào.
“Ô”
Lúc này, bóng dáng nguy nga trên bảo tọa nhúc nhích chân mày, chầm chậm mở mắt. Hai bề tôi trung thành vẫn luôn canh giữ bên dưới lập tức cung kính hành lễ, đồng thời nói: “Giới chủ!” Sự tồn tại chung cực vô cùng bí ẩn, nếu như bọn họ không nguyện ý, thì thế giới bên ngoài thậm chí còn không biết được tên, lai lịch hay danh xưng của bọn họ. Chỉ những tuỳ tùng của bọn họ mới biết được, sự tồn tại vĩ đại sáng tạo nên Tâm Giới… được gọi là “Giới chủ”.
Nghe nói, đây là xưng hô đã có từ khi Giới chủ còn ở trong tộc đàn của mình.
Bóng dáng nguy nga giống hệt Hứa Cảnh Minh, nhưng lại có ánh mắt thâm thuý hơn rất nhiều, phảng phất như đang ẩn chứa lịch sử vô tận, hắn lộ vẻ tươi cười, nhẹ giọng nói: “Mình vừa ngủ gật một chút, lại vừa đúng một kỷ Thâm Uyên. Đối với người có trải nghiệm dài dằng dặc vô tận như hắn mà nói, một kỷ Thâm Uyên quả thực chỉ bằng thời gian ngủ gật, những chuyện xảy ra trong một kỷ Thâm Uyên trước đó cũng chỉ như một giấc mộng nhỏ. Hứa Cảnh Minh nhìn về một phương thời không, trông thấy Tuý Ông, Vũ Hoả Quân, Lâu Nghiệp Quân, Lãnh chúa Thuỷ Vân, Chủ Nhân Khắc Dạ và Lãnh chúa Hải Vũ, cũng có những người nhà của hắn, vợ Lê Miểu Miểu, con gái Hứa Lê Tinh, còn cả cha mẹ và những cháu chắt bên trong thời không kia. “Một phương thời không đó là do mình đặc biệt tạo ra cho người nhà.
“Khi trở thành sự tồn tại chung cực, mình đã để cho những người nhà hấp thu bản chất của tất cả sinh mệnh song song, giúp cho bọn họ đạt đến trình độ viên mãn triệt để. Hơn nữa, dưới sự gia trì bằng lực lượng cho ta, tâm linh của họ trở nên vĩnh hằng bất diệt, cơ thể bọn họ cũng đạt đến cấp độ cảnh giới thứ ba” Hứa Cảnh Minh nhẹ nhàng lắc đầu: “Nhìn từ bề ngoài, bọn họ dường như đã là sự tồn tại cảnh giới thứ ba, thế nhưng vẫn chỉ là ‘nguy sự tồn tại cảnh giới thứ ba mà thôi”
“Bởi vì tư tưởng và cảnh giới tâm linh của bọn họ vẫn không cách nào chống lại được thời gian”
“Mặc dù ta có thể giúp tâm linh của bọn họ trở nên vĩnh hằng bất diệt, nhưng năm tháng dài đằng đẵng, tuy họ quả thực không mục nát, không vặn vẹo, nhưng dần dần dao động tâm linh của họ càng lúc càng yếu, thậm chí dần dần không còn cảm xúc, ngay cả tình cảm cũng càng lúc càng mờ nhạt, đã sắp thành vật chết. Hứa Cảnh Minh thở dài.
Hắn trải qua vô tận kiếp nạn để trở thành sự tồn tại chung cực, nhưng vẫn có những chuyện không thể làm được.
Hắn có thể thay đổi tư tưởng, ký ức, nhận thức của những người nhà, nhưng như thế thì người nhà có còn là bản thân bọn họ hay chăng?
Mọi người trong nhà phải tự trưởng thành, đó là giải pháp duy nhất.
“Sau khi trao đổi với Miểu Miểu và những người khác, bọn họ đã đồng ý sống lại cuộc đời của mình. Hứa Cảnh Minh mỉm cười : “Tuy nhiên có một số chuyện không thể thay đổi.
Ví dụ như vợ chồng và con cái thì không thể thay đổi, Hứa Cảnh Minh đương nhiên đưa ra quy định một cách dễ dàng.
“Mình mở ra một thời không độc lập, phong tỏa hết phần lớn ký ức của người nhà, đưa bọn họ sẽ quay trở lại thời kỳ sớm nhất của Trái Đất – chính là khi chúng ta chỉ vừa tiếp xúc đến mạng thế giới ảo. Dưới sự yêu cầu của Miểu Miểu, mình cũng đã nảy ra ý tưởng trong đầu là sẽ cùng mọi người trong nhà vượt qua một kỷ Thâm Uyên. Hứa Cảnh Minh nghĩ. “Trong thời không độc lập này, toàn bộ sinh linh, bao gồm cả mình, đều là vai phụ! Người nhà của mình mới là vai chính.” Hứa Cảnh Minh quan sát.
1160 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận